Sau khi kỹ một lúc lâu, Chu thị tặc lưỡi: "Quả thật dung mạo chút tương đồng, nhưng hẳn nàng . Thủy Liễu khi xưa gầy nhỏ , sẽ thể nào lớn lên diễm lệ đến ."
"Thôi đừng nữa, dù cũng khuất núi nhiều năm , còn thể sống chứ?"
"Khi Thủy Liễu qua đời, tận mắt chứng kiến. Mà nhà lão nhị vốn là kẻ đáng tin cậy, ai đem Thủy Liễu bán, đó tự cầm tiền cưới vợ khác ?"
Ngưu Bát Cân : "Ngươi xem khóe mắt của vị tiểu cô nương , chẳng giống Thủy Liễu như tạc ."
Chu thị cẩn trọng thêm nữa, trầm ngâm gật đầu: "Đôi mắt Thủy Liễu tựa mắt phượng, thon dài, nàng sở hữu một đôi mắt . Quả thực, giống như đúc."
"Có điều …"
Thế nào nữa, cũng cảm thấy chuyện thể nào xảy .
Chưa đến việc nếu Thủy Liễu nhị bán để cưới vợ mới, nếu con dâu nuôi từ bé cho nhà thì cũng sẽ thành nha . Cuộc sống như , nào gì .
Kể cả bán, thê tử của nhị vốn cũng là kẻ an phận, mang mệnh nha nhưng tính tình tiểu thư. Sau khi tái giá, ắt hẳn sẽ gả cho bậc lương thiện, thể nuôi dưỡng Thủy Liễu trắng trẻo, nõn nà đến , còn ăn mặc là hạng tầm thường?
Không thể nào, thể nào .
Chu thị lắc đầu nguầy nguậy.
"Nghe nhị vị lẩm bẩm nơi đây, , quen các vị cô nương chăng?" Một lão bá bán quả hạnh gần đó, thấy Ngưu Bát Cân cùng Chu thị dông dài nơi , bèn cất tiếng hỏi.
"Quen thì ?" Chu thị hỏi .
Gà Mái Leo Núi
"Sao nào , chỉ vị mặc áo hồng cánh sen chính là thiên kim Huyện thái gia đó."
Lão bá vuốt chòm râu, chậm rãi : "Vừa xa phu cùng nha bên cạnh trò chuyện, vị tiểu thư đích thực mua hạnh ở chỗ ."
""Nàng còn khen hạnh chỗ ngon, bảo nếu chốc lát còn dư thì sẽ mua hết về, để hạnh ướp thưởng thức dần." Chu thị bĩu môi khinh bỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-627.html.]
Lão già , trong lòng quả là chẳng hề gì.
Nếu hạnh ngọt thì cứ mà thưởng thức, nào cần ướp át. Sở dĩ ướp là bởi hạnh chua, khi ướp mới bớt vị chua gắt.
Việc nàng chốc lát sẽ mua hết, cũng chỉ là thấy lão tuổi cao, mặc manh áo vá chằng vá đụp, trông phần đáng thương mà thôi. Lão quả là quá đỗi tự đề cao bản .
Chỉ là vị thiên kim phủ huyện lệnh cùng các vị cô nương lòng hiền lương mà thôi.
Chu thị cùng Ngưu Bát Cân đều trợn tròn mắt .
"Uống kha khá , chúng thêm chốc lát nữa thôi. Hay là hái hoa sen về, tối nay bảo bếp món hoa sen chiên cho chúng thưởng thức ?" Cố Vân Khê đề nghị.
"Hoa sen non mềm, cuốn rau trộn mà dùng cũng mỹ vị, thêm hương thơm ngát thanh khiết." Bạch Thủy Liễu , "Tối nay, sẽ trổ tài cho chư vị nếm thử."
Bạch Thủy Liễu thường ngày vẫn theo Tô Mộc Lam học hỏi việc bếp núc, nay tay nghề tinh xảo lắm .
"Được!" Cố Vân Khê xoa xoa hai tay đầy háo hức, nắm lấy tay áo Bạch Thủy Liễu: "Thủy Liễu tỷ, chúng mau thôi!"
"Lập Hạ, Trúc Diệp, chúng mau thôi. E rằng sắc trời sẽ trở tối, chậm trễ đường về mất."
"Vâng!" Bạch Lập Hạ cùng Bạch Trúc Diệp đặt chén xuống, nhanh chóng bước theo.
Xa phu sớm chuẩn thuyền. Thấy các nàng thưởng ngoạn, liền cắt dây đưa thuyền tới, chở bốn cô nương tiến hồ sen tươi .
Thủy Liễu tỷ?
Khi Ngưu Bát Cân và Chu thị thấy xưng hô mật , cả hai liếc , mãi một lúc lâu mới hồn trở .
Chiều tối, tại phủ Cố gia.