Bạch Thủy Liễu khụt khịt mũi, tiếp lời: "Tuy rằng thể học nghề đầu bếp tại Hồng Vận Lâu thì trong lòng con cũng đỗi vui mừng, nhưng nghĩ đến nếu thì ba bốn tháng mới thể về thăm cha nương một lượt, nên... lòng con chẳng nỡ..."
Nỗi luyến tiếc dâng đầy.
Phụ mẫu của nàng là song nhất đời , nàng chỉ dành trọn đời phụng dưỡng bên cạnh.
Trong tứ hài nhi, Bạch Thủy Liễu là đứa trẻ hiểu chuyện và thấu đáo nhất, cũng là đứa bé tâm tư nặng tình nặng nghĩa nhất.
Gà Mái Leo Núi
Tô Mộc Lam thấu hiểu tâm tình của nàng lúc bấy giờ, bèn đưa tay khẽ xoa đầu nàng.
"Đồ hài tử ngốc nghếch, khi Mễ Đậu huyện học, chẳng nương dặn dò ? Chim non vươn cánh bay cao, ắt rời tổ mà tự sải cánh. Giờ đây chính là lúc con tự cất cánh bay xa ."
"Nói lời khó lọt tai, dù giờ đây con vẫn còn tuổi nhỏ, nhưng nếu qua thêm hai năm nữa, cho dù con ở nhà, phụ mẫu cũng sẽ nghĩ kế để đẩy con ngoài đấy."
Tô Mộc Lam mỉm , đưa tay khẽ nhéo mũi Bạch Thủy Liễu.
Bạch Thủy Liễu thấy Tô Mộc Lam bắt đầu trêu ghẹo , liền bật tươi tắn.
Tuy nhiên, nơi sống mũi nàng vẫn còn cay xè.
Hai con đang trò chuyện nơi , còn bên trong từ đường, chư vị trưởng lão đang tranh cãi ồn ào, tiếng ồn càng lúc càng lớn.
Biên độ hành động cũng trở nên khoa trương hơn nhiều phần, trông tư thế cứ như sắp động thủ đến nơi .
"Những vị thế?" Tô Mộc Lam khẽ ngạc nhiên.
"Đây chính là vấn đề nan giải thứ hai của con..."
Bạch Thủy Liễu lộ vẻ bất đắc dĩ: "Chư vị đại trù đang tranh luận xem con nên bái ai sư phụ thì sẽ hơn, nhưng dường như càng càng trở nên nóng nảy, sốt ruột..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-707.html.]
Chà, quả ngờ chư vị đang tranh giành một tử xuất sắc như .
Huyệt thái dương của Tô Mộc Lam khẽ giật hai cái.
Trong từ đường tổ, một đầu bếp do La đầu bếp cầm đầu đang tranh cãi ngớt.
"Ta đây nghĩ Thủy Liễu nên bái sư phụ mới lẽ. Đứa nhỏ căn cơ nhường , thông minh lanh lợi, nếu theo học thì chẳng khác nào phụ bạc nhân tài."
"Chao ôi, chẳng ngươi từng phán tay nghề nấu nướng của Thủy Liễu còn non kém, cần rèn luyện thêm một thời gian ?"
"Ta sở dĩ là e tiểu cô nương tuổi còn nhỏ, nếu việc quá đỗi thuận lợi sẽ dễ nảy sinh kiêu căng, tự mãn. Bởi mới nghiêm khắc đôi phần, cốt để Thủy Liễu thêm phần vững vàng. Chúng tuy chỉ dạy thuật nấu nướng, song một ngày thầy, cả đời cha, lẽ nào chẳng dạy dỗ cả nhân phẩm cùng tâm tính ?"
"Phải , há chẳng rõ bụng ngươi ư? Chẳng qua là dạy dăm ba câu để tự khoe tài cán, cốt để tiểu cô nương coi trọng ngươi hơn chút ít mà thôi. Nào ngờ còn dám ở đây buông lời hoa mỹ, tuổi mà chẳng liêm sỉ là gì!"
"Phải , tất thảy đều là ngụy biện! Nếu Thủy Liễu nguyện môn đồ của , dù nàng vút lên trời xanh, cũng chẳng ngại mà còn giúp nàng quạt gió đẩy đưa. Kẻ tài mà kiêu ngạo là lẽ thường tình, còn tài mà giấu giếm thì mới là kỳ lạ ."
"Ta cũng chẳng chư vị đang tranh giành điều gì nữa. Một đám đại lão gia các ngươi há chẳng thấy bất tiện ư? Thủy Liễu là một tiểu cô nương, theo nữ đầu bếp như thì việc sẽ dễ dàng hơn nhiều. Tuổi bé còn nhỏ, đang lúc cần săn sóc, chư vị há tiện những chuyện đó ư?"
“…”
Chư vị đầu bếp chuyện ồn ào, nước bọt văng tung tóe.
Khiến Tô Mộc Lam và Bạch Thạch Đường đều ngẩn , hai mặt .
Hơn nữa, lúc Tô Mộc Lam cũng khỏi cảm thán.
Người đời thường , phàm những bậc thiên phú ở một ngành nghề cụ thể nào đó, tính tình cũng sẽ quái dị hơn hẳn thường. Giờ đây quả thực thể thấy rõ điều .
Còn những đang vây quanh xem náo nhiệt cuộc thi đầu bếp, khi chứng kiến cảnh tượng cũng đều mở to hai mắt.