Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-10-01 13:06:43
Lượt xem: 102
Đúng lúc đi đến ngoài cửa thì nghe thấy bên trong có tiếng của nam nhân, nhất thời trong lòng nổi lên tính hiếu kỳ, phải biết rằng sau khi Hương Tú cùng cách thì vẫn chưa tìm được người nam nhân nào, sao trong nhà này lại có tiếng của nam nhân được?
Mà nữ nhân thì đều thích hóng hớt.
Nàng bèn dán lỗ tai vào cửa sổ nghe ngóng, sau đó nàng lại mơ hồ cảm thấy giọng nói của nam nhân trong kia hình như hơi giống giọng nói của chồng mình. Nhưng bởi vì bên ngoài gió thổi, trời lại mưa sấm sét ầm ầm, nên nàng cũng không nghe rõ lắm.
Nhưng sự suy đoán mơ hồ này lập tức cuộn lên hàng nghìn cơn sóng trong lòng nàng, không suy nghĩ nhiều, nàng lập tức gõ cửa, nhưng mà Hương Tú ở trong một lúc lâu mới đi ra mở cửa, lúc ấy trông thấy người đến là nàng thì Hương Tú còn ngẩn người.
Vợ Lý Tứ cũng không thèm để ý đến chuyện gì, thẳng tay đẩy nàng ra mà đi vào, kết quả không nhìn thấy nam nhân nào bên trong, chỉ có mỗi mình Hương Tú, vợ Lý Tứ lập tức kiếm cớ nói với Hương Tú là vừa từ nhà mẹ đẻ về, đi nửa đường thì bị mắc mưa, lại ngã ở ngoài cổng, đúng lúc thấy nhà các nàng không đóng cổng nên đi vào mượn cái ô.
Sau đó nàng cầm lấy cái ô rồi rời đi.
Nhưng sau khi về đến nhà, vợ Lý Tứ càng nghĩ càng thấy bất thường, giọng chồng mình sao nàng có thể nghe nhầm được chứ, thế là nàng lập tức thay quần áo, mặc áo tơi đến ngoài nhà Hương Tú. Khi đó cổng sân đã đóng, nàng không thể nào thấy được tình hình bên trong. Nàng tuyệt đối tin tưởng vào tai của mình, bên trong nhất định có một nam nhân. Nếu như không phải chồng mình thì tốt, đến lúc đó coi như là chuyện trà dư tửu hậu thôi.
Hơn nữa nàng đoán là nam nhân này chắc chắn không dám chờ đến sáng sớm mai mới đi, cho nên nàng đứng bên ngoài đợi, đợi mãi đến lúc trời ngừng mưa cũng không về nhà. Lúc này nàng vốn định bỏ qua việc này rồi, nhưng chỉ cần vừa nghĩ đến việc thật sự là chồng mình thì trong lòng lại hận đến nghiến răng, thế nên nàng phải làm cho rõ ràng. Nàng chờ mãi cho đến đêm khuya, khi mí mắt của nàng thật sự không mở lên nổi nữa thì nàng không còn cách nào khác định đi về nhà, kết quả là chưa đi được bao xa, thì nhìn thấy một bóng đen mờ ám lén lén lút lút từ trong nhà Hương Tú vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.
Lúc ấy vợ Lý Tứ kinh hãi, cũng không thèm để ý cái gì nữa mà lập tức đuổi theo, đáng tiếc nam nhân kia kia chạy quá nhanh, đợi nàng quẹo vào ngõ thì đã không thấy bóng dáng nam nhân kia đâu nữa.
Mà hôm sau, nàng còn mang dù đến nhà Hương Tú trả, bên cạnh đó còn mấp mé nghe ngóng, Hương Tú rất lạnh nhạt nói đêm qua chỉ có mình và Mạch Thảo ở nhà. Điều này lại càng làm cho vợ Lý Tứ thêm nghi ngờ. Đợi đến xế chiều khi Lý Tứ về nhà, nàng lập tức chất vấn hắn, Lý Tứ đương nhiên không nhận, một mực khẳng định hôm qua mình không hề về đây, càng không có làm chuyện mờ ám nàng nói kia.
Thật ra thì đêm qua lúc vợ Lý Tứ tới gõ cửa đã khiến cho cả Hương Tú và Lý Tứ đều giật nảy mình, hai người ở trong phòng gấp gáp xoay mòng mòng, ngay cả quần áo Lý Tứ cũng không kịp mặc đã nấp vào tủ áo trong phòng, Hương Tú còn cố ý đặt một bọc vải lớn đè trước tủ. Đợi đến nửa đêm, xác định bên ngoài thật sự không có ai, Lý Tứ mới vội vã cả đêm đi về trấn trên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-216.html.]
Thật không ngờ vợ hắn lại rình ở bên ngoài cả một đêm. Nhưng Lý Tứ là ai chứ? Hắn là người làm việc bên ngoài quanh năm, chẳng nhẽ chỉ chút chuyện nhỏ này lại để vợ hắn nắm được, và rồi hắn chối bỏ tất cả mọi chuyện.
Vợ Lý Tứ không cam lòng, thế nên nàng lại chạy đến thôn trang nơi Lý Tứ làm việc mà hỏi, người giữ cửa nói không biết, nhưng cuối cùng lại báo quả thực đêm qua có trở về, hắn nói cứ như thật vậy. Lúc này vợ Lý Tứ cũng không chịu bỏ qua. Về đến nhà, nàng gặp Lý Tứ rồi cãi nhau một trận to, mắng mỏ hỏi hắn có phải gian díu với Hương Tú hay không, nhưng cho dù thực sự bị tra ra hắn từng rời khỏi thôn trang, thì Lý Tứ cũng sẽ không thừa nhận hắn có gian tình với Hương Tú.
Không làm gì được chồng mình, vợ Lý Tứ liền đứng ở ven đường, quay mặt về phía nhà Hương Tú gân cổ lên mà mắng, mọi người nghe thấy thế thì khó hiểu, rồi có mấy người trong thôn bình thường quan hệ tốt với nàng hỏi thăm, vì thế nên người trong thôn mới biết nguyên nhân hậu quả của sự việc.
Thế là lời đồn đãi lập tức nổi lên khắp bốn phía!
Mà Hương Tú với tư cách là người trong cuộc lại không có chút hoang mang, bình thường nên làm gì thì vẫn làm cái đó.
Loan Loan không ngờ chỉ vì mình nhất thời sơ ý không đóng cổng cho người ta mà lại xảy ra chuyện như vậy, nhưng giấy không gói được lửa, sớm muộn gì thì cũng có một ngày chuyện giữa hai người sẽ bị lộ.
Nàng cũng chỉ cảm thán cùng mẹ Nguyên Bảo một lúc. Vốn nàng cũng không phải người thích bàn chuyện thị phi của người ta, nên sau đó hai người lại nói đến một vài chuyện khác.
Kể từ sau khi vợ Lý Tứ làm ầm ĩ, người trong thôn dần dần đều xa lánh Hương Tú, nhưng Loan Loan thì vẫn vậy, không cố ý tiếp xúc người nào, cũng không cố ý xa lánh ai.
Thỉnh thoảng Hương Tú gặp nàng cũng lên tiếng chào hỏi với nàng, Loan Loan vẫn giống như trước chào lại đôi câu, mà không như người khác tránh nàng như tránh ôn dịch, nhưng cũng không chủ động tìm nàng nói chuyện. Có điều, Bách Thủ lại bảo nàng tránh xa loại nữ nhân này một chút, để tránh làm bẩn thanh danh của mình.
Có lẽ bản thân Hương Tú cũng biết, vì thế dần dần cũng ít tới nhà Loan Loan, mà Mạch Thảo vốn đã quen với mấy đứa bé gái trong thôn, như Dương Uyển, nhưng vì chuyện này mà cuối cùng không ai tìm cô bé chơi cùng nữa, cô bé lại trở lại như trước kia cô đơn lầm lũi một mình.
Loan Loan đối xử với mọi người ôn hòa hơn chút ít, cho nên thỉnh thoảng Mạch Thảo lại tặng chút đồ mình tự làm đến cho nàng. Loan Loan cảm thấy cô bé này quả thật đáng thương, nên thuận tiện cũng đáp lại bằng quà nhà mình làm cho nàng.
Con người chính là loại động vật kỳ lạ, biết rõ không nên làm nhưng vẫn làm, Hương Tú đang lúc trẻ tuổi không chịu nổi cô đơn nên vụng trộm với người khác, khi chuyện lộ ra bị vô số người coi thường, còn ảnh hưởng đến con gái Mạch Thảo, không biết sau này nàng ta có thấy hối hận không?