Trương nhũ mẫu là nhũ mẫu của Cố Vân Khê, việc nhiều năm vô cùng khéo léo tinh thông, Cố Vân Khê cũng đặt trọn niềm tin bà.
Sau khi mang những món điểm tâm chướng mắt , bốn đứa trẻ vì chuyện mà tâm trạng vẩn đục, đành thu xếp một lượt, sớm hồi phòng nghỉ ngơi.
Ngày hôm , từ tờ mờ sáng Trương nhũ mẫu dẫn theo đến Tề Thuận Trai.
Khi , bà mặc bộ quần áo nhất của chính , còn mang theo hai nha , hai tiểu tư, cỗ xe ngựa Cố Vân Khê thường ngày vẫn dùng.
Quy chế về cỗ xe, cùng kiểu trang trí đó xưa nay đều tuân theo quy tắc nhất định. Cố Vân Khê là thiên kim duy nhất của Huyện lệnh nơi đây, xe ngựa chở nàng đương nhiên cũng là cỗ xe quý giá bậc nhất trong huyện.
Không ít cửa hàng vẫn nhận cỗ xe .
Khi Trịnh chưởng quầy của Tề Thuận Trai trông thấy cỗ xe ngựa đỗ cửa, Trương mụ mụ từ xe bước xuống, liền vội vã tiến lên nghênh đón, cất giọng niềm nở: "Ngọn gió nào đưa quý bà đến đây? Quý bà cần vật chi, cứ sai nhắn một tiếng, chúng sẽ đích mang đến phủ cho ngài là ."
"Thật khéo, hôm nay sư phụ chế biến đậu hủ hạnh nhân. Nguyên liệu tươi non mềm mại, vị ngọt thanh thoát, chắc hẳn Cố tiểu thư cũng sẽ ưa thích. Ta sẽ chuẩn vài phần, để Cố tiểu thư nếm qua hương vị."
"Chớ vội." Trương mụ mụ cố ý tỏ vẻ kiêu kỳ, khoan thai từ trong tay áo lấy một túi tiền, "Hôm qua mua hai món bánh củ mài mứt táo và hổ phách hạch đào tại Tề Thuận Trai đây. Trịnh chưởng quầy thử tính xem hết thảy bao nhiêu ngân lượng." Trong lòng Trịnh chưởng quầy chợt thắc mắc: "Ngày hôm qua Cố phủ đến đây mua vật phẩm ư?"
Trịnh chưởng quầy sửng sốt giây lát. Hắn thầm nghĩ, ngày hôm qua, cả ngày đều ở trong tiệm, từng gặp bất kỳ hạ nhân nào của Cố phủ, Trương mụ mụ bảo là mua hai phần điểm tâm tại đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-630.html.]
Trương mụ mụ tiếp lời: "Khi Trịnh chưởng quầy mặt tại đây, gặp Lục tiểu thư nội phủ. Lục tiểu thư lấy vật phẩm, song nàng quá đỗi khách khí, khăng khăng chịu nhận tiền, còn tự đưa đến phủ Cố gia. Trong phủ, đám điêu nô hiểu chuyện, liền cứ để Lục tiểu thư biếu tặng vật phẩm mà thu tiền."
"Tiểu thư phủ chuyện , liền sai tức tốc mang tiền đến đây, thể để Tề Thuận Trai chịu thiệt thòi vô cớ . Lão bà tử thấy cũng lẽ, dù Lục tiểu thư lòng khách khí, nhưng nếu cứ như , e rằng Cố phủ sẽ mang tiếng ỷ thế h.i.ế.p , thực sự chút nào, cho nên mới vội vàng chạy đến đây một chuyến."
Làm chưởng quầy nhiều năm, Trịnh chưởng quầy cũng chẳng kẻ ngu dại. Khi dứt lời , trong lòng tức thì minh bạch nhẽ theo lời Trương mụ mụ, cũng tức thì hiểu thấu dụng ý của bà.
Gà Mái Leo Núi
"Phải, , quả chuyện như !" Trịnh chưởng quầy gật đầu như giã tỏi, vội vàng đáp lời Trương mụ mụ: "Chủ yếu là vì Cố đại nhân yêu dân như con đỏ, chúng là bách tính, ai ai cũng hết mực kính ngưỡng. Tề Thuận Trai chúng cũng vẫn luôn bày tỏ lòng kính trọng, chỉ tiếc cơ hội bày tỏ……"
"Cố đại nhân khách khí như , chúng tự nhiên lẽ nào điều. Số ngân lượng , sẽ Lục tiểu thư nhận lấy, lát nữa sẽ chuyển giao cho nàng ."
"Đã phiền Trịnh chưởng quầy." Trương mụ mụ khẽ gật đầu, trao túi tiền cho Trịnh chưởng quầy, "Phần ngân lượng dư , chẳng cần trả gì."
"Vậy thì đa tạ."
Trịnh chưởng quầy thấy Trương mụ mụ ngoài tiệm, liền vội vã theo tiễn đưa: "Trương mụ mụ thong thả nhé." Cho đến khi tiễn bà lên xe ngựa, đoạn thấy xe ngựa xa khuất, khi , Trịnh chưởng quầy mới giật phát hiện trán cùng lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh vì sợ hãi.
Giờ phút , cũng chẳng màng lau mồ hôi. Trịnh chưởng quầy vội dặn dò một tiểu nhị khác trông coi tiệm, còn bản thì tức tốc cầm túi tiền tìm Lục Tề Thuận. Dù thì chuyện lớn đến nhường , cần rõ ngọn ngành với Lục Tề Thuận. Không rõ chuyện là do Lục Tề Thuận bày mưu tính kế, chỉ là do rõ sự tình.