Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 719

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:41:57
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thạch Đường thở bên cạnh đều đặn, nàng say giấc, bèn nhẹ nhàng dậy.

Đem cánh tay Tô Mộc Lam để lộ bên ngoài khẽ khàng đặt trong chăn, đoạn di chuyển ngọn đèn dầu góc, đảm bảo bản thể chịu ánh sáng chói chang . Xong xuôi, mới nhẹ nhàng xuống, nhắm mắt .

Sáng hôm .

Khi Tô Mộc Lam tỉnh giấc, bên cạnh nàng trống trải.

Hiển nhiên, Bạch Thạch Đường rời giường từ bao giờ.

Vươn vai ngáp dài, Tô Mộc Lam toan dậy, chợt nhận điều bất thường.

Nàng đang ở mép giường, đắp chăn là chăn của Bạch Thạch Đường.

Điều ... rốt cuộc là cảnh tượng gì đây?

Tô Mộc Lam đang lòng đầy nghi hoặc, Bạch Thạch Đường bước phòng, bưng một chậu nước ấm tới. Hắn cất lời: "Nàng tỉnh ư? Rửa mặt thôi, pha nước ấm tầm ."

"Ồ." Tô Mộc Lam dậy, ngượng ngùng gãi gãi vành tai, hỏi: "Sao ngủ ở chỗ thế?"

"Đêm qua nàng... cứ xê dịch về phía mép giường, còn luôn chiếm đoạt chăn ấm, liền nhường chăn cho nàng."

Vành tai Tô Mộc Lam chợt nóng bừng.

Thì , trong thâm tâm nàng, những ý nghĩ mới là chân thật nhất... Khụ khụ!

Tô Mộc Lam cúi đầu, gấp gọn chiếc chăn, đoạn khẽ: "Có lẽ là ngày thường quen thói ngủ một ở mép giường. Vậy đêm nay ngủ phía trong ."

"Được." Bạch Thạch Đường khẽ gật đầu.

"Vậy nàng rửa mặt , sẽ cơm sáng. Ừm... Ăn bánh rán hành ? Nấu thêm cháo ngô hạt tấm nhé?"

Sau khi cuộc sống trong nhà trở nên khấm khá, phần lớn là gạo tinh mì trắng dùng. Mặc dù ngẫu nhiên cũng khi ăn bột ngô, thì đó cũng là loại bột mịn qua sàng lọc kỹ càng. Nay nấu chút cháo ngô nghiền thô thành hạt tấm, khi ăn chỉ thơm ngào ngạt mà việc dùng nhiều lương thực phụ cũng bổ ích cho cơ thể.

"Được, nàng cứ , rửa mặt xong sẽ phụ nàng một tay."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-719.html.]

Nước ấm áp, súc miệng rửa mặt quả là khoan khoái nhất.

Sau khi rửa mặt sạch sẽ, nàng thoa chút cao dưỡng nhan mà Bạch Thạch Đường mua về từ hiệu thuốc, búi gọn mớ tóc đen nhánh gáy thành một búi tóc thường ngày.

Nàng nghĩ ngợi một lát, từ hộp gương lược lấy chiếc trâm bạc hình hoa lan khảm ngọc mà đó Bạch Thạch Đường tặng, cài lên búi tóc.

Tiếp đó, nàng liền nhà bếp, hai món ăn, hấp mấy quả trứng gà, dự định lát nữa mỗi một quả.

Bạch Thạch Đường nhóm lửa nấu cháo, vội vàng nướng bánh chảo nóng.

Vừa thấy chiếc trâm bạc hình hoa lan khảm ngọc cài tóc Tô Mộc Lam, cong môi đến híp cả mắt.

Đến tối, Tô Mộc Lam ở phía ngoài, Bạch Thạch Đường ở phía trong.

Có lẽ bởi vì kinh nghiệm từ tối qua, Tô Mộc Lam hề gặp khó khăn khi chìm giấc ngủ, nhanh chóng say giấc.

Sáng sớm hôm khi rời giường, Tô Mộc Lam phát hiện vẫn còn chiếc chăn của chính , bèn nhẹ nhàng thở phào một .

Ta từng , đó chỉ là thói quen ngủ một , căn bản chẳng chuyện động tình động ý gì...

Song Tô Mộc Lam chẳng mấy chốc nhận , quả thực nàng vẫn đắp chăn của riêng , chỉ là chiếc chăn ngang nhiên lấn phía trong, chiếm lấy một gian đáng kể giường, còn chăn của Bạch Thạch Đường đẩy mép ngoài.

Thế nên...

Phải chăng nàng trời sinh tính chiếm hữu mạnh mẽ, luôn ôm trọn vật trong vòng tay, chỉ một hưởng thụ?

Hay cách khác, bởi kẻ bên cạnh là Bạch Thạch Đường, nên nàng vô thức dịch chuyển về phía ?

Tô Mộc Lam hiểu nổi, dám hỏi ai, cũng chẳng can đảm tự hỏi chính . Nàng chỉ đành thầm nhủ, từ nay khi say giấc nồng, nhất định giữ an phận, động đậy lung tung.

Cuối cùng, khi Tô Mộc Lam tỉnh , nàng phát hiện vẫn ngủ trong chăn của , nơi nàng cũng chẳng xê dịch chút nào.

Có điều nàng ở... trong lồng n.g.ự.c Bạch Thạch Đường?!

Tô Mộc Lam lập tức hổ đến nỗi mặt mày đỏ bừng.

Gà Mái Leo Núi

 

Loading...