Đại Hoàng nhảy lên Tô Mộc Lam, lì nàng chịu xuống, cứ kêu meo meo ngớt, còn lấy đầu cọ nàng, vẻ mặt nghiêm túc pha chút nũng lấy lòng.
“Con Đại Hoàng , quả là bám .” Tô Mộc Lam cũng chẳng ngờ rằng con mèo vàng thiện ý đối với nàng đến thế, bèn đưa tay sờ đầu Đại Hoàng, vuốt ve hình mèo béo núc ních, lông mượt mà bóng loáng.
Nói cũng , cảm giác cũng tệ. Chỉ là... Mèo vàng hổ là mèo vàng, cả mập mạp, chút mập ảo, quả nặng, ôm còn chút mỏi tay.
Tô Mộc Lam vội vàng đặt Đại Hoàng xuống đất ở phòng đông.
Song Đại Hoàng chẳng chịu rời , cứ bám riết lấy Tô Mộc Lam, cọ tới cọ lui bên chân nàng.
"Hãy mau nghỉ ngơi , minh nhật còn dậy sớm khai hoang." Tô Mộc Lam .
"Vâng ạ." Bạch Thủy Liễu thu ánh mắt kinh ngạc của , gật đầu, "Nương cũng nên nghỉ ngơi sớm ạ."
Xoay về phía tây sương phòng, Bạch Thủy Liễu ngoái đầu đôi ba lượt, Đại Hoàng vẫn như cũ quấn quýt bên Tô Mộc Lam, cứ thế cọ qua cọ .
Đại Hoàng , cũng nàng đổi , cho nên cận hơn chăng?
Vậy nàng, thật sự đổi tâm tính ?
Bạch Thủy Liễu cúi đầu suy nghĩ, về tới phòng, nàng liền chìm giấc ngủ.
Trong phòng khói ngải, muỗi nhặng so với thưa thớt hơn nhiều, cộng thêm Đại Hoàng ở bên, Tô Mộc Lam bất giác cảm thấy vô cùng an tâm. Giấc ngủ sâu đến mức, khi trời tờ mờ sáng ngày hôm , nàng mới chậm rãi mở mắt.
Hiển nhiên, Đại Hoàng canh giữ trong phòng suốt một đêm dài, giờ khắc đang ngáp dài một cái, cuộn bên cạnh giày của Tô Mộc Lam, phát tiếng ngáy khẽ khàng. Tô Mộc Lam dậy, khẽ đưa tay xoa nhẹ đầu nó. Đại Hoàng đang nhắm mắt, khẽ kêu meo meo một tiếng, đưa đầu lưỡi l.i.ế.m nhẹ lên mu bàn tay Tô Mộc Lam, đó cuộn tròn thành một cục, tiếp tục vùi giấc ngủ say.
Tô Mộc Lam tỉnh giấc, bắt đầu sửa soạn bữa sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-22.html.]
Bốn Bạch Thủy Liễu cũng lượt thức dậy, rửa mặt, phụ giúp Tô Mộc Lam chuẩn bữa sáng.
Từng sợi mì trắng xen lẫn mì bột bắp, điểm thêm chút sốt cà chua, bên trong còn những lớp trứng mềm mại nổi lên, khi dọn , rắc thêm chút hành lá thái nhỏ.
Bởi , bát canh cà chua hương vị vô cùng nồng đượm, vị chua thanh hòa quyện, càng ăn càng thêm khoái khẩu, sảng khoái lạ thường. Một chén mì xuống bụng, chỉ còn đọng dư vị khó tả.
Dùng bữa xong xuôi, nàng dọn dẹp gọn gàng, bảo Bạch Thủy Liễu và Bạch Lập Hạ cùng khiêng khoai lang sấy dẻo trong phòng ngoài.
Bạch Trúc Diệp và Bạch Mễ Đậu thấy , liền nhanh chóng lấy những chiếc rổ tre rỗng, chuẩn đem khoai lang sấy dẻo phơi ánh nắng.
"Khoan ." Tô Mộc Lam lên tiếng bảo các con dừng bước, "Khoai lang sấy dẻo thể trực tiếp phơi, hấp qua một ."
"Lại hấp một nữa?" Bạch Thủy Liễu khẽ giật , "Khoai lang sấy dẻo chẳng chín từ ?"
" là chín, nhưng giờ đem hấp là để khoai lang sấy dẻo hấp thụ ẩm, đó phơi một ngày, đến minh nhật hấp, phơi. Cứ thế ba hấp ba phơi, khi ăn khoai lang sấy dẻo mới thể mềm dẻo, thơm ngọt, cứng mà đau quai hàm các con."
Tô Mộc Lam , "Đây chính là diệu kế để khoai lang sấy dẻo thêm phần mỹ vị, các con là , đừng tiết lộ ngoài."
"Các con tuyệt nhiên sẽ hé răng ngoài ạ." Bạch Trúc Diệp lắc đầu lia lịa như trống bỏi.
Khoai lang sấy dẻo thể đem bán kiếm tiền, hơn nữa khoai lang sấy dẻo mỹ vị còn thể bán giá cao hơn. Nói cách khác, bí quyết chính là tiền bạc, các con nào dại dột đem của cải đẩy ngoài, càng chẳng đời nào đem chuyện với kẻ khác.
"Ngoan." Tô Mộc Lam xoa đầu tiểu cô nương bé nhỏ của Bạch Trúc Diệp, "E là một nồi đủ chứa, hãy chia thành hai mẻ để hấp. Các con hãy giúp nương nhóm lửa ."
Gà Mái Leo Núi
Bạch Thủy Liễu cất tiếng đáp lời, vội vã nhà bếp, thêm củi lò để nhóm lửa.