Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 103: Ký hợp đồng hợp tác

Cập nhật lúc: 2024-09-09 09:57:20
Lượt xem: 179

Bây giờ Dư chưởng quỹ chỉ cảm thấy miệng mình đầy cay đắng!

“Thật ra thì chúng ta đều chỉ quản việc làm tốt kinh doanh, chiêu đãi tốt khách nhân, những thứ khác đều do ông chủ quyết định.” Dư chưởng quỹ bưng chén lên uống một ngụm trà, nói: “Hiện tại những cái khác đều là thứ yếu, bây giờ thịt ở bên kia đã sắp hết, nên sẽ thiếu hàng!” Nói xong, hắn chăm chú nhìn Loan Loan.

Dường như đang hi vọng nàng cho hắn câu trả lời thỏa mãn.

Loan Loan nhíu mày suy nghĩ một chút, nói: “Dư chưởng quỹ, ta có một chủ ý, ông xem có được hay không?”

“Ngươi nói đi, cứ nói đi.” Dư chưởng quỹ vội hỏi.

“Nếu hiện tại bên ông thiếu thịt, lần trước ta đã nói rồi, chỉ cần Dư chưởng quỹ cần, ta khẳng định sẽ giúp ông. Thế nhưng, cứ thường xuyên cách một tháng lại làm ông nhọc lòng như vậy thì ta cũng phiền toái. Chúng ta có thể lựa chọn một loại phương thức càng dễ dàng hơn, tức là có thể bảo đảm ông có hàng bán, cũng thuận thiện cho ông và ta!”

“À, nói nghe một chút xem.” Dư chưởng quỹ lập tức hăng hái lên.

Lần trước hắn đã nói mời Loan Loan đến quán rượu giúp đỡ, hắn không biết còn có phương pháp gì có thể thuận tiện cho mọi người hơn.

Loan Loan khẽ mỉm cười nói: “Ông ký hợp đồng toàn bộ việc này với ta!”

“Ký hợp đồng?” Dư chưởng quỹ nhìn nàng sững sờ.

“A. . . . . . Ý này đại khái là như thế này: quán rượu giao ta mức bạc nhất định, dĩ nhiên số bạc này là bao nhiêu thì phải căn cứ vào lượng thịt các ông cần bao nhiêu để quyết định. Ta đây cũng căn cứ lượng thịt các ông cần bao nhiêu rồi mới mang bạc đi mời người giúp đỡ. Có điều, thịt heo và gia vị do các ông chuẩn bị, dĩ nhiên bạc các ông đưa cho ta chỉ có thể nhiều hơn chứ không thể giống như tiền công cho công nhân. Bởi vì trong này có tiền công ông mời ta, còn có tiền tổn hao những thứ nhỏ nhặt khác, hơn nữa bản thân ta hãy còn giúp các ông làm bí phương mà! Về mùi vị thì ông yên tâm, gia vị chắc chắn do tự ta điều chế, công nhân mời đến chỉ phụ trách thoa nguyên liệu, khuân đồ v.v… Dĩ nhiên người g.i.ế.c heo là tự các ông đi mời. Thịt ướp làm sao đích thân ta sẽ dạy bọn họ. . . . . .”

Hai mắt Dư chưởng quỹ tỏa sáng. Biện pháp này dường như không tệ, ngoại trừ có chút nghi vấn về bạc khi ký hợp đồng theo như lời Loan Loan nói và hương vị món ăn, thì những thứ khác nghe dường như cũng rất hợp lý.

“. . . . . . Hơn nữa, thịt xông khói và lạp xưởng này chỉ cần phơi ở chỗ thông gió, ông để như thế cả năm cũng không có vấn đề gì, cho nên đến thời điểm cửa ải cuối năm đúng lúc bán lợn sống, các ông có thể thu mua lượng lớn thịt lợn sống. Sau đó sẽ do ta dẫn người làm một cách thống nhất, như vậy sang năm thịt của các ông được bảo đảm. Hơn nữa món này ở nơi khác không có, các ông coi như là độc nhất vô nhị. Cho nên, vào lúc cửa ải cuối năm, các ông dán bố cáo ngay tại quá rượu, lấy đồ đóng gói thịt xông khói và lạp xưởng này cho thật đẹp, nhà quyền quý ngày tết tặng lễ cho nhau nếu cộng thêm một món hiếm có này thì thật tốt nha. Nhưng mà trước tiên phải nói rõ, tổng cộng chỉ có hai trăm phần, hoặc là năm trăm phần. Món này hiếm có, giá tiền cũng tăng lên, Dư chưởng quỹ, ông cảm thấy chủ ý này như thế nào a?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-103-ky-hop-dong-hop-tac.html.]

Dư chưởng quỹ sững sờ mà nhìn nàng, thật sự ông chưa từng thấy qua phu nhân có đầu óc làm việc tốt như vậy!

**

Đưa Dư chưởng quỹ đi. Loan Loan cầm lấy khế ước ngồi ở trong phòng, vui tươi hớn hở bắt đầu YY bản thân mình như thế nào như thế nào dẫn một đội nhân mã sáng lập ra một đoàn đội làm thịt xông khói.

Biện pháp của Loan Loan đương nhiên là tốt đến mức không thể tốt hơn được nữa. Đặc biệt là đề nghị tặng lễ cuối cùng kia. Dư chưởng quỹ thiếu chút nữa đã vỗ bàn trầm trồ khen ngợi!

Chỉ cần tốn chút ít phí tổn đóng gói thịt xông khói và lạp xưởng một chút là có thể trở thành lễ vật ngày tết mang ra bán, hơn nữa còn quy định số định mức, vậy thì giá cả cũng có thể nghĩ rồi, nghĩ đến bạc của đám nhà quan lại quyền quý trong kinh thành ào ào đổ vào túi, trên mặt Dư chưởng quỹ đều cười như nở hoa, báo lên một chủ ý tốt như vậy, đừng nói là được ông chủ khích lệ, mà tiền bán ra, cuối năm bao tiền lì xì cũng chắc chắn càng thêm phong phú.

Thế nhưng Loan Loan cũng thầm mắng Dư chưởng quỹ này xảo quyệt, nhìn ông ta lúc ấy cao hứng như vậy, thế nhưng cũng không quên cò kè mặc cả với nàng, quả nhiên là người quản lý thương nghiệp!

Cái khế ước này đương nhiên là một khế ước hợp tác lâu dài, Dư chưởng quỹ sợ có một ngày quán rượu khác biết thịt xông khói này là do Loan Loan làm, để phòng ngừa bị người khác khai thác, mà Loan Loan cũng lo lắng ngộ nhỡ một ngày kia có người nghiên cứu ra thịt xông khói nàng làm được như thế nào, thì đến lúc đó có giấy ràng buộc này nàng cũng không sợ.

Thời gian khế ước là ba năm. Nhưng cuối cùng Loan Loan tăng thêm một điều, nếu như tương lai có ngày có người làm ra món giống như của Loan Loan, Loan Loan có quyền ưu tiên ký hợp đồng trước với “Quán rượu Phúc Sinh”.

Lúc Dư chưởng quỹ nghe điều này thì ngẩn người, thế nhưng lão gia cự hoạt (*) tăng thêm một điều: nếu có một ngày, có người muốn ký hợp đồng với Loan Loan, bất luận giá tiền cao thấp, thì “Quán rượu Phúc Sinh” có quyền ưu tiên ký hợp đồng cùng Loan Loan, có điều phía sau mở thêm một dấu ngoặc (giá tiền này chênh lệch một đầu heo là năm trăm văn tiền, nếu như giá tiền “Quán rượu Phúc Sinh” trả cho một đầu heo ít hơn năm trăm văn tiền trở lên so với đối phương, như vậy Loan Loan có thể ký hợp đồng với những người khác. )

(*) lão gian cự hoạt: dày dạn kinh nghiệm

Lý do một đầu heo chênh lệch năm trăm văn tiền là vì sao, là bởi vì hai người đã định nhận ký kết hợp đồng một đầu heo là ba lượng bạc. Nói cách khác nếu tương lai có người trả ba lượng sáu trăm văn, thì Loan Loan có thể ký với những người khác trước.

Dĩ nhiên hiện tại phải chờ sau khi khế ước này hết hạn.

 

Loading...