Khi tin khách từ huyện thành ghé thăm, Bạch Khang Nguyên cứ ngỡ là đến thương nghị chuyện ăn ở xưởng, nên cũng chút khách khí, bèn hành dẫn khách chính sảnh an tọa, lấy thứ ngon nhất trong nhà để khoản đãi.
"Bạch lý chính quá đỗi khách sáo ."
"Đâu , khách quý viếng thăm, đó là lẽ thường tình khoản đãi tử tế." Bạch Khang Nguyên : "Chỉ là tôn tính đại danh của ngài là chi, và điều gì khi ghé thăm Bạch Gia thôn của chúng ?"
"Tại hạ là chưởng quầy của Thuận Ý Trai, họ Lục, hôm nay đến Bạch Gia thôn vốn dĩ là tìm Tô chưởng quầy để thương nghị chuyện ăn."
Lục Tề Thuận : "Chỉ e Tô chưởng quầy chướng mắt công việc của tại hạ nên ưng thuận, lòng cũng lấy tiếc hận. cũng , việc mua bán cần thấu tình đạt lý, tuyệt đạo lý nào vì đàm phán bất thành mà giận cá c.h.é.m thớt khác cả."
"Hơn nữa, tại hạ thấy Bạch Gia thôn cũng là nơi địa linh nhân kiệt, chốn tụ hội tài, khắp nơi trong thôn đều thanh sạch tươm tất, nên bái kiến lý chính trong thôn một chuyến. Giờ đây gặp Bạch lý chính, tại hạ càng thấy ngài quả là năng lực phi phàm, đúng như những gì nghĩ."
"Đây là chút lễ mọn của tại hạ, mong Bạch lý chính vui lòng thu nhận, chớ nên khách khí. Ngoài , tại hạ cũng quyên tặng một khoản tiền cho Bạch Gia thôn để trợ giúp tu sửa từ đường…"
Bạch Khang Nguyên Lục Tề Thuận đến những lời lẽ cùng, khỏi ngẩn mà khẽ gãi đầu.
Lục Văn Tình cũng thường xuyên ghé thôn, cứ năm thì ba đều tới thỉnh an vị lý chính đó, cốt để biểu đạt lòng tôn kính.
Gà Mái Leo Núi
Nàng giao hảo cùng thôn dân, nên trong thôn tự khắc cũng để mắt tới dăm ba chuyện của nàng.
Rõ ràng là, họ cũng ngóng đôi ba câu chuyện.
Chẳng hạn như những việc liên quan đến Nhị thúc của Lục Văn Tình, Lục Tề Thuận.
Vị mắt đây chính là Lục Tề Thuận, còn bàn bạc thành công chuyện ăn với Tô Mộc Lam. Vậy thì, việc ăn gã định bàn bạc ắt hẳn là...
Bạch Khang Nguyên nhận những vật phẩm Lục Tề Thuận dâng tới, chỉ hỏi ngược y một lời: "Chuyện ăn mà Lục chưởng quầy bàn bạc, lẽ nào chẳng là thịt dê kho tộ đó ?" Lục Tề Thuận , ngay tức khắc ngẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-594.html.]
Bạch Khang Nguyên thấy thế liền rõ mười mươi đoán trúng tâm tư của y, liền gạt phắt tay Lục Tề Thuận: "Lục chưởng quầy mời hồi phủ , cũng đừng bén mảng tới thôn Bạch gia nữa."
Ngay cả sản nghiệp của ca ca ruột thịt mà cũng tơ tưởng, còn cho cháu gái cháu trai lâm đường cùng khốn khó, bây giờ thấy việc buôn bán của Thất Lý Hương hưng thịnh, nảy sinh ý đồ phá hoại.
Lục Tề Thuận đích thực bại hoại tới tận xương tủy.
Bạch Khang Nguyên vốn dĩ là lý chính, cực kỳ coi trọng sự đồng lòng, tương trợ lẫn trong tộc, ghét cay ghét đắng loại hãm hại, mưu toan cướp đoạt của . Giờ đây, chẳng còn lưu chút thể diện nào cho Lục Tề Thuận nữa.
Thuận thế với tay vớ lấy chiếc chổi dựng kề bên, hướng về phía Lục Tề Thuận quát lớn: "Thôn Bạch gia chúng chào đón ngươi, mau mau cút !"
Thái độ xoay chuyển quá đỗi bất ngờ, Lục Tề Thuận kịp phản ứng.
Chỉ thoáng chốc thấy chiếc chổi trong tay Bạch Khang Nguyên giáng xuống y.
"Ôi!"
Lục Tề Thuận lúc mới hồn tỉnh ngộ, ôm đầu cắm cổ chạy ngoài.
Bạch Khang Nguyên đuổi theo , giáng chổi lia lịa lên y, đ.á.n.h mắng: "Cút ! Sau còn dám bước thôn Bạch gia chúng dù chỉ nửa bước chân, sẽ đ.á.n.h cho ngươi gãy nát đôi chân!"
Tiếng quát giận dữ lẫn tiếng chổi quất da thịt khiến Bạch Khang Nguyên thu hút bao nhiêu thôn dân hiếu kỳ xúm vây xem, chẳng rõ rốt cuộc xảy chuyện gì.
Sau khi kẻ Bạch Khang Nguyên đuổi đ.á.n.h chính là Lục Tề Thuận, liền nhao nhao trở về nhà vớ lấy xẻng, chổi , theo chân Bạch Khang Nguyên mà cùng đuổi đ.á.n.h Lục Tề Thuận.
Loại kẻ vứt bỏ lương tri cho ch.ó gặm thì xứng đặt chân lên mảnh đất thôn Bạch gia , sẽ ô uế cả khí trong thôn mất thôi!