Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 200
Cập nhật lúc: 2024-09-30 14:18:09
Lượt xem: 77
Bách Thủ vốn là hiếu tử, trước kia do cha mẹ Loan Loan không thích hắn, nhưng hiện tại đã đối xử với hắn tốt hơn một chút rồi, nên hắn cũng sẽ suy nghĩ mọi mặt cho đối phương.
Loan Loan kéo tay hắn nhẹ nhàng xoa bóp tay cho hắn, vừa hỏi hắn: “Vậy không phải mọi người vừa ăn cơm trưa xong là đi ra ngoài rồi à, cũng không nghỉ ngơi một lát sao?”
“Không nghỉ, nghỉ làm gì chứ!” Nếu không phải chỗ sân đập lúa không đủ rộng, lại có mấy nhà cùng sử dụng khiến không gian hẹp đi, thì hôm nay hắn còn có thể nghiền thêm một chút, thế thì đến mai có lẽ không cần đi nữa.
Nghe giọng điệu kia thì dường như tâm tình hắn khá tốt, vì vậy Loan Loan lại thuận thế xoa bóp bả vai cho hắn, hỏi dò hắn: “Hì hì, vậy bữa trưa mẹ có làm món gì ngon không?”
Nhắc đến chuyện này, Bách Thủ bèn nhếch miệng cười: “Sáng sớm mẹ đã ra chợ mua một miếng thịt về, còn hỏi ta thích ăn gì nữa, nên ta nói với mẹ làm đại cái gì cũng được, sau đó mẹ lấy dưa muối xào với thịt mỡ cắt nhỏ, hì, vợ à, món ăn cũng rất thơm đó!”
“Thật à, vậy hôm nào ta cũng xào cho chàng ăn!” Loan Loan cũng cùng cười cong đôi mắt.
Xem ra cha mẹ nàng đã thực sự tiếp nhận Bách Thủ rồi, trong lòng nàng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Vào sáng sớm cách một ngày, Bách Thủ lại đến Vương gia thôn, tận lúc xế chiều trở về.
Chỉ trong chớp mắt, lúa ngoài ruộng cũng đã gặt xong. Thấy rơm rạ chồng chất như núi trong sân, hai người chọn ra hai ngày rảnh rỗi rồi bắt đầu xếp đống cỏ khô ở góc sân nhà. Sau đó Loan Loan lại chọn một chút cỏ còn hơi ẩm mang ra phơi cho thật khô, chải sạch thân cỏ rồi cột lại cất kỹ đi, để sau này lúc trời rét có thể lấy cái này ra lót dưới giường cho ấm.
Ngày mùa qua không bao lâu là đến tết Trung thu.
Thời cổ đại, Trung thu náo nhiệt hơn nhiều so với Trung thu ở hiện đại, như quan lại quyền quý ở kinh thành sẽ mở tiệc rượu chiêu đãi, trong hoàng cung, Hoàng Đế mở tiệc chiêu đãi quần thần. Đêm đó, khi màn đêm buông xuống Tử Cấm Thành, trời xanh mây trắng, trăng sáng trên bầu trời, khoác lên ánh trăng một màu xanh rực rỡ, Hoàng đế sẽ dẫn Tần phi của người bái tế Nguyệt Thần, ngắm trăng uống rượu.
Ngoài Tử Cấm Thành, mọi người sẽ đốt đèn, hoặc đến bờ sông thả đèn hoa. Đương nhiên dân gian cũng không quên mua bánh Trung thu bái tế Nguyệt Thần.
Tập tục của mỗi triều đại ít nhiều cũng có sự khác nhau.
Trung thu hôm nay, Loan Loan và Bách Thủ dẫn theo Lai Sinh – ba người vội vàng đánh xe trâu đi chợ sớm, phương thức ăn mừng nhà bọn họ chính là mua một miếng thịt ăn trưa, sau đó mua thêm mấy cái bánh Trung thu. Lúc mua bánh Trung thu, Bách Thủ nhắc đến cha mẹ Loan Loan, vì vậy Loan Loan lại mua thêm mấy cái khác bọc lại, chuẩn bị trên đường về nhà ghé vào tặng nhà mẹ đẻ. Cũng coi như là một chút tâm ý của nàng và Bách Thủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-200.html.]
Lai Sinh thích mứt quả, đương nhiên cũng sẽ mua một xâu, có điều Loan Loan gạt hắn là buổi tối bái Nguyệt Thần xong mới được ăn, như vậy Nguyệt Thần mới phù hộ cho hắn bình an. Lai Sinh cũng rất nghe lời gói kỹ mứt quả lại rồi ngoan ngoãn bỏ vào trong gùi.
Trung thu coi như là đón một cái Tết nhỏ, lúc trở về Loan Loan tiện tay mua thêm mấy món điểm tâm, nàng mua ba quả táo, đây cũng là lần đầu tiên nàng đi mua hoa quả. Mà lúc đi ngang qua cửa một vài gia đình lớn, nàng trông thấy mỗi nhà đều treo đèn lồng màu đỏ, khiến cho bầu không khí Tết cũng nhiều hơn.
Trên đường trở về, họ tiện đường ghé tặng bánh Trung thu cho mẹ Loan Loan, mẹ Loan Loan không ngờ hai người còn đến tặng bánh Trung thu, khiến bà cười đến miệng cũng không khép lại được.
Khi ăn xong bữa tối, Lai Sinh bèn la hét đòi bái tế Nguyệt thần để được ăn mứt quả, đợi đến lúc mặt trăng cong kia từ từ nhô lên giữa không trung, biến thành một vầng trăng tròn vành vạnh sáng ngời, Bách Thủ lập tức chuyển ghế ra giữa sân, Loan Loan đặt bánh Trung thu đã sớm chuẩn bị xong xuôi lên ghế, lại mang bát đựng mứt quả của Lai Sinh đặt ở bên trái, lấy ba quả táo đã rửa sạch đặt ở bên phải bánh Trung thu.
Sau đó để thịt heo đã nấu xong ở giữa nhà chính, Bách Thủ thẳng người quỳ ở giữa, đốt nhang, Loan Loan và Lai Sinh quỳ ở bên cạnh, hai người bắt đầu phụ đốt giấy tiền.
Chờ bái tổ tiên xong, ba người lại quỳ ở giữa sân, chắp tay trước ngực, thành kính nhìn lên vầng trăng sáng trên bầu trời, nhắm hai mắt lại, trong lòng bắt đầu lặng lẽ khấn vái. Cũng có người nhẹ giọng đọc lên nguyện vọng của mình, “Hi vọng Nguyệt Thần có thể phù hộ một nhà bình an…” vân… vân.
Ba người lặng lẽ khấn vái trong lòng xong thì cúi đầu tại chỗ lạy ba cái, sau khi đứng lên, Lai Sinh lập tức vội vã đòi ăn mứt quả, có điều hắn cũng coi như hiểu chuyện, biết phải hỏi trước, Loan Loan lại bảo hắn vào nhà lấy ba cái ghế ra rồi nàng cầm chén, mang bình rượu gạo nhỏ mua lúc sáng ra. Lúc này đưa mứt quả trong bát cho Lai Sinh, Lai Sinh lập tức cười hì hì ngồi bên cạnh vui vẻ bắt đầu ăn.
Mà Loan Loan thì rót cho nàng và Bách Thủ mỗi người một chén rượu gạo, cầm một cái bánh Trung thu bẻ ra hai nửa, chia một nửa cho Bách Thủ, rồi cười nhìn hắn: “Hôm nay chúng ta cũng ngắm trăng uống rượu rồi ăn bánh Trung thu!”
Bách Thủ nhìn đôi mắt to sáng ngời long lanh của Loan Loan thì mắt hắn càng thêm sáng quắc , hai người bưng chén lên nhẹ nhàng chạm một cái, tiếng vang thanh thúy trong đêm trăng rực rỡ này lại càng êm tai đẹp đẽ.
“Trung thu vui vẻ!”
“Trung thu vui vẻ!”
Hai người vừa uống rượu vừa ăn bánh Trung thu, lại vừa nói lời may mắn, một bình rượu gạo Loan Loan cũng chỉ uống một chén, còn lại toàn bộ cho Bách Thủ uống hết. Lai Sinh thì không thích thứ này, nên hắn chỉ lo ăn thức ăn thôi.
Ba người ngồi trong sân đến khuya, mặt trăng đã nhô lên giữa bầu trời, trong thôn im ắng, chỉ có cái sân nhỏ cuối thôn này vẫn còn vài tiếng cười nói nhẹ nhàng. Lúc hai người đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi, Loan Loan đột nhiên cảm thấy đầu choáng váng, thân thể nghiêng sang té xuống!