Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 728

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:42:06
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước , Bạch Thạch Đường vẫn luôn ngỏ ý mở mang sự nghiệp ở phủ thành, Tô Mộc Lam liền gật đầu: "Được thôi, danh nơi đây lắm thức quà dân dã, ngày mai chúng thử dạo qua các ngõ hẻm xem ."

Những tửu lâu, cửa hàng danh tiếng lớn thường sống nhờ tiếng tăm truyền miệng, thức ăn quả tệ, song vì chiều lòng đông thực khách mà đổi khẩu vị bao phen. Dù mỹ vị là thế, song rốt cuộc vẫn khuyết vài phần độc đáo.

Nếu thật sự thưởng thức thức quà khẩu vị độc nhất vô nhị, chỉ còn cách tìm đến những con ngõ nhỏ, dạo quanh một phen, ắt sẽ gặp quán ăn dù lâu đời song vẫn nức tiếng gần xa.

"Vậy thì ngủ sớm một chút . Sáng mai dậy sớm dạo một vòng, xem món gì ngon để thưởng thức." Bạch Thạch Đường khẽ , đặt một nụ hôn nhẹ lên vầng trán Tô Mộc Lam.

"Ừm, cùng ngủ sớm thôi." Tô Mộc Lam vươn tay ôm lấy cổ Bạch Thạch Đường.

Vầng trăng non đầu tháng giờ khuất dạng.

Bầu trời đêm đen thẫm u tối, chỉ lốm đốm muôn vì , tựa những viên bảo thạch điểm xuyết tấm gấm vóc, tỏa ánh sáng diệu kỳ.

Cố Tu Văn trong sân, tâm trạng chút thất thần.

"Lão gia, nguội . Tiểu nhân xin phép chén khác cho ngài nhé." Tiểu đồng bưng chén , lát mang đến một chén mới, đặt lên bàn đá.

Cố Tu Văn nâng chén lên, nhấp một ngụm.

Gà Mái Leo Núi

Hương thanh mát, thấm đầu lưỡi, lan tỏa cảm giác sảng khoái khôn cùng.

Chỉ là uống cạn nhiều chén , lúc lòng bụng chợt thấy cồn cào.

Cố Tu Văn đưa tay định lấy bánh ngọt trong mâm, nhưng bắt hụt.

Ngẩng đầu , chính cũng bất giác bật .

Trong đĩa trống , đến mảnh vụn bánh đậu xanh cũng chẳng còn sót .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-728.html.]

dẫu giờ phút nuốt trọn bánh đậu xanh, vị ngọt ngào tinh tế vẫn lưu luyến nơi đầu lưỡi, mãi chẳng chịu tan biến.

Cố Tu Văn tâm trạng chút hoảng hốt.

"Nếu lão gia thưởng thức bánh ngọt, trong nhà bếp vẫn còn chút lạc rang, tiểu nhân xin mang tới một ít, ngài xem miệng ?" Tiểu đồng gãi gãi tai: "Chỉ là, vị của chúng nào thể sánh bằng bánh đậu xanh trứ danh Thất Lý Hương ..."

Đành thôi, dù món bánh đậu xanh cũng bụng cả . Nếu nếm , chỉ thể chờ đến ngày mai đích đến Thất Lý Hương mua về, hoặc đợi tới ngày , khi Lục Văn Tình đích mang đến.

"Không cần." Cố Tu Văn chỉ nhấp hơn nửa chén , dậy, rảo bước về phòng nghỉ.

Ngày hôm , tại phủ Lục gia.

Trong chính đường, khuôn mặt Lục Cảnh Nghiễn đầy ý , chắp tay thi lễ, cất lời hỏi: "Chẳng Cố đại nhân đột nhiên quang lâm hàn xá, điều gì chỉ giáo?"

Cố Tu Văn đáp lễ , ôn tồn hỏi: "Xin hỏi, Lục chưởng quỹ đang ở phủ ?"

"Thật khéo. Hôm nay tiểu tới thương hội Lục thị, việc cần bàn bạc. Nếu Cố đại nhân chuyện gặp tiểu , sẽ lập tức sai mời trở về." Lục Cảnh Nghiễn đáp.

"Ấy, cần ." Cố Tu Văn khẽ vân vê ống tay áo, : "Chuyện , e rằng bàn bạc cùng Lục đại thiếu gia mới vẹn ."

"À?" Lục Cảnh Nghiễn tức khắc thoáng ngạc nhiên, nhưng mau chóng lấy vẻ thường ngày. Chàng dậy, một nữa chắp tay thi lễ với Cố Tu Văn: "Chẳng Cố đại nhân điều gì phân trần? Nếu bất cứ việc gì cần Lục gia tương trợ, Cố đại nhân cứ việc mở lời, Lục gia nhất định sẽ dốc lực hỗ trợ."

Cố Tu Văn thầm chiếu cố Lục gia ít, Lục Cảnh Nghiễn tự nhiên thấu. Trong lòng sớm kính trọng phận của Cố Tu Văn, thêm cảm kích ân huệ nhận, liền vội vàng bày tỏ tấm lòng.

"Việc chẳng việc công, mà là một tư tình..."

Cố Tu Văn lên, thần sắc trở nên vô cùng cung kính: "Hôm nay đến, là để cầu cho tại hạ."

Cố Tu Văn thêm một hành lễ, khẩn khoản thưa: "Tại hạ Cố Tu Văn, mạo đến đây cầu cưới lệnh thê tử."

 

Loading...