Xuyên Về Cổ Đại, Mẹ Kế Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 679

Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:56:22
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Trúc Diệp nhận lấy món đồ, liếc qua loa một lượt, gật đầu: "Chẳng thứ gì phiền toái, thành vấn đề, hôm nay sẽ khâu cho đại tỷ."

Chỉ cần món cơm rang là , huống hồ may vá vốn là sở trường của nàng.

Thấy Bạch Trúc Diệp sảng khoái đáp ứng, Bạch Thủy Liễu khẽ mỉm , tiếp tục tập tành chế biến món cơm chiên trứng.

Bạch Thủy Liễu bận rộn, các tiểu hài khác mấy ngày nay cũng chẳng quấy nhiễu nàng, chỉ an tâm học, khi tan học liền luyện chữ, ôn tập bài vở, cũng bận rộn kém.

Kế hoạch cả năm bắt đầu từ mùa xuân, thời khắc quả là quý giá, thật sự chẳng thể lãng phí.

Tiết xuân rộn rã, đều sớm tối về.

Cuộc sống hàng ngày thể là bình an tĩnh lặng.

Cho đến khi hai kẻ chống gậy, quần áo tả tơi, bước tập tễnh thôn Bạch Gia thì khung cảnh vốn bình lặng bỗng chốc phá vỡ.

Kỳ giáp hạt mùa xuân, một nhà chẳng may gặp tai ương, lúc hành khất xin cơm cũng là chuyện thường tình.

Cuộc sống tại thôn Bạch Gia vốn dĩ dư dả, nhưng vẫn quên những tháng ngày gian khó thuở , bởi , khi trông thấy những kẻ hành khất, lòng họ đều mềm , liền vội vã nhà, mang bánh bột ngô hoặc màn thầu trắng ban phát cho những kẻ khốn cùng .

"Chó mắt thấp , các ngươi ngỡ rằng chúng thật sự là đám ăn mày ?"

Một trong hai kẻ là một lão bà lớn tuổi, dung nhan lem luốc đến nỗi khó lòng nhận , song vẫn thấp thoáng vẻ mặt dữ tợn và đầy phẫn nộ.

Có lòng bố thí lương thực, vô cớ mắng nhiếc một trận, dân làng tự nhiên sinh lòng bất mãn, thêm hối hận, liền thu chiếc màn thầu định đưa cho.

"Kẻ thật đúng là giả nhân giả nghĩa, ban ơn thì cho trọn vẹn, chứ nào chuyện định ban phát vội vã thu hồi? Muốn hưởng danh hão, mà keo kiệt chịu bỏ chăng? Lương tri của các ngươi ch.ó tha mất ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-679.html.]

Lão bà gầm lên, vươn tay giật lấy chiếc màn thầu từ tay một dân trong thôn.

Hai chiếc màn thầu, bà giữ lấy một chiếc, chiếc còn thì đưa cho nam tử trung niên cạnh, trông như con trai của bà .

Chắc hẳn cũng đói khát thật sự, hai lấy màn thầu, vội vã ăn ngấu nghiến, c.ắ.n miếng lớn nhai ngồm ngoàm.

Có lẽ vì ăn vội một chút, màn thầu cũng khô, hai nghẹn đến suýt tắt thở, nhưng cũng chẳng bận tâm đến việc uống nước, chỉ còn rướn cổ, cố sức nuốt chiếc màn thầu khô khan xuống.

Dân làng thấy hai kẻ hành xử ngỗ ngược, lời vô lý, nhưng thấy tư thế ăn uống như dã thú, cho nên chẳng mấy ưa, thấy tò mò, chỉ tụm năm tụm ba, xúm xít bàn tán.

"Hai kẻ từ tới thế, y phục tả tơi thế , chắc hẳn lặn lội ít chặng đường."

"Không , đến chỗ nào gặp tai ương.

Hơn nữa còn Lý Chính thúc , năm ngoái phần lớn đều mưa thuận gió hòa, bội thu lắm ."

"Có lẽ là trong nhà gặp biến cố chăng."

"Có cần báo với Lý Chính thúc một tiếng chăng, hai kẻ từ bên ngoài tới, vẫn nên cẩn trọng đôi chút, lỡ bọn họ len lỏi thôn gây chuyện, khiến thôn gặp phiền phức thì …"

Gà Mái Leo Núi

Dân làng thảo luận, lập tức về phía nhà Bạch Khang Nguyên để báo chuyện .

Bà tử ăn xong một cái màn thầu, l.i.ế.m liếm ngón tay dậy, cây gậy trong tay gõ cộp cộp xuống mặt đất, : "Đám mắt ch.ó các ngươi mù cả , ngay cả đây mà cũng nhận , đúng là đám tiện nhân mắt ch.ó coi thấp, mắt đều treo tuốt đỉnh đầu !"

Nhìn bà tử gầm lên ở đằng , vẻ kiêu ngạo ương ngạnh cùng giọng điệu chuyện vô cùng quen thuộc khiến lập tức nhíu chặt mày.

 

Loading...