"Ồ?" Tô Mộc Lam nở một nụ nhạt: "Nếu Lục chưởng quỹ mở cửa hàng trong huyện thành, hẳn rõ ở đó Thất Lý Hương mới đúng chứ?"
"Hoàn chính xác, tại hạ cũng rõ điều . Không giấu gì Tô chưởng quỹ, chưởng quỹ của Thất Lý Hương chính là chất nữ của tại hạ, Lục Văn Tình." Lục Tề Thuận đáp lời.
Lục Tề Thuận còn vô liêm sỉ hơn cả những gì nàng tưởng tượng, một cách trần trụi đến .
Tô Mộc Lam mấp máy môi, tựa mà chẳng : "Như , quả thực chút khó hiểu. Nếu Lục tiểu thư là chất nữ của Lục chưởng quỹ, mà Lục chưởng quỹ tìm đến hỏi cách chế biến món thịt dê kho tộ , là vì lẽ gì đây?"
"Chất nữ của rốt cuộc cũng chỉ là phận nữ nhi, nhiều chuyện tiện xoay xở đủ bề. Hơn nữa, nàng sớm muộn gì cũng xuất giá, cuối cùng sản nghiệp của Lục gia đều thuộc về Lục gia thôi."
Lục Tề Thuận : "Vả , thường bảo đất lành chim đậu. Chỉ cần Tô chưởng quỹ thể bán cách điều chế món thịt dê kho tộ của Thất Lý Hương cho , Tô chưởng quỹ cứ việc mở miệng, nhất định sẽ trả cho Tô chưởng quỹ một cái giá xứng đáng."
"Ta nguyện ý bỏ một ngàn năm trăm lượng bạc để mua phương pháp chế biến thịt dê kho tộ trong tay Tô chưởng quỹ. Ngoài , cũng sẽ chịu luôn tiền mà Tô chưởng quỹ cần bồi thường cho Thất Lý Hương. Tô chưởng quỹ nghĩ ?"
Một ngàn năm trăm lượng bạc cho một phương pháp chế biến, quả thực là một cái giá vô cùng hào phóng .
Dùng một cái giá cao để mua một phương pháp chế biến, còn bao luôn khoản bồi thường. Lục Tề Thuận đúng là bỏ một vốn lớn.
Năm nay, Lục Tề Thuận mở cửa hàng Thuận Ý Trai, hẳn cũng là dùng cách thức tương tự như .
Giải quyết dứt khoát, nhanh chóng lưu loát, đôi khi cực kỳ hữu hiệu trong việc ăn, vả quyết đoán thì thể nào .
Nếu kỹ lưỡng, Lục Tề Thuận quả thực chút thủ đoạn, chỉ tiếc, thủ đoạn tác dụng với chính đạo, đến cùng cũng khó kết cục .
Gà Mái Leo Núi
"Hợp tác với Lục chưởng quỹ, xem chừng cũng chẳng lời bao nhiêu so với hiện tại nhỉ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-592.html.]
Tô Mộc Lam khẽ mỉm : "Khoản tiền lớn thoáng cái mà , thể giúp sống cuộc sống dư dả, bận tâm về tài vật trong một thời gian ngắn, nhưng miệng ăn như núi lở, rốt cuộc cũng lúc cạn kiệt. Chẳng bằng cứ từ từ, trông tuy nhiều, song quanh năm suốt tháng đều , liên tục ngừng, thực tế lợi lộc hiện thời kém xa."
"Hơn nữa, quan hệ giao hảo của với Lục tiểu thư , thấy Lục tiểu thư là một đối tác vô cùng đáng tin cậy, ăn với nàng an tâm. Bởi , định bán công thức món thịt dê kho tộ cho khác."
"Lại thêm, giấu gì Lục chưởng quỹ, cũng chẳng thiếu một ngàn năm trăm lượng bạc , cho nên, xin mời Lục chưởng quỹ trở về ."
Sắc mặt Lục Tề Thuận lập tức trở nên khó coi.
Những lời của Tô Mộc Lam, chẳng khác nào vả mặt .
Nói Lục Văn Tình là đáng tin cậy, chẳng ám chỉ là kẻ xảo quyệt ?
Đáng giận nhất chính là còn nàng thiếu một ngàn năm trăm lượng bạc , đấy há chẳng ngầm ý chê bai keo kiệt ư?
Dù món ăn ngon đến thế nào nữa, cho cùng cũng chỉ là một thôn phụ mà thôi, dám tùy tiện thốt những lời lẽ như , thật sự là...
Nghe quá chướng tai.
Lục Tề Thuận cố nén giận trong lòng, đáp: "Tô chưởng quỹ cảm thấy ít ? Vậy nguyện chi hai ngàn lượng bạc!"
Câu , gần như là nghiến răng ken két mà thốt .
Dù cũng là hai ngàn lượng bạc, quả thực ít, hiện tại với mà dốc hết sạch túi, cũng chỉ còn bạc lẻ thôi.
Có điều hiện tại việc ăn của Tề Thuận Trai đang sa sút, mà Thất Lý Hương của Lục Văn Tình luôn buôn bán phát đạt.