Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 355

Cập nhật lúc: 2024-11-11 23:21:28
Lượt xem: 7

Tạ Tam vội vàng gật đầu, vâng lời mời năm phu xe đến một bên nghỉ ngơi.

Chờ than đá xếp xong, Tạ Nhàn dắt ngựa qua, nói với Tạ Tam: “Tối nay trễ rồi, đến lúc đó ngươi hãy đi cùng xe đến chợ.” Sau đó lại quay đầu nói với Bách Thủ: “Tối nay ngươi không cần đi làm gì.”

Bách Thủ ngạc nhiên, lập tức đáp vâng.

Xe trâu vừa đi, Bách Thủ cũng trở về nhà. Lúc lên giường đã đánh thức Loan Loan. Thấy mặt hắn đ.â.m chiêu, Loan Loan cũng không còn ngái ngủ, nhẹ giọng hỏi hắn: “Sao vậy?”

Được chất giọng êm ái của Loan Loan quan tâm, lòng Bách Thủ cũng sáng lên, cần gì phải tức giận vì chuyện nhỏ như vậy?

Liền nói với Loan Loan: “Không có chuyện gì.” Nghĩ đến nếu hắn không nói, Loan Loan nhất định lại lo lắng trong lòng, sáng sớm mai vẫn sẽ hỏi hắn, thấy nàng lúc này đã không có buồn ngủ, liền kể lại chuyện ban ngày cho nàng nghe.

Đây rõ ràng là đặt điều, cố ý gây chuyện.

Loan Loan không đáng thay hắn: “Sớm biết hắn sẽ như thế, chàng nên tan tầm sớm một chút, cần gì phí thời gian ở chỗ đó nhìn sắc mặt người ta, bị hành hạ.” Lập tức lại cảm giác bản thân nói không đúng, muốn đi ra ngoài kiếm bạc, đến đâu mà không phải nhìn sắc mặt người ta, lại nói: “Khi không phí mất thời gian nghỉ ngơi của chàng, còn không được lợi, ta thấy Tạ Nhàn không mua được bí phương mới báo tư thù mà thôi!”

Nhìn bộ dáng Loan Loan tức giận bất bình, trong lòng Bách Thủ cũng không còn giận nữa, còn thấy rất thoải mái, hắn an ủi nàng: “Không có chuyện gì, ta xem như hắn đang đánh rắm là được!”

Loan Loan ha hả cười lên!

******

Thu hoạch xong đã đến mười lăm tháng tám. Đây là một buổi tối trung thu bình thường, nhưng đối với Lai Sinh mà nói, đây là một thời điểm đầy cảm xúc, bởi vì đây là lần đầu tiên từ lúc hắn hiểu chuyện tới nay, hai mươi năm mới được tỉnh táo ăn tết.

Mười lăm tháng tám đương nhiên phải ăn bánh Trung thu, đầu một đêm Lai Sinh chợt nghĩ đến trừ ăn bánh Trung thu ra, còn muốn một ít kẹo, Loan Loan rất vui đồng ý. Ngày thứ hai ba người ôm theo đứa bé ra chợ mua bánh Trung thu, sau đó lại đi mua một chút kẹo hắn muốn ăn.

Lai Sinh nhìn thấy Loan Loan mua kẹo thì rất vui mừng, đợi Loan Loan vừa nhận được kẹo từ trong tay ông chủ, hắn liền vội vàng cầm một viên ném vào trong miệng. Ánh mắt cười híp lại thành một đường nhỏ, ra chiều rất hưởng thụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-355.html.]

Loan Loan tức giận nói: “Sao đệ giống như lâu rồi chưa được ăn vậy?”

Bé con cũng tò mò nhìn Lai Sinh, thấy hắn không nhịn được gật đầu: “Ngon quá, ngon quá đi!” Liền vươn cánh tay nhỏ bé về phía hắn, chu cái miệng nhỏ nhắn bô ba: “Hán Nhi cũng ăn. Hán Nhi cũng ăn.”

Kiếp trước Loan Loan đã bị nhứt răng, nên nàng kiên quyết không để con mình lớn lên cũng bị, vì vậy ngăn Bách Thủ và Lai Sinh cho bé con ăn kẹo. Đến sạp trái cây bán quýt, trong đầu chợt nhớ đến lúc trước Vương Bảo Sơn đã bảo nàng đến rừng quýt hái vài quả, dạo này bận quá đã quên mất.

Quýt nhà Vương Bảo Sơn rất sai trái, giỏ lớn giỏ nhỏ chở ra bán, chắc mùi vị không tệ, có lẽ nên lựa ngày nào rỗi rỗi tới ăn thử mới được!

Ba người mua đồ ở chợ xong thì về Dương gia thôn. Sau bữa trưa, Thạch Đầu và Nguyên Bảo đến rủ Lai Sinh cùng ra ngoài chơi, ba người nhao nhao nói buổi tối muốn đi ngắm trăng. Hắn ở ngoài chơi từ trưa tới tối mới trở về nhà.

Loan Loan đã làm xong cơm. Bách Thủ đang chơi đùa với Hán Nhi. Lai Sinh vừa vào nhà liền giúp đỡ bày bát đũa. Loan Loan vừa thấy hắn không lên tiếng, nghiêng đầu nhìn trời tối mịt bên ngoài, nói: “Chiều nay đệ đi đâu chơi thế?”

Lai Sinh đỏ mặt nói: “Trên núi.” Lại lập tức nhíu mày: “Cả ngày đều ở trên núi chơi bùn cùng hai đứa trẻ, đệ thật không cách nào tưởng tượng được trước kia rốt cuộc đã tạo ra bao nhiêu phiền toái cho tẩu và ca ca nữa.”

Loan Loan khẽ ngạc nhiên, thấy hắn ảo não và bất lực, ôn hòa cười nói: “Cho dù đệ vẫn như trước kia ta và ca ca đệ cũng sẽ chiếu cố đệ cả đời. Hơn nữa, hiện không phải đã rất tốt sao? Ta và ca đệ chưa từng nghĩ sẽ được cùng trò chuyện với đệ, vả lại, nếu đệ không ra ngoài chơi đùa với Thạch Đầu và Nguyên Bảo, sao có thể giấu giếm được người bên ngoài đây?”

Lai Sinh gật đầu, nghĩ đến Âu Dương gia của mình, nghĩ đến người cha ruột đã gặp mặt, ánh mắt tối đi vài phần. Nhưng hắn còn có Loan Loan và Bách Thủ, nghĩa tình hai người dành cho mình không ai sánh được liền lên tinh thần, đáy lòng thầm quyết tâm phải phân ưu cho hai người, khẽ cười nói: “Đúng vậy, chỉ cần người một nhà chúng ta vui vẻ là được.”

“Ha ha, đúng, đệ nghĩ được như vậy rất tốt.”

Hai người đang nói chuyện, Bách Thủ bồng con từ bên ngoài đi vào, thấy món ăn đã dọn xong, liền nói: “Chúng ta trước kính Nguyệt Lượng Bồ Tát đi?”

Ban đêm Lai Sinh đã bình thường, sau này lễ mừng năm mới bọn họ không cần phải hao tổn tâm trí lừa gạt hắn nữa, nhưng lúc này Lai Sinh lại rất có chủ ý: “Chúng ta mừng Trung thu, không biết ông ngoại bên kia có được ăn bánh trung thu hay không. Chị dâu, ca, đệ muốn đi lễ bái gia gia.”

Loan Loan đưa mắt nhìn Bách Thủ, mười lăm tháng tám đi tế bái phần mộ thân nhân đã c.h.ế.t trong nhà?

Bách Thủ suy nghĩ một chút, từ lúc Lai Sinh tỉnh táo hắn còn chưa đi bái tế ông ngoại. Lúc tiểu tử này ngu dại đã hiếu thảo như vậy, đừng nói là sau khi tỉnh táo, vì vậy liền đồng ý, cho nên ba người cầm lấy nhang đèn tiền giấy đi tới mộ phần của ông ngoại Lai Sinh.

Loading...