Có lẽ hai chiếc túi tiền cùng kiểu, trông khá tương đồng, đặt cạnh gương lược. Khi nàng xong tờ giấy, nhét túi tiền xiêm y. Đến lúc mặc xong quần áo, nàng cầm nhầm chiếc túi khác.
Thôi , tiêu !
E rằng sẽ mua lầm vật phẩm, mà dù nhầm thì lượng các loại gia vị nàng ghi chép kỹ lưỡng lúc bấy giờ, giờ đây cũng chẳng thể nhớ tường tận...
Tô Mộc Lam lưỡng lự giữa việc trở về lấy tờ giấy cứ thế mua sắm tùy tiện.
"Nàng thế?" Bạch Thạch Đường đ.á.n.h xe bò chuẩn rẽ chỗ ngoặt, khi dò xét hai bên một bóng , vô tình trông thấy Tô Mộc Lam phía đang chau mày trầm tư, thần sắc bất an, liền hỏi, "Chẳng nàng quên mang thứ gì đó ?"
"Phải." Tô Mộc Lam đáp, "Ta danh sách vật phẩm cần mua, nhưng để quên bàn ."
"Là tờ giấy nàng ở trong sân ?"
"Phải."
"Nếu thì đều nhớ rõ là những gì." Bạch Thạch Đường .
"Chàng nhớ rõ?" Tô Mộc Lam kinh ngạc vô cùng.
Nếu nàng nhớ lầm thì khi nàng dùng bữa sáng xong, dọn dẹp bàn ghế đấy, nàng liền ngay bàn . Lúc Bạch Thạch Đường đang châm , liền rót một chén cho nàng, đặt ngay bên cạnh nàng.
Gà Mái Leo Núi
Mà khi nàng xong tờ giấy liền cất .
Có thể rằng, nếu Thạch Đường xem tờ giấy , thì cũng chỉ liếc mắt một cái khi dâng cho nàng mà thôi.
Chỉ liếc mắt một cái, nhớ hết ư?
"Phải." Bạch Thạch Đường khẽ gật đầu, , "Trí nhớ của cũng tạm , thứ gì lướt qua mắt , phần lớn đều thể nhớ mang máng. Ta nhớ rõ nàng mua hồi hương, bát giác, hoa tiêu, thịt dê, móng giò......" Tô Mộc Lam xong, càng kinh ngạc há hốc mồm.
Đợi đến khi dứt lời, nàng mới đưa tay khép miệng .
Không thể là giống y hệt, mà quả thực là sai biệt chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-563.html.]
Trí nhớ thật khiến kinh ngạc.
Tô Mộc Lam thật sự tán thưởng tài trí của Bạch Thạch Đường, phấn khởi gật đầu, "Không tệ, chính là những thứ . May mà đều nhớ rõ, cứ giúp ghi nhớ, lát nữa mua sắm, nhớ nhắc , chớ để mua lầm."
"Phải, ở đây , nàng yên tâm ." Bạch Thạch Đường gật đầu, vung roi trong tay .
Hai thẳng tiến một mạch tới thị trấn.
Hôm nay là mùng chín, chợ phiên thị trấn vô cùng náo nhiệt.
Cửa hàng Ngô Ký vẫn buôn bán phát đạt như xưa, sự đều thuận lợi.
Nàng chỉ hàn huyên dăm ba câu với vợ chồng Ngô Trác Viễn và Ngụy thị về chuyện ăn của cửa hàng, đôi lời chuyện nhà cửa, hỏi han tình hình của mấy đứa trẻ trong nhà.
Thấy bên trong cửa hàng vô cùng bận rộn, Tô Mộc Lam liền chẳng tiện quấy nhiễu thêm nữa, rời khỏi cửa hàng Ngô Ký, rảo bước về phía cửa hàng mà Lưu thị bảo thuê ở phía bên .
Theo lời Lưu thị chỉ dẫn, nàng cứ mãi mãi, cho đến khi đến một cửa hàng hiện đang đóng hờ cửa, phía chẳng biển hiệu nào.
Xung quanh đây chỉ một cửa hàng buôn bán bất thường như , e rằng chính là cửa hàng mà Lưu thị thuê.
Tuy nhiên…
Tô Mộc Lam khẽ chớp mắt, lùi về phía hai bước, đ.á.n.h giá kỹ lưỡng xung quanh, cẩn thận quan sát một lượt.
Không sai, cửa hàng chẳng xa lạ, chính là cửa hàng Ngụy Ký .
Ngụy Đại Hữu đóng cửa Ngụy Ký, cho Lưu thị thuê cửa hàng ư?
Đang lúc miên man suy nghĩ, cánh cửa đang đóng hờ chợt mở toang, Lưu thị bước từ bên trong, thấy Tô Mộc Lam nơi ngưỡng cửa, vội vàng tiến tới đón, "Tô tẩu tử, Thạch Đường ca, hai vị tới, mau mau trong nào!"
Nói xong liền kéo hai bên trong cửa hàng.
Bên trong cửa hàng lúc đúng là đang sửa sang .