Trong vụ việc , ắt hẳn còn ẩn chứa nguyên do khác.
Nếu , chỉ cần trông thấy Bạch Mễ Đậu còn nhỏ tuổi như , nhiều lắm cũng chỉ buông lời cảm khái 'hậu sinh khả úy', kinh ngạc thán phục thông minh bẩm sinh, chứ tuyệt sẽ thể liên tưởng đến chuyện lạm dụng quyền thế chèn ép khác gian lận trong kỳ thi.
Cố Tu Văn nhíu chặt đôi mày, đưa mắt quanh một lượt, đoạn cất tiếng: "Các ngươi hãy thử xem nào."
Chung quy, là một vị huyện lệnh, Cố Tu Văn mang theo khí thế bức , khiến những kẻ vốn điều sai trái, lòng bất an, sợ hỏi tội, lúc càng run lẩy bẩy, chẳng thể thốt nên lời.
Chỉ vài giữ chút bình tĩnh, lúc mới dám cất lời đáp.
"Có kẻ , thấy Cố huyện lệnh cùng Bạch Vũ Lâm trò chuyện, dường như quen từ lâu, vô cùng mật, nên mới suy đoán Bạch Vũ Lâm và Cố đại nhân thực sự mối giao tình."
"Sau đó liền kẻ khác đồn thổi, rằng nhất định Cố đại nhân gửi gắm Bạch Vũ Lâm trường huyện."
" đúng, y còn lớn tiếng Cố đại nhân lấy công tư, chẳng một vị quan liêm chính."
"Ta nhớ rõ, vóc dáng thấp bé, miệng chuột tai khỉ, dung mạo phần kỳ lạ."
"Người mà các ngươi nhắc đến, rõ, y ban nãy vẫn còn ở đây..."
Mọi thi lên tiếng, giương mắt tìm kiếm, rốt cuộc cũng phát hiện ba kẻ nãy rêu rao khắp nơi trong đám đông.
Mà tên , lúc dường như cũng nhận thấy tình thế , bộ dạng đang toan bỏ trốn.
"Kẻ Cung Hoài ? Năm trong lúc khảo thí phá vỡ kỷ cương, trục xuất khỏi trường thi, phép tham gia khảo thí ở trường huyện nữa?" Một vị trong đám đông chợt lên tiếng.
Một vị khác cũng tiếp lời , "Là đó! Ta còn nhớ rõ, khi đuổi ngoài, chẳng những hối cải, còn vô cùng kiêu ngạo, thậm chí tuyên bố cho trường huyện chúng mở rộng tầm mắt." Mọi liền ồ lên.
Tên Cung Hoài hiển nhiên là ghi hận trong lòng đối với trường huyện, những lời rõ ràng là cố ý kích động, mượn tay đám đông mà mất mặt trường huyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-603.html.]
Thật là kẻ !
Bị khác hiểu lầm, danh dự tổn hại, vô cớ kẻ coi như quân cờ lợi dụng, thể là vô cùng phẫn nộ, bộ dáng dường như ăn tươi nuốt sống Cung Hoài.
Cung Hoài thấy tình thế chẳng lành, nhấc chân định chuồn , nhưng hiển nhiên thấu ý đồ của , liền xúm ngăn cản.
Hắn tóm cổ để định trừng trị một trận, cuối cùng đành chấp nhận áp giải đến mặt Cố Tu Văn và Tiết sơn trưởng, mong hai vị xét xử.
"Kẻ rối loạn kỷ cương, thẹn quá hóa giận, ý đồ kích động khác gây chuyện! Người , mau đưa tên tiểu tử về nha môn, đ.á.n.h hai mươi trượng, đó cấm túc hai tháng!" Cố Tu Văn quát lớn.
Nha dịch vốn sẵn một bên, lập tức dẫn Cung Hoài .
"Oan ức, thật oan ức quá đỗi..."
Đến nước mà Cung Hoài vẫn miệng cứng như đá, chịu nhận .
Bọn nha dịch cũng chẳng buồn đôi co nhiều với , chỉ vặn chặt cánh tay lưng, đó tìm một miếng vải rách nhét miệng, để câm bặt.
Cung Hoài mang , cửa trường huyện vẫn tấp nập như thường.
Thế nhưng, những thư sinh từng hùa theo kẻ gây rối, lúc phẫn nộ mưu đồ thâm hiểm của Cung Hoài, bên cạnh đó day dứt vì chính xúi giục mà cảm thấy áy náy đối với Bạch Mễ Đậu và Cố Tu Văn, thậm chí lỡ lời phỉ báng cả trường huyện.
Gà Mái Leo Núi
Lúc bọn họ thi tạ với Cố Tu Văn và Tiết sơn trưởng, cũng xin hai Bạch Mễ Đậu và Bạch Vĩnh Hòa, mong tha thứ.
"Biết sai thể sửa, còn việc nào hơn."
Vẻ mặt Tiết sơn trưởng nghiêm nghị, trầm giọng , "Lời ý tứ rằng nếu một của mà thể sửa sai lầm thì đó là một chuyện cực kỳ , song điều cũng đồng nghĩa với việc những sai lầm gây thể cần gánh vác hậu quả."