Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 362: Thất bại
Cập nhật lúc: 2024-11-11 23:23:56
Lượt xem: 10
Tạ Tam có chút khó xử. Khuyết điểm lớn nhất của hắn là háo sắc, thường ngày cũng thích ham ăn biếng làm, thích giở trò ở thôn trang, nhưng hắn cũng không muốn làm ác nhân làm xằng làm bậy, cũng chưa từng nghĩ tới việc cưỡng đoạt, lại còn đi tranh với một phụ nhân ở nông thôn một món đồ mà trong mắt hắn chẳng có tác dụng gì.
Tạ Nhàn thấy hắn có chút do dự, cười lạnh một tiếng: “Ngươi không còn lựa chọn đâu, đi đi. Đừng quên chuyện lần trước ở mỏ than, chúng ta là chủ nhân ở Tạ gia, còn ngươi chỉ là nô tài thôi.”
Tạ Tam lộ vẻ chấn kinh, hắn đã giúp Tạ Nhàn chuyển than, vậy mà giờ Tạ Nhàn lại lấy chuyện đó ra trả đũa.
“Nếu ngươi muốn chờ nhị ca ta trở về cúi đầu nhận tội để được huynh ấy tha thứ, vậy thì ngươi sai rồi. Có lẽ chuyện này nhị ca sẽ tha thứ cho ngươi nhưng đừng quên chuyện quả phụ kia, người ta không hề tự nguyện.” Nói xong, trên mặt Tạ Nhàn lộ ra nụ cười âm hiểm.
Tạ Tam khiếp sợ không nói lên lời, sao Tạ Nhàn biết chuyện này?
Thấy vậy Tạ Nhàn mỉa mai cười: “Nhị ca ta rất ghét những chuyện như vậy. Nếu để huynh ấy biết, không đánh ngươi c.h.ế.t đi sống lại cũng đưa đến quan phủ, hơn nữa từ nay về sau đừng hòng dùng ngươi nữa. Khi đó giấc mộng được gọi về Tạ gia của ngươi sẽ chẳng còn.”
Tạ Tam như gà mắc tóc, không ngờ Tạ Nhàn độc ác vậy.
Bộ dáng thảm bại của Tạ Tam khiến tâm tình Tạ Nhàn tốt lên. Bị người liên tiếp đùa giỡn còn chưa tính, chẳng lẽ đến nô tài hắn cũng không áp chế được? Cười ha ha nhìn Tạ Tam nói: “Ngươi làm việc đàng hoàng đi. Sự thành ngươi cũng có lợi. Nhớ,tiên lễ hậu binh*, chuyện này phải được.”
tiên lễ hậu binh*:trước dùng đạo lý thuyết phục, sau đó mới dùng đến áp lực.
Nhìn bóng lưng tiêu sái của Tạ Nhàn, ánh mắt Tạ Tam phủ một tầng bóng ma.
Tạ Tam nhanh chóng đi tìm Loan Loan, trực tiếp vào cửa bắt nàng đưa phương pháp làm than tổ ong ra.
Loan Loan cười lạnh hai tiếng: “Tạ đốc công, ngươi lạ thật đấy, cách làm là do ta nghĩ ra, ta muốn nói cho ai thì nói cho người đó. Ta đã không muốn còn cần phải nói cho người khác sao? Lại nói, biện pháp này sau khi Bách Thủ giao công cụ cho các người đã nói cho Lưu quản sự rồi cơ mà.”
Tạ Tam không mặn không nhạt cười cười: “Ngươi đừng giấu ta! Ta biết ngươi chưa nói hết, nếu không than tổ ong làm ra sao lại vỡ vụn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-362-that-bai.html.]
“Ồ! Thì ra các người trở về lén làm?”
Nghe lời châm chọc của Loan Loan, trên mặt Tạ Tam tràn đầy vẻ xấu hổ. Đây là chuyện gì chứ, đường đường là Tạ thiếu gia vậy mà đi học cách làm đồ từ một phụ nhân. Không học được còn tới cưỡng bức người ta nói ra biện pháp, chuyện này nói ra người nào cũng thấy xấu hổ.
Mà thôi, cũng hết cách rồi, ai bảo hắn rơi vào tay Tạ Nhàn chứ.
Tạ Tam dứt khoát không vòng vo với Loan Loan nữa, thẳng thừng lạnh lùng nói: “Vợ Bách Thủ, ta cũng không vòng vo với ngươi. Biện pháp mà ngươi nói Tam thiếu gia đã cho người làm thử nhưng không thành. Nói trắng ra, ngài ấy muốn cách làm than tổ ong kia của ngươi nên bảo ta tới thuyết phục. Những người có tiền muốn đấu nhau chúng ta đều không xen vào được. Chúng ta chỉ cần tự mình sống tốt thôi. Ngươi nói biện pháp kia cho tam thiếu gia, ngài ấy nhất định sẽ không bạc đãi ngươi. Đến lúc đó nhất cử lưỡng tiện, vợ chồng hai người trải qua cuộc sống thanh tĩnh, lại được lợi, có gì không tốt đâu chứ?”
Tạ Tam đã nói trắng ra, Loan Loan cũng thẳng thắng đáp lại: “Ngươi cũng nói biện pháp này do bản thân ta nghĩ ra, cớ gì ta phải nói cho ngài ấy? Nếu ta nói thứ này Nhị thiếu gia đã muốn thì sao?”
Tạ Tam giật mình, chuyện này thật khó xử lý? Hắn không đắc tội Tam thiếu gia thì cũng đắc tội Nhị thiếu gia sao? Nghĩ một chút, hắn đã làm ra chuyện xấu hổ, nếu rơi vào tay Tạ Dật sẽ không có quả ngon để ăn. Hắn cũng không phải kẻ ngu. Bàn về chủ tử, Tạ Dật coi như là một chủ tử tốt, ít nhất sẽ không trở mặt giống như Tạ Nhàn vậy, nhưng lúc này tình thế bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể đắc tội Nhị thiếu gia thôi.
Đanh mặt giáo huấn: “Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, lời này nếu để Tam thiếu gia nghe thấy chắc chắn ngươi không có quả ngon để ăn đâu.”
Loan Loan hừ lạnh một tiếng, tiểu nhân hèn hạ, khó trách chỉ là con của tiểu thiếp.
E ngại mặt mũi Tạ Dật, Tạ Tam thật không biết làm gì với Loan Loan, chỉ có thể nhẫn nại khuyên nàng: “Ngươi giữ cách làm than tổ ong này còn không phải chỉ để phát tài thôi sao. Ta nói này, không bằng ngươi hợp tác với Tam thiếu gia, đến lúc đó không chỉ kiếm được bạc mà còn được một mối nhân tình…”
Tạ Tam nói một tràng lời hay nhưng Loan Loan một chút cũng không mở miệng. Nàng tỏ rõ thái độ khó chịu, mà Tạ Tam cái con người này còn liều c.h.ế.t quấn lấy, hẳn là được Tạ Nhàn ra lệnh. Nhưng nàng đã lôi Tạ Dật ra, cớ sao Tạ Tam còn muốn giúp Tạ Nhàn đây? Theo lý mà nói chuyện ở mỏ, nếu như có Tạ Dật thì đâu đến lượt Tạ Nhàn làm chủ, nàng tin Tạ Tam cũng hiểu chuyện này. Thật không hiểu tại sao Tạ Tam đã biết đạo lý trong đó còn đi theo Tạ Nhàn.
Sau đó dĩ nhiên Tạ Tam không đạt được thứ gì. Loan Loan vẫn cứ luôn một mực khăng khăng đã nói rõ biện pháp cho Lưu quản sự biết rồi.
Sau không biết tại sao chuyện này lại truyền ra trong thôn, mọi người đều biết vì than tổ ong này mà Tạ Tam đến nhà Loan Loan mấy lần, hơn nữa dường như Loan Loan còn đắc tội tam thiếu gia.
Bách Thủ bị Tạ Nhàn khiển trách trong cuộc họp thợ mỏ. Sau đó Tạ Tam còn ép buộc Loan Loan nói ra cách làm than tổ ong, Loan Loan không nói, Tạ Nhàn liền thật sự nổi giận với hai người. Hắn tìm đại một cái cớ trước tước đi chức đội phó đội tuần tra của Bách Thủ. Dương Phong luôn đối đầu với Bách Thủ, khắp nơi đều làm việc cho Tạ Nhàn như thiên lôi sai đâu đánh đó, thuận nước đẩy thuyền hắn được Tạ Nhàn cất nhắc làm đốc công trông coi bãi than.