Xuyên Về Cổ Đại, Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 486
Cập nhật lúc: 2024-10-19 12:51:20
Lượt xem: 73
"Cầu hai người vươn tay trợ giúp hai tỷ muội chúng cháu, nếu không thì hai chúng cháu thật sự là không còn đường sống nữa rồi…."
Âm thanh run rẩy cùng với bộ dạng tả tơi của Bạch Đào Chi, còn có trán của Bạch Thanh Táo cũng đang sưng đỏ, nhìn hai tỷ muội bây giờ cực kì đáng thương.
"Cháu hãy nói cho thím biết cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tô Mộc Lam vội vàng đỡ Bạch Đào Chi và Bạch Thanh Táo đứng lên: "Phải nói rõ ràng mọi chuyện thì chúng ta mới biết được nên giúp các cháu như thế nào…"
Thấy Tô Mộc Lam có ý định muốn giúp các nàng, nên Bạch Đào Chi gật đầu như giã tỏi, liên tục hít sâu hai hơi, cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh lại sau đó nói hết mọi việc cho Tô Mộc Lam nghe.
Bạch Đào Chi xuất giá là gả cho Trầm Ngũ Kim ở thôn Trầm gia.
Bạch Đào Chi có ngoại hình đoan chính, người cũng chịu khó, lúc trước có rất nhiều người muốn đến kết thân, nhưng Bạch Hồng Phú lại gả Bạch Đào Chi cho Trầm Ngũ Kim là bởi vì nhà Trầm Ngũ Kim đưa lễ hỏi cao nhất trong số những người đến làm mai.
Trong lòng của Bạch Đào Chi cũng rất khó chịu đối với hành vi bán nữ nhi một cách rõ ràng của cha nương mình, nhưng nhiều năm như vậy cũng đều biết phụ mẫu của mình là người như thế nào, nếu hôn sự đã được quyết định thì tất nhiên không có chỗ cho nàng đổi ý hoặc là nói điều gì cả.
Hơn nữa, Bạch Đào Chi nghe nói, Trầm Ngũ Kim này tuy rằng là người góa vợ nhưng hắn cùng với hai đệ đệ cũng đều xem như là người chịu khó, có năng lực, bên trên cũng không còn cha mẹ chồng nên sau này không cần để ý đến quan hệ mẹ chồng nàng dâu.
Gả gà theo gà, gả chó theo chó, nếu Bạch Đào Chi đã gả sang đó thì cũng tính toán sẽ yên ổn sống qua ngày.
Chỉ là sau khi đến nhà của Trầm Ngũ Kim thì Bạch Đào Chi phát hiện Trầm Ngũ Kim đúng là người cần cù, hai đệ đệ Trầm Lục Kim và Trầm Bát Kim cũng không lười biếng, hơn nữa quan hệ của Ba huynh đệ cũng vô cùng tốt đẹp, trong nhà cũng rất hài hòa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-486.html.]
Nhưng Trầm Ngũ Kim lại vô cùng thích uống rượu, và mỗi khi say rượu thì đều tìm mọi cách để tra tấn nàng.
Bạch Đào Chi cũng nghe nói, vợ cả đã c.h.ế.t sớm của Trầm Ngũ Kim chính là bị hắn đánh tới chết.
Bạch Đào Chi cầu cứu những người khác nhưng người bên ngoài lại cảm thấy nàng đã là người của Trầm Ngũ Kim, sống hay c.h.ế.t đều do hắn quyết định nên cũng không để ý tới.
Cầu cứu vô vọng, Bạch Đào Chi đã nhiều lần muốn chạy trốn nhưng đều bị phát hiện và sau đó thì càng bị đánh tàn nhẫn hơn.
Có thể nói là trong khoảng thời gian thành thân hơn nửa năm nay, Bạch Đào Chi như sống trong địa ngục.
Thật vất vả chờ tới lễ mừng năm mới, Bạch Đào Chi thuyết phục Trầm Ngũ Kim mãi mới có thể nhân dịp lúc mặt trời ngả về phía tây để đi về nhà mẹ đẻ một chuyến, khóc lóc kể lể với Bạch Hồng Phú, hy vọng nhà mẹ đẻ có thể cứu nàng ra khỏi hố lửa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng Bạch Hồng Phú lại mắng nàng một trận, nói là nữ nhi đi lấy chồng như bát nước đã đổ đi, xuất giá thì phải theo phu quân, không có đạo lý về nhà mẹ đẻ nói trượng phu không đúng, hơn nữa làm tức phụ thì làm gì có ai không bị trượng phu đánh bao giờ.
Nói Bạch Đào Chi hãy an phận mà sống.
Vẫn luôn mắng chửi một chuỗi dài, tóm lại chính là không muốn quan tâm đến chuyện này.
Bạch Thanh Táo đau lòng Bạch Đào Chi, nên đã khuyên Bạch Hồng Phú, còn kéo Bạch Đào Chi không cho Bạch Hồng Phú đuổi nàng ra ngoài, sau đó bị Bạch Hồng Phú đánh chửi một trận, nói là nữ nhi chỉ là hàng hóa phải bù thêm tiền, không có quyền làm chủ trong gia đình.
Bản thân Bạch Đào Chi đã trải qua cuộc sống không giống con người, nên khi nghe được những lời này của Bạch Hồng Phú liền cảm thấy cha nương vốn dĩ không hề xem nàng là con người, cũng nghĩ rằng trong nhà vì tiền lễ hỏi đã đẩy nàng vào trong hố lửa thì sau này cũng sẽ đối xử với Bạch Thanh Táo như vậy, liền nhân cơ hội trong nhà không để ý nên đã lôi Bạch Thanh Táo chạy ra ngoài.
"Thím Tô, ta từ Trầm gia chạy ra, Ba huynh đệ Trầm gia chắc chắn sẽ đến tìm người, có khi bây giờ bọn họ cũng sắp tới thôn Bạch gia rồi, ta không dám chạy loạn vào buổi tối, sợ gặp phải bọn họ, nên muốn tìm một chỗ để trốn đêm nay, sáng mai chạy đi là tốt nhất."