Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 693

Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:56:36
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có vẻ như cũng cần chúng nhắc nhở nữa ." Bạch Thạch Đường .

"Cũng đúng." Tô Mộc Lam nhếch môi : "Chúng sang từ đường Lục thị ."

Bạch Thạch Đường tiếp tục điều khiển xe trâu về phía .

Năm đứa trẻ thấy vị công tử trẻ tuổi khác chỉ đúng đường, trong lòng mới tạm yên tâm. Song, vì chuyện của tên tráng hán râu quai nón , chúng vẫn còn chút bất bình.

"Nếu cho kẻ đó một bài học đích đáng, lòng quả thật khó chịu khôn nguôi." Bạch Lập Hạ .

Gà Mái Leo Núi

" ." Cố Vân Khê gật đầu tán thành.

Nghe thấy bọn trẻ thì thầm, Tô Mộc Lam nở nụ , cất tiếng: "Các con cứ yên lòng, kẻ lát nữa đây sẽ lãnh một bài học đích đáng thôi."

"Vì như ạ?" Bọn trẻ mở to đôi mắt tò mò nàng.

"Đợi một chốc nữa sẽ rõ, hiện giờ khó thành lời." Tô Mộc Lam trả lời.

Năm đứa trẻ .

Hôm nay nhiều chuyện bí ẩn đến thế ?

mà nếu Tô Mộc Lam kẻ sẽ dạy bảo thì chắc chắn sẽ nhận lấy, chỉ là bài học sẽ .

Phải chăng vị công tử trẻ tuổi sẽ hiểu ý đồ, cho tên râu quai nón một trận đòn chí mạng?

Bọn trẻ thì thầm bàn tán, còn xe trâu cứ thế thẳng tiến, chẳng mấy chốc đến gần từ đường Lục thị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-693.html.]

Phía dòng quá đỗi đông đúc, chẳng thể nào điều xe trong. Bạch Thạch Đường bèn bảo Tô Mộc Lam cùng bọn trẻ xuống xe xếp hàng , còn thì đ.á.n.h xe đến Linh Lung Các gần đó để gửi.

"Người đông nườm nượp thật!" Bọn trẻ cảm thán, ngắm hàng xếp dài và đám đông vây quanh chiêm ngưỡng.

"Hồng Vận Lâu vốn là tửu lâu trứ danh bậc nhất kinh thành, đối với những nghề đầu bếp mà , đây quả là cơ hội hiếm để thể hiện tài năng." Bạch Thủy Liễu .

"Hơn nữa, khi ghi danh chẳng phân biệt tuổi tác nam nữ, hề yêu cầu khắt khe nào, đương nhiên kẻ nào cũng thử vận may một phen."

"Cũng đúng…."

Bọn trẻ gật đầu, đó kiên nhẫn xếp hàng, phiên đỡ Bạch Thủy Liễu xách chiếc hộp gỗ nặng trịch .

Tuy rằng đến chen chúc, nhưng của thương hội Lục thị duy trì trật tự, thêm bổ khoái nha môn tuần tra loanh quanh, nên ai nấy đều tuân theo quy củ, chẳng hề xuất hiện cảnh tượng chen lấn, xô đẩy loạn.

Chỉ là dần dần, thấy từng tốp nối đuôi rời khỏi nhà thờ tổ, kẻ thì mày râu hớn hở, ủ rũ vui. Hiển nhiên, kẻ vui mừng là chọn, kẻ sầu não là loại. Xem chừng tình hình, kết quả khảo hạch sẽ công bố ngay tại chỗ.

Xếp hàng gần nửa canh giờ, rốt cục cũng gần đến lượt Bạch Thủy Liễu. Trước mặt bọn họ, chốn thi cử hiện rõ mồn một. Năm chiếc bàn dài bày , mỗi bàn hai vị giám khảo, tổng cộng mười . Trước mặt mỗi đều đặt sẵn bát đĩa, đũa thìa, cùng một tấm bảng gỗ nhỏ đặt bên cạnh.

Quan sát một lúc, Tô Mộc Lam phát hiện mười vị giám khảo sẽ nếm thử món ăn. Nếu sáu giơ bảng gỗ lên, nghĩa là đạt yêu cầu. Nếu ít hơn sáu , xem như đạt.

Đã liên tiếp bốn năm mang cơm rang trứng đến dự thi. Nếu từ màu sắc và bề ngoài, những đĩa cơm rang trông khá đồng đều và mỹ lệ, nhưng cuối cùng chỉ ba giơ bảng. Tình cảnh xem chừng tiêu chuẩn đ.á.n.h giá vô cùng nghiêm cẩn.

Có lẽ vì sự đ.á.n.h giá hà khắc, những vị giám khảo nơi đây cũng hầu như trao đổi gì, biểu cảm khá mực thước, khiến khí tại hiện trường khẩn trương tột độ. Bạch Thủy Liễu thấy cũng chút hoảng sợ, lòng bàn tay mồ hôi túa , bèn lén lau xiêm y.

"Thủy Liễu tỷ, chớ kinh hãi, cơm rang trứng của tỷ tuyệt đối là ngon nhất." Cố Vân Khê động viên.

" , cực kỳ ngon miệng."

 

Loading...