Lúc ban ngày, Tô Mộc Lam cũng bày tỏ tâm ý cùng .
Thế thì đến tối nay, nên tiếp tục về phòng Tây sương của , là tới phòng Đông sương của Tô Mộc Lam để ngủ đây…
Nếu đến đó, liệu quá đường đột chăng?
Có điều nếu thì vẻ như chẳng tròn bổn phận của một trượng phu.
Bạch Thạch Đường dạo hai vòng trong sân, dường như cào rụng hết tóc gáy vì băn khoăn.
Nếu thì…
Hay thử sang đó dò hỏi tâm ý nàng?
Bạch Thạch Đường chợt nghĩ đến, hôm nay khi huyện thành đặc biệt mua mấy chiếc gối đậu.
Hắn vốn mua về cho Tô Mộc Lam gối ngủ, để nàng ngủ thoải mái một chút, nhưng buổi trưa nhất thời luống cuống mà quên bẵng, buổi chiều bận rộn thương lượng việc tu sửa từ đường, nên chuyện vẫn kịp nhắc tới.
Vừa vặn lúc mang sang cho nàng, nhân tiện thử xem nàng bài xích …
Bạch Thạch Đường nghĩ , ôm chiếc gối đậu, tiến đến cửa phòng Đông sương của Tô Mộc Lam.
Bạch Thạch Đường c.ắ.n chặt răng, gõ nhẹ lên cánh cửa.
"Vào ."
Tô Mộc Lam thấy động tĩnh, dậy mở cửa. Khi thấy là Bạch Thạch Đường, nàng nhớ tới những lời lẽ và cử chỉ buổi sáng của , gương mặt nàng khẽ ửng hồng.
Chờ đến khi thấy trong tay Bạch Thạch Đường ôm chiếc gối đậu, khuôn mặt Tô Mộc Lam nóng bừng đến mức đỏ rực.
Bạch Thạch Đường , gần hai năm qua vẫn luôn im lìm hé răng, nàng cứ ngỡ lạnh nhạt, nào ngờ mới tỏ bày tâm ý lập tức chuyển sang ngủ cùng ?
Trong lòng Tô Mộc Lam thoáng chút bàng hoàng.
Có điều cẩn thận ngẫm , và đều là trưởng thành, là phu thê danh nghĩa, nếu biểu lộ tâm ý, mà cũng thiện cảm cùng , hai dọn đến ở cùng … cũng chẳng gì đáng ngại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-718.html.]
Tô Mộc Lam mím môi, dời ánh mắt khỏi Bạch Thạch Đường, xuống mép giường, kéo chiếc gối của phía trong: "Ngươi cứ bên ngoài , quen sát mép giường."
Bạch Thạch Đường liền sững sờ, chiếc gối đậu trong tay suýt nữa rơi xuống đất.
Đầu óc như sét đ.á.n.h ngang tai, tiếng ong ong dứt.
Bạch Thạch Đường đờ đẫn đặt chiếc gối đậu xuống mép giường rộng rãi, xuống mép giường, thất thần hồi lâu, vẫn hồn.
Tô Mộc Lam xoắn vặn các ngón tay, suy nghĩ một lát, đoạn cất lời: "Nếu , hãy lấy thêm một tấm chăn nữa tới đây."
Dù trời giờ đang nóng, song đêm về vẫn chút se lạnh. Chăn trong nhà tuy rộng lớn, song Tô Mộc Lam vẫn quen đắp chung cùng khác.
"Ừ, ." Bạch Thạch Đường thu dòng suy nghĩ miên man, kiên quyết gật đầu, vội vã sải bước về phòng Tây sương ôm chăn của sang.
Trong lúc vội vã, suýt vấp ngã bởi ngạch cửa gạch xanh nhô cao.
Thấy Bạch Thạch Đường hấp tấp vội vã, hiển nhiên chẳng còn chút dáng vẻ trầm thường ngày, Tô Mộc Lam kìm mà bật khe khẽ.
Khi màn đêm buông xuống, hai cuối cùng cũng chung một chiếc giường.
Vì là đầu tiên chung chăn gối, Tô Mộc Lam thổi tắt ngọn đèn dầu.
Gà Mái Leo Núi
Ngọn đèn dầu leo lét như hạt đậu còn cháy, chập chờn chao đảo tựa vũ điệu, kéo dài bóng hình tấm màn.
Tô Mộc Lam vốn ngày thường chạm gối say giấc nồng, giờ đây đưa lưng về phía Bạch Thạch Đường, đôi mắt mở thao láo, hồi lâu khép , nàng chẳng chút buồn ngủ.
Bởi lẽ, bên cạnh nàng bỗng dưng thêm một …
Đặc biệt là thở đều đặn, trầm của cứ kéo dài, càng khiến lòng Tô Mộc Lam thêm phiền muộn, ý loạn.
thấy Bạch Thạch Đường vẫn chút xê dịch, thở dường như chìm sâu giấc nồng, Tô Mộc Lam bèn vuốt nhẹ gương mặt , nhắm mắt , bắt đầu đếm cừu.
Bởi lẽ thói quen bao năm thành, thêm cả ngày bận rộn công việc, Tô Mộc Lam vốn cũng mệt mỏi, chỉ đếm vài con cừu chìm giấc nồng.