Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 340: Có tâm tư khác
Cập nhật lúc: 2024-11-09 22:52:46
Lượt xem: 15
Loan Loan vừa ăn xong cơm tối, Bách Thủ liền giúp thu dọn bát đũa. Ban ngày Lai Sinh chỉ biết chơi đùa, đến đêm tỉnh táo liền muốn giúp đỡ làm thêm nhiều việc một chút, cho nên giành rửa chén.
Có Lai Sinh rửa chén, Bách Thủ đón lấy con đi vào phòng. Loan Loan múc nước rửa mặt, trở vào đã thấy Bách Thủ ngồi bên giường ngẩn người, con đã ngủ rồi, gọi hai tiếng hắn cũng không nghe thấy. Loan Loan đi tới nhẹ nhàng đẩy hắn, hỏi: “Sao vậy?”
Bách Thủ cau mày nhìn nàng rồi đi trải giường. Chờ Loan Loan lên giường, hắn mới ngồi xuống nói: “Hồi tối sau khi ăn cơm, Tam thiếu gia nói muốn hợp tác với chúng ta.”
Loan Loan ngẩn ra: “Hợp tác? Hợp tác cái gì?”
“Nói rõ muốn mua bí phương làm thịt khô của nàng.”
Nhớ tới lúc ấy Tạ Nhàn nói, Bách Thủ liền nhíu mày. Chung quy hắn chỉ muốn bí phương làm thịt khô của Loan Loan.
Vốn Tạ Nhàn muốn cùng làm với Bách Thủ. Nhưng Loan Loan và Tạ Dật đã gia hạn khế ước hàng năm phải lên thôn trang, ngày thường nàng còn bận chăm con. Hắn cũng phải làm việc trên mỏ, làm gì còn thời gian làm thêm việc khác. Vả lại, có hợp tác đi nữa, hai người cũng đi tìm Tạ Dật mới phải.
Bách Thủ lấy lí do không có thời gian để khéo léo chối từ. Tạ Nhàn không hề tức giận mà lập tức đề xuất muốn mua bí phương. Sau đó Bách Thủ mới biết được hợp tác theo lời hắn thật ra chính là hợp tác làm thịt khô. Hơn nữa ra giá mua bí phương cũng không thấp, tròn ba trăm lượng!
Một lượng bạc là ba trăm đồng, bây giờ giá hàng tăng cao hơn lúc trước, chín vạn đồng quả thật rất không tệ.
Chuyện này đã làm rõ nguyên nhân vì sao mấy ngày này Tạ Nhàn đối với hai người không giống với người khác.
Lai Sinh nghe thấy liền cười ha ha nói: “Ơ, Tam thiếu gia này thật hào phóng, tận ba trăm lượng đấy! Nhưng mà, không phải hắn cũng là người của Tạ gia sao? Tại sao lạiđào góc tường* nhà mình?”
đào góc tường*: đại ý làm chuyện mờ ám sau lưng ai đó để được lợi cho bản thân.
Đây cũng là điều mà Loan Loan và Bách Thủ nghi ngờ.
Cho dù hắn và Tạ Dật không hợp, nhưng mối làm ăn thịt khô này cũng là của Tạ gia, chẳng lẽ hắn lại gây khó khăn cho nhà mình?
Ngày hôm sau, lúc Loan Loan đang ở nhà thì Tạ Nhàn tới.
“… Chắc hẳn hôm qua Bách Thủ huynh đệ cũng đã nói rồi, ta thật hy vọng có thể được hợp tác với ngươi.” Tạ Nhàn vừa đến đã không nhiều lời, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói rõ ý đồ đến.
Loan Loan tỏ vẻ rất khách khí và hối lỗi: “Tam thiếu gia, thật ngại quá. Chắc ngài cũng biết ta đã kí khế ước với Tạ gia ngài, nếu ta lại hợp tác với ngài chẳng phải sẽ bội ước sao? Trước không nói vi phạm khế ước phải đền một khoảng không nhỏ, chuyện này còn ảnh hưởng đến vấn đề uy tín của một người. Trước nay ta đều rất trọng chữ tín, cho nên thật không thể tự mình làm ra chuyện bội bạc thế này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-340-co-tam-tu-khac.html.]
Tạ Nhàn khẽ mỉm cười: “Ta biết rồi, tiền vi phạm khế ước ta sẽ trả thay ngươi. Ngươi yên tâm, chỉ cần theo ta hợp tác, thù lao tuyệt sẽ không ít hơn hiện tại.”
Loan Loan cười lắc đầu: “Tam thiếu gia. Nhờ ơn ngài vẫn luôn chiếu cố, nếu là chuyện khác ta nhất định sẽ làm hết sức, chỉ có chuyện này…” Sau đó biểu hiện vô cùng khó xử.
Dường như Tạ Nhàn cũng lường trước Loan Loan sẽ nói như thế, liền đáp: “Không bằng thế này. Ngươi bán bí phương lại cho ta, chuyện này ngươi biết, ta biết, trời biết, đất biết, tuyệt không còn ai khác biết nữa. Về phần giá tiền thì từ từ thương lượng.”
“Tam thiếu gia, có lẽ ngài chưa thấy khế ước ta kí với Nhị thiếu gia. Ngài cũng biết ngài ấy là người giỏi làm ăn, trước khi kí khế ước đã sớm lường trước sự tình rồi. Bí phương này chỉ có mình ta có, nếu một ngày nào đó có người làm ra thịt khô có cùng hương vị với “Quán rượu Phúc Sinh”, không cần nghĩ cũng biết nhất định do ta tiết lộ, không phải như vậy ta đã vi phạm khế ước rồi sao!”
“Ngươi hiểu lầm ý ta rồi! Ngoại trừ mấy loại thịt khô ngươi làm cho tửu lâu chắc hẳn ngươi còn những thứ khác nữa, chỉ cần ngươi đưa cách làm của thứ khác cho ta là được.” Cùng lại hàng nhưng khác vị, nghĩ ra được chuyện này Tạ Nhàn cũng thật nhanh trí!
Nhìn cách làm người của Tạ Dật và Tạ Nhàn cũng biết, một ngay thẳng, một tiểu nhân ngấm ngầm. Nếu nàng bỏ qua Tạ Dật để lựa chọn Tạ Nhàn, chẳng khác nào nàng chính là người ngu!
Loan Loan lộ vẻ khó xử, lại có chút bất lực: “Thật không dám gạt ngài, mấy thứ đồ khô hiện nay ta bán cho tửu lâu không phải bí phương tổ truyền gì cả. Chẳng qua bình thường ta hay thích đào loạn, vô tình lại phát hiện được. Nếu hiện tại ngài bảo ta lập tức nghĩ ra một loại mới, thật sự không cách nào làm được!” Ngữ điệu vô cùng chân thành.
Trong lòng Tạ Nhàn dần thấy không vui nhưng ngoài mặt vẫn cười nhạt nói: “Có thể làm thịt khô, lạp xưởng, làm bánh cũng ngon hơn người bình thường, còn có thể làm sương sáo. Nếu ngươi nói không biết làm gì hết, thực khó để ta tin được.”
Loan Loan thực không biết nói gì với Tạ Nhàn, nhưng lại không thể đắc tội hắn. Nàng không rõ tại sao Tạ Nhàn nhất định phải mua bí phương này.
“Thứ cho ta không rõ. Ta vẫn luôn làm việc giúp Tạ gia, vì sao Tam Thiếu nhất định phải tự mình mua được bí phương này vậy?” Nếu muốn bán, ban đầu nàng đã bán đứt cho Tạ Dật rồi.
Tạ Nhàn cười đến vô cùng thâm sâu, chỉ nói hắn làm tất cả cũng đều vì Tạ gia.
Vì Tạ gia, như vậy chính là vì muốn đối phó với Tạ Dật rồi. Nàng không muốn tham dự vào chuyện của Tạ gia, nhưng dường như nàng đã bị cuốn vào trong đó. Nếu nàng bội ước, rồi hợp tác với Tạ Nhàn sẽ thực sự trở thành con cờ để hai người tranh đấu.
Sau hồi lâu bàn bạc không có kết quả, Tạ Nhàn mặt lạnh rời đi.
***********
Sau hôm đó, suốt mấy ngày Hương Tú đều hoảng hốt tinh thần. Mỗi lần nhìn thấy Tạ Tam trong lòng đều thấp thỏm không yên, nhất là khi Tạ Tam lấy lí do món ăn không dễ ăn để sai nàng đi lên núi hái rau sau bữa trưa, cả sáng đó Hương Tú đều mất hồn mất vía.
Sau Tạ đại nương thấy nàng vẫn luôn chần chừ chưa chịu đi liền tò mò hỏi nàng: “Không phải ngươi sẽ lên núi hái rau sao?”