Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 104

Cập nhật lúc: 2024-09-09 09:57:40
Lượt xem: 164

Loan Loan đưa ra giá nhận hợp đồng một đầu heo ba lượng bạc đã để cho Dư chưởng quỹ nhức đầu một trận, thử nghĩ xem mời đồ tể g.i.ế.c heo mất bao nhiêu tiền a? Có điều trong nháy mắt tưởng tượng, Loan Loan cũng không phải làm nghề mổ heo, mà người ta lại cầm bí phương, một con heo cho dù hai trăm cân, mang lên kinh thành bán thì sẽ bán được bao nhiêu cái ba lượng bạc a!

Tưởng tượng như vậy, Dư chưởng quỹ lại cảm thấy không sao cả.

Nhưng mà sau đó Loan Loan còn đưa ra một điều kiện, điều này cũng coi như là mưu cầu một chút phúc lợi cho thôn, “Quán rượu Phúc Sinh” cần thịt heo phải ưu tiên mua ở trong thôn của bọn họ.

Việc này liền giải quyết phiền não bán thịt heo của đoàn người vào lễ mừng năm mới rồi.

Thương lượng xong những thứ lắt nhắt cuối cùng, Loan Loan lại liệt kê toàn bộ gia vị cần thiết, dụng cụ ra giấy, sau đó trả bút mực cho người bên cạnh Dư chưởng quỹ.

Chữ viết rất xấu, hơi cong vẹo, ở hiện đại nàng ghét nhất chính là luyện tập viết chữ bằng bút lông. Có điều như thế này cũng khiến Dư chưởng quỹ bị khiếp sợ vô cùng rồi.

Hắn đã sớm biết Loan Loan chủ ý nhiều, hiểu biết cũng nhiều, nhưng không nghĩ tới nàng lại còn biết chữ !

“Ngươi từng đọc sách à?”

Loan Loan thấy bộ dáng kinh ngạc của Dư chưởng quỹ, thần sắc có chút mất tự nhiên nói: “Ta có thấy người khác đọc, cũng không nhận được nhiều mặt chữ lắm, chỉ mấy chữ thôi.”

Dư chưởng quỹ lướt mắt qua tờ giấy ghi dày đặc mật mã thì kinh ngạc, đây chỉ là biết mấy chữ à?

Bởi vì ngày mùa sắp đến rồi, nên nàng nói với Dư chưởng quỹ đợi đến sau ngày mùa lại làm. Điều kiện tiên quyết để cho Dư chưởng quỹ đồng ý là nàng vẫn giúp ông ta nghĩ biện pháp, trong lúc này những người kia muốn ăn thịt xông khói và lạp xưởng thì đương nhiên là không có, thế nhưng có thể đặt trước là chắc chắn có để mang về nhà, đương nhiên phải xếp thứ tự, mà xếp hàng phải dùng tiền, nhưng vì số lượng người mua thực sự quá nhiều, nên phí xếp thứ tự này cũng hơi mắc.

Đây không phải lại là một số bạc lời không công mà có ư!

Cuối cùng Dư chưởng quỹ cầm khế ước, mặt đầy nụ cười dẫn người rời đi.

Làm thành công một mối làm ăn lớn như vậy, trong tương lai ba năm nàng cũng không cần lo không có bạc tiêu, một chuyện tốt như vậy, Loan Loan đương nhiên cũng cao hứng.

Cất kỹ khế ước, đóng kín cửa, Loan Loan hưng phấn chạy vào thôn tìm Bách Thủ nói tin tức tốt này cho hắn nghe.

Đoàn người nghe xong thì đều trợn tròn mắt: “Cái gì? Bạc sang năm rồi năm sau nữa ngươi cũng kiếm xong rồi?”

“A, nghĩa là như thế, nhưng không thể nói như thế, phải là ta ký hợp đồng với quán rượu, nếu như năm tới năm tới có công việc làm, thì bọn họ nhất định phải cho ta trước.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-104.html.]

Mấy người giúp đỡ cũng bắt đầu có chút bội phục!

Nhưng Bách Thủ đau lòng Loan Loan, bèn nói: “Vợ à, như vậy nàng sẽ mệt mỏi đấy, nàng xem xem lần trước ba đầu heo chúng ta cũng đã làm rất lâu như thế rồi, mà ông ta có cả hai mươi con, nàng nói nàng không ngủ không nghỉ làm được đến khi nào đây?”

Mấy người bên cạnh cũng gật đầu.

“Bách Thủ huynh đệ nói đúng, cũng đừng chỉ cố kiếm bạc, thân thể quan trọng hơn!” Cha Nguyên Bảo nói.

Loan Loan cười cười nói: “Ta cũng không nói ta làm một mình, kêu thêm mấy người không được sao, ai nha, chuyện này mọi người cũng đừng lo lắng, đến lúc đó gọi chị dâu Thanh Diệp và chị dâu Linh Tử theo ta cùng đi kiếm bạc là được, còn có. . . . . .” Sau đó chỉ chỉ về hướng Vương Bảo Sơn đang giúp đỡ phía sau: “Bọn người nhà Mai Tử muốn đi cũng được, đều là chút việc nhẹ thôi, g.i.ế.c heo người ta cho mời người rồi, chúng ta chỉ phụ trách thoa nguyên liệu, không mệt mỏi nổi đâu, dù sao đến lúc đó rồi nói sau.”

Nếu như chỉ là chịu trách nhiệm thoa nguyên liệu như vậy cũng còn may, lúa mạch còn chưa có thu hoạch xong, nói bây giờ thì quả thực hơi sớm.

Mấy người mang gùi chứa đá tảng vào trong sân, rồi lại đeo gùi đi ra ngoài, Loan Loan đứng ở trong sân nhìn một đống lớn đá tảng trong góc, mặt sau phòng nhà bọn họ còn phải mở rộng to ra, số đá tảng này còn chưa đủ.

Chuẩn bị xong đá tảng, còn phải đi chặt gỗ, thời đại này thực sự là có lợi cũng có hại. Vật liệu không tốn tiền nhưng cũng đủ khiến cho người ta mệt mỏi!

Chuyện Loan Loan ký hợp đồng cũng không nói cho những người khác, chỉ là có lần gặp mẹ Thạch Đầu và mẹ Nguyên Bảo thì đề cập với hai người, hai nữ nhân lúc này tỏ vẻ đến lúc đó muốn đi theo Loan Loan cùng kiếm bạc.

Hai người vốn cũng không phải là người thích nói lung tung, vài người khác nghe được cũng là nam nhân, nam nhân đương nhiên sẽ không giống nữ nhân, dường như không có việc gì cũng mang chuyện mình nghe được ra ngoài nói.

Cho nên, tạm thời trong thôn vẫn chưa có người biết.

Liên tiếp hơn mười ngày, dưới sự hỗ trợ của mấy người khác cuối cùng cũng khiêng đủ đá tảng, trên lưng Bách Thủ cũng là một mảnh thảm thương, đỏ hồng hết cả lưng, trên hai vai bị ghì đến độ tróc da, chảy máu, nàng nghĩ trên người vài người khác cũng không tốt hơn là mấy. Sau đó Loan Loan đi chợ mua rượu thuốc, lại tới tiệm thuốc bảo điều chế một chút thuốc bột, sau khi trở về chia một chút đưa qua cho ba người khác.

Buổi tối sau khi nấu nước nóng bảo Bách Thủ tắm xong, nàng lập tức bảo hắn nằm sấp ở trên giường rồi bôi thuốc lên trên bả vai chỗ hắn bị chảy m.á.u trước, sau đó xoa rượu thuốc trên lưng, vừa nóng vừa đau vừa rát nhưng hắn cũng chỉ nhíu nhíu mày. Loan Loan còn chu đáo xoa bóp một lúc cho hắn, sau khi xoa bóp nhẹ nhàng mấy lần như thế, Bách Thủ cảm thấy trên người dễ chịu không ít. Chỉ là sau này buổi tối vẫn mặt dày mày dạn nằm sấp ở trên giường bảo Loan Loan xoa bóp.

Thân thể khỏe rồi, đương nhiên có lực rồi, việc xoa bóp này cuối cùng dĩ nhiên là biến thành việc hắn sờ loạn!

**

Cỏ xanh thăm thẳm, hương hoa dại phiêu đãng, trong cảnh đẹp một mảnh ánh vàng rực rỡ rốt cục đã nghênh đón mùa gặt lúa mạch.

Đoàn người bắt đầu bận rộn thu hoạch lúa mạch. Loan Loan và Bách Thủ không có trồng lúa mạch, nên đi đến nhà Lai Sinh, có hai người giúp đỡ là có thể để cho ông nội Lai Sinh ở nhà nghỉ ngơi.

Cầm lấy lưỡi liềm, ba người ra ruộng, trong ruộng có chút lúa mạch chín sớm đã thu hoạch xong. Nhà Lai Sinh tổng cộng có ba mảnh ruộng lúa mạch. Một mảnh lớn, hai mảnh nhỏ, khoảng chừng hơn ba mẫu, lúa mạch trong ba miếng đất đều chín hết rồi, hai người quyết định cắt mảnh ruộng lúa mạch lớn trước.

Loading...