"Cảm ơn đại ca." Lục Văn Tình ăn miếng thịt, lúc mới cất lời, "Thương Hội định liệu việc phân tách các cửa tiệm tại huyện thành của hai bên, bắt đầu chuẩn sửa chữa, bảo xem qua một lượt. Ước chừng đến tiết thu là thể khai trương."
Hai cửa tiệm danh nghĩa là do Lục Văn Tình mở, nhưng kỳ thực là do Thương Hội góp bảy thành vốn liếng. Song, lợi nhuận thu về, Lục Văn Tình cùng Thương Hội sẽ chia đều một nửa.
Thương Hội là để cổ vũ thế hệ hậu bối dám mạnh dạn gây dựng nghiệp lớn.
Nghe Lục Văn Tình xong, Lục Cảnh Nghiễn tán thưởng gật đầu, "Làm như tệ, chỉ là thế thì bận rộn gấp bội, chẳng những lui tới giữa huyện thành cùng phủ thành, mà còn chạy đôn đáo đến hai nơi nữa, quả là vô cùng vất vả."
"Cũng chẳng đến nỗi nào. Hàng hóa ở hai cửa tiệm tại huyện thành của chúng , xem xét, vẫn còn lắm. Muội định khi đó sẽ trực tiếp dẫn đến đó, đảm nhiệm chức đại chưởng quỹ, việc đều coi sóc, ở đó cũng cần hao phí quá nhiều tâm lực."
Lục Văn Tình uống một ngụm canh mọc, nghiêng đầu Lục Cảnh Nghiễn, "Chẳng qua lúc trở về thấy mặt đại ca ngập tràn hỉ khí, mau cho rốt cuộc là chuyện gì mà khiến vui vẻ đến nhường ."
"Chẳng thể là chuyện cực kỳ hân hoan, song cũng là một tin đáng để vui mừng."
Lục Cảnh Nghiễn ngừng giây lát, đặt đôi đũa trong tay xuống, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm nghị.
Thấy Lục Cảnh Nghiễn như , Lục Văn Tình cũng khỏi khẩn trương, đặt bát cơm đang cầm tay xuống bàn, ngay ngắn, nghiêm chỉnh lắng lời Lục Cảnh Nghiễn.
"Hôm qua, Cố đại nhân ghé phủ ." Lục Cảnh Nghiễn khẽ thở hắt một , Lục Văn Tình trầm giọng , "Là đến để cầu ." Cầu ư?
Cố Tu Văn đến phủ để cầu nàng ?
Lục Văn Tình suy nghĩ, đầu óc nàng chợt choáng váng như tiếng ong vỡ tổ, kinh ngạc tột độ Lục Cảnh Nghiễn.
Mãi một lúc lâu , nàng mới dám mở miệng xác nhận, "Đại ca, ý là Cố đại nhân … đến cầu ?"
" ." Lục Cảnh Nghiễn gật đầu, "Dáng vẻ của khi vô cùng thành khẩn, hề chút giả dối, hơn nữa còn mang theo vô lễ vật, và rằng là dành riêng cho , dặn nhất định xem qua."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-730.html.]
Gà Mái Leo Núi
Hắn còn đặc biệt đưa quà cho nàng ?
Trong lúc Lục Văn Tình còn đang vô cùng kinh ngạc, tiểu tư bưng nhiều vật phẩm tiến phòng.
Lục Văn Tình mím môi, đón lấy chậm rãi mở chiếc hộp gấm gỗ nhuốm màu thời gian.
Bên trong là một cuộn thư họa. Khi mở xem xét, thì là một bức tranh vẽ hoa điểu.
Chim nhạn bay lượn nền trời xanh thẳm, đất hoa cúc nở rộ rực rỡ, trong đình một thiếu nữ đó, tựa hồ đang ngửa mặt ngắm trời cao. Dung nhan nàng buồn vui, song toát lên vẻ xuất chúng.
Bức họa tuy khắc họa dung nhan Lục Văn Tình, nhưng loài hoa cúc mà nàng yêu thích nhất.
Kiêu hãnh nở rộ giữa giá sương, chẳng màng đến những đóa hoa thơm cỏ lạ kiều diễm khác, tự tại khoe sắc, tự do sinh trưởng. Lục Văn Tình yêu thích hoa cúc, chính vì khí chất độc đáo của chúng.
Mà chim nhạn vốn là loài linh điểu tượng trưng cho sự trung trinh son sắt, giờ đây đang chao lượn bầu trời, đôi cặp quấn quýt.
Phần lạc khoản con dấu của Cố Tu Văn.
Hiển nhiên bức họa là do Cố Tu Văn tự tay vẽ nên, dùng để bày tỏ tình yêu tha thiết với Lục Văn Tình.
Lục Cảnh Nghiễn khẽ gật đầu: "Cố đại nhân quả là dụng tâm."
Y tiếp lời: "Hôm qua khi Cố đại nhân đến, vẫn luôn tự xưng tại hạ, ngay cả hai tiếng 'bản quan' cũng hề dùng, thái độ cũng vô cùng cung kính."
Với địa vị của Cố Tu Văn mà , đối với một thương hộ như Lục gia, thái độ như là cực kỳ khiêm nhường.
Lục Văn Tình xong những lời , sai đem bức họa thứ hai mở quan sát kỹ lưỡng một lượt, cuộn tròn cất .
"Đại ca, về việc , ý là …?" Lục Văn Tình cúi đầu hỏi.