"Chuyện ..." Bạch Thủy Liễu đ.á.n.h giá gian hàng bán đèn một lượt,  đáp: "Nếu  thể hạ giá,  thôi thúc bán cho bọn con chiếc đèn khác , bọn con chẳng chọn chiếc đắt tiền  nữa, chiếc bên cạnh là  ."
Bạch Thủy Liễu chỉ  một chiếc đèn lồng tầm thường ở bên cạnh, trông cũng chẳng đắt đỏ là bao.
Vị bán hàng mỉm  : "Chiếc đèn lồng đó cũng  bán ba đồng đấy, nhưng nếu con  mặc cả, thôi , lão  tặng con một chiếc ."
"Đa tạ đại thúc." Bạch Thủy Liễu nhận lấy đèn lồng,  sang dặn đám Bạch Lập Hạ  phiên  lấy tiền từ trong túi .
Mỗi  lấy  sáu đồng, Bạch Thủy Liễu tự  góp thêm một đồng, đủ hai mươi lăm đồng tiền đưa cho vị bán hàng.
Vị bán hàng đếm tiền,  hạ chiếc đèn cù xuống, trao cho Bạch Thủy Liễu, dặn dò: "Con cầm cho chắc ,  phố đông , chớ để đến khi va chạm mạnh mà hư hại, rớt bể, e là sẽ chẳng còn xoay chuyển  nữa ."
“Thôi , đa tạ lời nhắc nhở.” Bạch Thủy Liễu trao đèn lồng cho ba đứa Lập Hạ, để chúng  ngắm nghía kỹ càng.
Đám trẻ cẩn thận ngắm nghía hồi lâu,  mỗi đứa tự  cầm một chiếc, tiếp tục thong dong bước tới.
Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam theo sát phía  đám trẻ, trông thấy dáng vẻ lúc nãy của bọn nhỏ, liếc  , bật  ý nhị.
Bạch Thủy Liễu  phong thái của bậc trưởng bối, bốn hài tử   chủ kiến   trọng, quả thực khiến  lớn yên lòng vô hạn.
Gia đình  những cô con gái sắp đến tuổi cập kê .
Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam đều  khỏi vui mừng khôn xiết khi thấy các con dần khôn lớn.
Trên bước đường phía , nào mặt nạ rực rỡ, nào tranh đường tinh xảo, nào hí kịch đèn chiếu...
Đi dọc theo con phố, đến một quán  tổ chức trò đố đèn, nếu đoán đúng sẽ  tặng hoa đăng, đám trẻ liền dừng bước. Mắt chúng sáng rỡ  ngắm những tờ giấy câu đố treo lơ lửng  mỗi chiếc đèn lồng, như cánh bướm chập chờn  đầu.
Đám trẻ theo học  lâu, trừ vài từ ngữ hóc búa hiếm gặp, hầu như  còn chữ nào chúng  từng  đến, nên lúc  cũng  kìm  sự phấn khích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-506.html.]
Câu đố trong chiếc đèn Bạch Thủy Liễu chọn   câu: “Người ở trong sách, một chữ.”
Câu của Bạch Lập Hạ thì rằng: “Chỉ tiếc gần hoàng hôn, một chữ.”
Còn câu của Bạch Trúc Diệp: “Vạc đỏ nắp xanh đựng đầy mật, một loại quả.”
Và câu của Bạch Mễ Đậu: “Nửa thật nửa giả, một chữ.”
Bạch Thủy Liễu, Bạch Trúc Diệp và Bạch Mễ Đậu liền mau chóng tìm  lời giải của ,  lượt là “cưa”, “quả hồng” và “giá trị”.
Lời giải chính xác  chút sai lệch, ba đứa trẻ  lượt nhận  những chiếc đèn lồng tương ứng từ quán , mừng rỡ háo hức hẳn lên, những chiếc đèn đó dường như còn  mắt hơn cả đèn lồng chúng đang cầm.
Duy chỉ  Bạch Lập Hạ giờ đây  mặt ủ mày chau.
Nàng  thật sự  tài nào đoán  lời giải cho câu đố . Huống hồ khi thấy ba  Thủy Liễu  tìm  lời giải, nàng càng thêm sốt ruột, nhưng càng sốt ruột  càng bế tắc. Cuối cùng, bất đắc dĩ nàng khẽ thở dài, gọi ba  Thủy Liễu tới trợ giúp một phen.
Tuy nhiên, ba  Thủy Liễu đến xem câu đố, suy nghĩ khá lâu, cuối cùng đành lắc đầu chịu thua.
“Lập Hạ, câu đố của  thật là hóc búa.” Bạch Thủy Liễu nhíu mày.
Câu đố của chính nàng vốn  dễ giải, chính là từ “cưa”.
Gà Mái Leo Núi
Thế nhưng, câu đố của Bạch Lập Hạ: “Chỉ tiếc gần hoàng hôn”,  khiến nàng đoán mãi vẫn chẳng thể tìm  lời giải là gì.
Bạch Trúc Diệp và Bạch Mễ Đậu cũng  nghĩ , chỉ  nhíu mày theo Thủy Liễu.
Bên cạnh đó, một tiểu cô nương  nhận  phần thưởng hoa đăng, trạc tuổi Bạch Lập Hạ, trông thấy bốn  chụm đầu thì thầm bàn luận, bèn ghé đầu  sang. Khi trông thấy câu đố trong tay Lập Hạ, nàng  khẽ hé miệng .
“Mẹ Trương, nay là giờ nào?” Tiểu cô nương hỏi một phụ nhân trung niên  cạnh.