"Hôm nay, lấy phận lý chính thôn Bạch gia, chủ trì việc xử lý hai mẫu tử ngu dốt, chỉ gây họa !"
"Sau , hai mẫu tử Hàn thị cùng Bạch Hữu Quang sẽ loại khỏi gia phả gia tộc, còn là của thôn Bạch gia nữa! Dẫu cơ cực bần hàn phú quý vinh hoa, cũng chẳng còn nửa phần liên quan đến thôn Bạch gia !"
Bạch Khang Nguyên dứt lời, thể thôn dân Bạch gia đều đồng thanh hưởng ứng.
Hành vi sai trái của Hàn thị cùng Bạch Hữu Quang , giờ đây lan truyền khắp thôn, đến tai tất thảy .
Gà Mái Leo Núi
Dám đến tộc học quấy phá, còn tùy tiện tay đ.á.n.h đập con trẻ!
Chỉ mới trở về thôn mà gây cơ sự thế , e rằng còn dám gây nên bao chuyện tày trời khác.
Hai kẻ mẫu tử , một lão già bụng xa, hề đáng kính; một đứa trẻ thơ dại, chỉ hùa theo lời , quả thật là phường mặt dày vô sỉ. Chúng gây bao nhiêu chuyện chướng tai gai mắt trong thôn, chẳng khác nào một bầy chuột nhắt ô uế cả vạc cháo thơm.
Bạch gia thôn bao năm nay vất vả gầy dựng, nay nhờ Bạch Khang Nguyên, Bạch Kim Bắc cùng Tô Mộc Lam thu xếp việc tông tộc, cuộc sống của dân làng mới trở nên dễ chịu và khấm khá hơn nhiều. Nếu Hàn thị và Bạch Hữu Quang hôm nay náo loạn trong xưởng, ngày mai ầm ĩ ở lều nấm, e rằng thôn làng sẽ chẳng còn chút yên bình nào nữa.
Bởi , việc Bạch Khang Nguyên khai trừ Hàn thị và Bạch Hữu Quang khỏi tông phả nhận sự đồng tình tuyệt đối của tất cả dân làng.
Thấy Bạch Khang Nguyên quyết liệt như , thêm những lời châm chọc, xúi giục của những xung quanh, sắc mặt Hàn thị và Bạch Hữu Quang lập tức trắng bệch như tờ giấy.
Đối với những gia đình nông dân, việc sinh sống luôn nương tựa tông tộc.
Ngày thường, họ hàng sẽ giúp đỡ lẫn , khi gặp chuyện gì, tông tộc cũng sẽ giải quyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-687.html.]
Nếu bình thường việc gì thì dòng họ vẻ như chẳng mấy hữu ích, nhưng một khi xóa tên khỏi tông phả, thì điều đó nghĩa là ở Bạch gia thôn sẽ còn chỗ dung nào cho bọn họ nữa.
Hơn nữa, chuyện chắc chắn sẽ truyền từ sang khác, lan xa khắp chốn...
Sau khi đều hai kẻ bọn họ tông tộc khai trừ, trong dòng họ khinh miệt, thì dù đến cũng sẽ đời chê, chỉ trỏ.
Có thể , một khi xóa tên, thì chính là đẩy bọn họ con đường c.h.ế.t lối thoát.
Bạch Hữu Quang lúc lấy tinh thần, vội vã tỉnh ngộ quỳ rạp mặt đất, dập đầu liên tục: "Thúc lý chính, các bà con trong thôn, nương của tiểu tử cũng chỉ là nhất thời hồ đồ nên hôm nay mới ầm ĩ như . Tuổi nương cao, xin đừng chấp nhặt, hãy xem như nể tình chúng tiểu tử đến bước đường …."
Hắn giả bộ đáng thương, lóc kể lể sự gian truân của bản , thậm chí còn đổ cho Hàn thị.
Có thể , thấy bản cầm gậy đ.á.n.h bọn trẻ là gì sai trái, càng đả động gì đến việc sẽ hành xử .
Bộ dạng của Bạch Hữu Quang rõ ràng hề chút ăn năn hối hận nào, chẳng qua là tìm cách nấn ná , chờ thời cơ tính kế.
Bạch Khang Nguyên vốn hiểu rõ suy nghĩ của loại , cũng những kẻ như sẽ còn gây chuyện gì, nên sắc mặt của ông hề dịu mà trái còn thêm phần âm trầm, chỉ lạnh lùng : "Chuyện định. Từ nay về , các ngươi còn là của Bạch gia thôn nữa, hãy mau chóng rời ! Nếu , của Bạch gia thôn chúng sẽ nể mặt các ngươi !"
Thấy Bạch Khang Nguyên kiên quyết như , trong tay còn cầm bút chuẩn gạch tên bọn họ khỏi tông phả, Hàn thị và Bạch Hữu Quang thẹn quá hóa giận, liền bắt đầu lớn tiếng c.h.ử.i rủa.
Sau đó, cảm thấy mắng c.h.ử.i hả giận, hai kẻ bọn họ liền giương nanh múa vuốt xông đến đ.á.n.h Bạch Khang Nguyên.
Hàn thị và Bạch Hữu Quang còn là của Bạch gia thôn, nên dân làng tất nhiên sẽ để bọn họ náo loạn trong thôn nữa.