Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 101: Có tửu lâu đẳng cấp

Cập nhật lúc: 2024-09-08 19:54:02
Lượt xem: 134

Lúc Loan Loan đi tới bờ sông thì nghe thấy mẹ Lan Hoa đang dương dương đắc trí khoe với mẹ Kim Đản là Cát Sơn nhà nàng trồng hoa màu thế nào, thu hoạch tốt ra làm sao.

“Ô, thì ra nhà tẩu trồng hoa màu còn tỉ mỉ như vậy nha, khó trách thu hoạch tốt như vậy.”

Mẹ Lan Hoa nhìn Loan Loan đang tiến lại gần đắc ý cười không nói nữa.

Loan Loan xuống hạ du tìm chỗ để chậu xuống, mẹ Kim Đản lúc này mới nhìn thấy nàng, chào hỏi: “Nhị muội tử cũng đi giặt quần áo sao?”

“Đúng vậy, hai vị tẩu tử giặt nhiều quần áo như vậy à.” Loan Loan nhìn chậu quần áo lớn trước mặt hai người đáp lại, sau đó nhúng ướt quần áo trong chậu, vẫn là ba bộ quần áo, một của nàng, hai của Bách Thủ.

Mẹ Kim Đản nhìn thấy liền cười nói: “Loan Loan muội tử thì khỏe rồi, chỉ giặt quần áo cho hai người, như ta này, mỗi lần đều là một chậu lớn.”

“Đúng vậy, đặc biệt là trẻ con, quá ham chơi, một bộ quần áo mặc không đến hai ngày liền bẩn, chúng ta đều thành bảng giặt quần áo a.” Mẹ Lan Hoa có chút oán giận lại có chút đắc ý phụ họa nói.

Loan Loan nhìn nàng ta cười cười không nói nữa.

Đối với lời này của mẹ Lan Hoa mẹ Kim Đản vạn phần đồng ý, Lan Hoa là bé gái còn đỡ một chút, nhưng Kim Đản nhà nàng ngang bướng, nghịch ngợm như con khỉ, trong nhà chỉ có một đứa thôi, nên ai cũng coi như bảo bối, muốn chơi gì tất nhiên không có ai la mắng, đôi khi nàng muốn quản đứa bé này nhưng bà nội nó lại không cho. Bé trai thì phải như vậy. Quần áo mặc một ngày liền bẩn, nếu mình không đổi bà nội nó sẽ cho rằng mình bỏ mặc con cái cho nên kết quả mệt mỏi cũng chính là nàng.

Loan Loan vừa giặt quần áo vừa nghe hai người nói chuyện chồng con.

Một lát, không thấy Loan Loan nói mẹ Lan Hoa đột nhiên tới gần híp mắt hỏi nàng: “Nhị muội tử, hỏi muội chuyện này?”

“Vâng, tẩu.” Loan Loan vùi đầu giặt quần áo đáp.

“Bà nội Kim Đản sao đột nhiên đồng ý hôn sự giữa Mai tử và Vương Bảo Sơn vậy? Ngày đó lúc mẹ Bảo Sơn tới, muội chẳng phải cũng ở đó sao, bà ấy là vì cái gì?”

Loan Loan ngẩn người, ngẩng đầu, thấy mẹ Kim Đản và mẹ Lan Hoa đều không chớp mắt nhìn nàng. Nàng cúi đầu tiếp tục giặt quần áo nói: “Muội làm sao biết được? Muội cũng không phải người nhà bà.”

“Cũng vì mẹ ta không nói nên ta mới phải buồn bực hỏi muội nha, mẹ Bảo Sơn mỗi lần tới cũng chỉ ngồi một lát, cũng không biết chút gì, lần đầu muội chẳng phải ngồi một lúc lâu sao?” Mẹ Kim Đản nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-101-co-tuu-lau-dang-cap.html.]

“Vâng, đúng vậy ạ, lần đó muội tới không phải tẩu dẫn muội vào sao? Muội ngồi một lát, lúc chuẩn bị về thì mẹ Bảo Sơn tới sau đó muội thấy hai người cũng không có gây lộn gì nên muội về luôn.” Loan Loan rất thành thật nói.

“Bà ấy sao?” Mẹ Lan Hoa lập tức hỏi.

Loan Loan nghiêng đầu suy nghĩ một chút nói: “Lúc đầu đại thẩm có chút mất hứng, mẹ Bảo Sơn còn mang trứng gà đặc biệt đến thăm bà…….” Sau đó nhìn về phía mẹ Kim Đản: “Thì ra nhà hai người có quan hệ thân thích nha?”

Mẹ Kim Đản gật đầu với Loan Loan một cái, hai nhà đều là họ Vương, cha Trường Thọ và cha Bảo Sơn là anh em họ, nhưng quan hệ giữa hai nhà cũng không thân.

“Đúng rồi nha, đều là người nhà, không chừng hai lão thái thái bộc lộ tình cảm, xoa dịu mối quan hệ đó.” Loan Loan phân tích nói.

Mẹ Kim Đản liền nhớ lại, ngày đó nàng hỏi mẹ chồng vì sao đột nhiên đồng ý, bà dường như có nói một câu như vậy: “Dù sao hai nhà cũng là họ hàng, tuy không cùng chi nhưng trong cơ thể cũng có một tia m.á.u giống nhau đi? Cắt đứt xương thì còn gân, nếu cả hai đều hữu ý thì thành toàn cho họ đi!’

Lúc đó cả nhà nghe được đều có chút không dám tin, thái độ trước kia của lão thái thái rất là cương quyết nha! Chẳng nhẽ ngã một lần liền hiểu rõ?

Mặc kệ mẹ Kim Đản có tin không, mẹ Lan Hoa cũng không tin, nàng cảm thấy nhất định mẹ Bảo Sơn đã làm gì đó lão thái thái này mới thay đổi chủ ý.

“Bà ấy không có nói gì khác sao?” Mẹ Lan Hoa chưa bỏ ý định tiếp tục hỏi Loan Loan.

Loan Loan gật đầu: “Đúng vậy a, muội cả buổi chiều đều làm việc ngoài ruộng với Bách Thủ, muội bận rộn đến hai ngày mới gieo ngô xong.” Quay đầu thấy bộ dáng nghi ngờ của mẹ Lan Hoa, nghĩ đến hoa màu nhà nàng gieo rất tốt, muốn chuyển đề tài liền nói: “Tẩu tử, hoa màu nhà tẩu gieo rất tốt, đến lúc đó còn phải học tập tẩu nữa.”

Mẹ Lan Hoa sững sờ liếc nhìn nàng một cái, nghĩ tới Bách Thủ biết rất nhiều thứ tốt, vạn nhất nói kinh nghiệm cho hắn hoa màu trồng ra so với nhà nàng tốt hơn vậy thì thảm rồi, nhà nàng sau này không còn là nhà có tay nghề tốt trong việc trồng hoa màu rồi.

Nàng cũng không muốn tự mình đem danh tiếng nhường cho người khác, đem toàn bộ y phục đã giặt xong ném vào chậu, nhếch miệng nói: “Nhà ta thì có kinh nghiệm gì, Bách Thủ nhà muội giỏi vậy chắc chắn sẽ làm tốt thôi.” Nói xong liền bưng chậu rời đi.

Loan Loan ngẩn người chậm rãi nhìn về phía mẹ Kim Đản, mẹ Kim Đản lúng túng cười cười với nàng nói: “Muội đừng để ý tẩu ấy, tẩu ấy chắc mới cùng trượng phu cãi nhau.” Chung đụng với mẹ Lan Hoa lâu như vậy sao nàng không biết tính toán nhỏ nhặt của mẹ Lan Hoa, chắc chắn là sợ sau này hoa màu Bách Thủ trồng ra tốt hơn so với nhà nàng. Chẳng qua lý do này không thể nói cho Loan Loan biết thôi.

Loan Loan mặc dù không biết nguyên nhân, nhưng biết mẹ Lan Hoa có chút thành kiến với mình. Nhưng nếu nàng cứ phải cân nhắc đến cảm nhận của người khác thì quá mệt mỏi rồi. Vì vậy không để ý đến mẹ Lan Hoa nữa, nàng giặt quần áo của mình.

Dần dần tiết trời cũng ấm áp lên, mọi người cởi y phục dầy ra thay vào đó là y phục mùa xuân. Quần áo mùa xuân mặc ít hơn, trên người liền cảm thấy nhẹ nhàng không ít, động tác cũng linh hoạt hơn.

 

Loading...