Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 704

Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:56:47
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vết thương của ngươi còn khỏi hẳn, nếu đưa thứ gì tới đây thì cứ báo cho lão nhị là ."

"Thúc đừng khách sáo như thế, đây chỉ là việc nhỏ, cháu thể tự , cháu thương tay , tay trái liên quan." Thường Đại Lực nhếch miệng , "Hơn nữa, vết thương nhỏ chỉ cần nghỉ ngơi dăm ba ngày là sẽ lành, thương gân cốt, chỉ thương ngoài da, gì đáng ngại."

Lưu Tiên Hưng thấy Thường Đại Lực , đành đáp, "Vẫn cẩn thận một chút, nghỉ ngơi tử tế thì sẽ khỏi nhanh hơn."

"Trong rổ của ngươi đựng thứ gì thế?" "Cháu mua một ít vải." Thường Đại Lực trả lời.

Lưu Tiên Hưng nhẹ nhàng mở .

là vải vóc, hơn nữa đủ loại kiểu dáng, một giỏ tre lớn như , lượng thật sự ít.

"Sao mua nhiều đến thế?"

Thấy Lưu Tiên Hưng dò hỏi, Thường Đại Lực ngượng ngùng gãi gãi đầu, "Thân thể cô mẫu , thể lo liệu chuyện , cháu chẳng nên mua cái gì, liền tới tiệm vải , mua chút ít về."

, phía còn chút son phấn, đến khi đại hỉ thể dùng để trang điểm."

Thường Đại Lực đến điều , chân tay phần luống cuống.

Trong nhà lớn thể nhọc lòng, lúc thật đúng là luống cuống tay chân, chẳng liệu thỏa đáng chăng.

, hễ nghĩ đến thứ gì cần thiết liền sắm sửa tất thảy về, xem thứ thể sử dụng thì mua.

Lưu Tiên Hưng hiểu rõ suy nghĩ của Thường Đại Lực, chỉ vỗ vỗ bả vai của , "Đứa trẻ lòng , mang mấy thứ ."

Hai vốn định bàn chuyện thành hôn sớm, từ thuở nhỏ cùng lớn lên, thường xuyên gặp gỡ cũng chẳng chuyện lạ.

Lúc quyết định trăm năm kết tóc, ngược quan tâm đến những điều đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-704.html.]

" , thúc, còn cái ." Thường Đại Lực rút một chiếc túi gấm màu tím căng đầy từ trong lòng áo, đặt tay Lưu Tiên Hưng.

"Đây là……"

Lưu Tiên Hưng kinh ngạc nhận lấy.

Sau khi ước chừng trọng lượng, lắng tiếng va chạm lanh canh từ bên trong, lập tức hiểu rõ vật chứa bên trong túi.

"Đệ gì thế ?"

Lưu Tiên Hưng định trả túi bạc.

"Thúc phụ... xin chớ từ chối." Thường Đại Lực cất lời, "Thẩm nương tử chịu khổ nhiều năm như , trong lòng thiết nghĩ vẫn còn đôi phần vướng mắc. Dẫu cho lúc ưng thuận hôn sự, cháu thiết tưởng nàng vẫn còn chút bất an trong ."

"Cháu tài cán gì to tát, mấy năm nay việc cũng tích cóp một khoản tiền bạc. Tuy so với việc kinh doanh buôn bán của Thẩm nương tử bây giờ chẳng thấm , nhưng cháu nghĩ, nếu giao thứ cháu cho nàng giữ, để nàng thấu tỏ tấm lòng tâm ý của cháu, lẽ trong lòng nàng mới thể yên hơn đôi chút."

"Bởi , tiền , cháu thiết yếu dâng. Thúc phụ cứ an tâm nhận lấy. Nói lời khách sáo, cháu chính là con rể của ngài, chúng một nhà, thì tiền còn phân biệt của thúc của cháu nữa?"

Lưu Tiên Hưng Thường Đại Lực , khẽ gật đầu, duỗi tay vỗ nhẹ bờ vai của : "Ta hiểu thấu suy nghĩ của cháu."

"Cháu quả là đúng đắn. Rốt cuộc, những điều biểu đạt tấm lòng , nếu cháu , hành động, thì ngoài thấu tỏ tấm chân tình ? Khi cháu biểu lộ rõ ràng, nàng mới thể càng thêm chắc chắn trong lòng."

"Quả đúng là ý đó." Thường Đại Lực nở một nụ rạng rỡ.

Tráng hán cao tám thước, khi vô cùng trầm , mang nét thẹn thùng như đứa trẻ thơ.

Gà Mái Leo Núi

Bạch Thạch Đường cũng theo, cầm lấy chén bàn, khéo léo giấu nét suy tư gương mặt .

 

Loading...