Niềm tin trong Tô Mộc Lam càng thêm vững chãi, gương mặt nàng tràn ngập ý , “Cảm thấy ngon là . Đợi đến phiên chợ , khi bán khoai lang sấy dẻo ở trấn, sẽ mang theo cả bỏng ngô, xem thử kiếm chút tiền nào .”
“Món ngon như , chắc chắn sẽ bán chạy.” Bạch Trúc Diệp vô cùng chắc chắn.
“Vậy thì đợi nương bán lượng hoa bắp , khi về sẽ bánh bao nhân thịt cho các con ăn.” Tô Mộc Lam xoa nhẹ đầu nhỏ của Bạch Trúc Diệp.
Bánh bao thịt.
Vỏ bánh trắng nõn, bên trong nhân thịt đầy đặn, c.ắ.n một miếng, nước thịt đẫm đầy trào , hương thơm lừng đến nỗi kìm nuốt cả lưỡi xuống cùng bánh.
Món ngon trần thế , mới qua khiến khỏi ứa nước miếng.
Bốn đứa trẻ nén nổi cảm giác nước bọt cuộn trào trong miệng, vội vã nuốt xuống, thậm chí còn bụng đứa nào đang réo lên những tiếng ùng ục.
Tiếng bụng réo vang cứ thế kéo dài.
Tô Mộc Lam thấy cảnh đó, khóe môi ngừng cong lên, khẽ . Nàng thầm nghĩ, nhắc đến bánh bao thịt, e rằng chúng đói bụng lắm . Hoa bắp cần phơi một lát cho giòn hơn, chi bằng cứ đặt sân phơi , chúng mau chóng chuẩn cơm trưa.”
Bốn đứa trẻ Tô Mộc Lam chọc , liền khúc khích ngừng, chẳng còn rôm rả chuyện trò nữa, chỉ ngoan ngoãn theo nàng những việc trong khả năng của , bắt đầu chuẩn cơm trưa.
Buổi trưa, món mì chút đạm bạc, Tô Mộc Lam dùng mì trắng và mì khoai lang, kết hợp rau xanh nấu thành món súp mì. Đến buổi tối, nàng hái một quả bí đỏ non, ăn kèm với mì bột bắp và sợi mì trắng, cùng món bắp cải hấp.
Bí đỏ vị ngọt dịu, bột bắp cũng thoang thoảng vị ngọt, bắp cải ăn quả thực ngọt tận đáy lòng.
Khoai lang sấy dẻo phơi khô, đất hoang khai khẩn, bỏng ngô cũng nổ xong.
Đợi đến kỳ phiên chợ lớn hôm nay, Tô Mộc Lam sẽ mang theo một gánh khoai lang sấy dẻo nặng trĩu và một sọt bỏng ngô lớn đến phiên chợ ở trấn.
Đồng hành cùng nàng, còn Bạch Lập Hạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-57.html.]
Hai chiếc sọt tre đều chất đầy ắp hàng hóa. Chiếc sọt đựng bỏng ngô tuy vẻ cồng kềnh hơn, nhưng nhẹ hơn nhiều so với chiếc sọt .
Tô Mộc Lam để Bạch Lập Hạ vác sọt bỏng ngô, còn bản nàng thì gánh chiếc sọt khoai lang sấy dẻo nặng trĩu , hai thong thả men theo con đường mà hướng về trấn.
Đi một chốc nghỉ một lát, hai ước chừng hết nửa canh giờ mới đến trấn.
Tìm một nơi thích hợp, Tô Mộc Lam liền cùng Bạch Lập Hạ bắt đầu bày sạp rao bán.
“Khoai lang sấy dẻo thơm ngon mềm mại, ba văn tiền một cân.”
“Bỏng ngô thơm giòn, mau đến một chút…
.”
Giọng du dương như thường lệ, dễ chịu mà thanh thoát, thu hút ánh của .
Vả , khoai lang sấy dẻo từng xuất hiện mấy bận ở phiên chợ, dẫu thường xuyên hiện diện cũng chẳng còn gì là mới lạ. Duy chỉ bỏng ngô , e rằng đây là đầu đến.
Bởi sự tò mò trỗi dậy, tất yếu sẽ ghé sạp mà ngắm nghía. Nhìn thứ hoa trắng muốt tựa những áng mây nhỏ gọn trong sọt tre, họ chẳng nén nổi lòng bèn cất lời hỏi Tô Mộc Lam: “Thứ gọi là bỏng ngô rốt cuộc là gì ?”
“Đây chính là bỏng ngô, ngươi nếm thử xem ?” Tô Mộc Lam xưa nay buôn bán rộng rãi, liền nhặt mấy hạt đưa cho vị khách nọ.
Gà Mái Leo Núi
Vật phẩm biếu , phần đông chẳng nỡ chối từ. Người ghé sạp ngắm bỏng ngô nhẹ bẫng như tơ, tựa hồ phảng phất mùi hương ngọt ngào, liền ngập ngừng đưa miệng nếm thử.
Vừa thơm giòn, khi ăn mang theo vị ngọt thanh, khi nuốt xuống, hậu vị vấn vít nơi đầu lưỡi mãi tan.
Điều cốt yếu là, hương vị khiến cứ thế mà nghiện, khó lòng dứt , chỉ vươn tay vốc thêm một nắm nữa mà nhấm nháp ngừng.