Khuôn mặt Tần Tu Dật lạnh băng,  vẫn  tỉnh . Ngôn Chi Tâm nức nở hỏi: “Đại phu, A Dật  ?”
Đại phu : “Ta  phong tỏa tâm mạch của ,  để cho độc tố xâm nhập  lục phủ ngũ tạng,  đó  nhanh chóng tìm cách giải độc cho .” Ông dừng  động tác  hỏi: “Đó là loại rắn gì, ngươi   ?”
Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, nàng  thấy rõ, nhưng Ngôn Chi Tâm cố gắng hồi tưởng : “Hình như đầu  hình tam giác… Thân thể màu nâu sẫm…”
Đại phu hỏi: “Hoa văn   trông như thế nào?”
Ngôn Chi Tâm nhíu mày: “Lúc đó quá bối rối, quả thật  thấy rõ, đại phu, điều   ảnh hưởng đến việc giải độc cho A Dật ?”
TBC
Lông mày của đại phu nhíu  thành một đoàn, : “Đây là phiền toái lớn! Nếu   là rắn gì thì cũng   là độc gì,  càng   cách giải như thế nào.”
Ngôn Chi Tâm lập tức chấn động, nàng sốt ruột lên tiếng: “Vậy   bây giờ?”
Đại phu : “Bây giờ chỉ  thể thử thêm vài vị thuốc, thế nhưng giải độc rắn cắn thì bình thường là lấy độc trị độc, lỡ như  đúng, chỉ sợ sẽ  độc xâm nhập mạnh hơn, vả   còn hôn mê, nguy hiểm  lớn!”
Sắc mặt Ngôn Chi Tâm ngưng trọng, nàng : “Ta cũng trúng độc rắn cắn,   thể đến thử dược!”
Đường Nguyễn Nguyễn  : “Tỷ điên ? Nhị ca thật vất vả mới cứu  tỷ, tỷ   mạo hiểm?”
Ngôn Chi Tâm thầm nghĩ: “Ta  quản  nhiều như thế! Nếu như thành công thì chúng  cùng  sống, còn  thành,  cùng  c.h.ế.t là !”
Đường Nguyễn Nguyễn ngẩn , đại phu cũng  khí phách của nàng chấn kinh, ông : “Một nữ tử yếu đuối   dũng khí như … Lão phu tất nhiên sẽ  lực ứng phó! Chúng   thể điều phối  vài loại giải dược thường gặp, ngươi  thể uống một chút thử xem, nếu  , lập tức dừng   phun .”
Ngôn Chi Tâm thầm nghĩ,  đó  đầu  về Tần Tu Dật: “Chỉ cần  thể cứu A Dật,  cũng .”
Vẻ mặt Đường Nguyễn Nguyễn lo lắng  nàng    đầu  Tần Tu Dật đang  châm cứu khắp , cảm thấy lo sợ bất an. Giờ khắc , nàng thật sự vô cùng nhớ Tần Tu Viễn….Tần Tu Viễn hạ triều,  mới xuất cung  gặp  hạ nhân đến báo tin.
“Tướng quân! Trong nhà xảy  chuyện !” Hạ nhân vội vàng .
Tần Tu Viễn biến sắc: “Phu nhân xảy  chuyện gì ?”
Hạ nhân : “Không  phu nhân! Là Nhị công tử, còn  Chi Tâm tiểu thư, bọn họ đều trúng độc rắn, hiện tại Nhị công tử còn hôn mê bất tỉnh!”
Ánh mắt Tần Tu Viễn ngưng trọng,  : “Ta lập tức hồi phủ! Ngươi đến Thái y viện mời Mạnh thái y! ”
Dứt lời,  tiếp nhận con ngựa trong tay hạ nhân, một bước nhảy lên  đó đánh ngựa nhanh chóng rời …
Nguyên bản  mất một giờ mới trở về nhưng  nhanh hơn  nhiều, tuấn mã chạy tới cửa phủ Trấn Quốc tướng quân  mệt đến thở hồng hộc. Tần Tu Viễn xoay  xuống ngựa, vội vàng chạy về phía Phi Lưu Các.
Trong Phi Lưu Các, Bạch đại phu đang thử dược cho Ngôn Chi Tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-91.html.]
Ông bưng một chén thuốc đông y màu đen đặc sệt đưa cho Ngôn Chi Tâm, : “Ngươi uống thứ  ,  đó để lão phu xem tình tình.”
Ngôn Chi Tâm  chút do dự bưng chén lên  uống nhưng   Đường Nguyễn Nguyễn ngăn , Đường Nguyễn Nguyễn nghiêm túc hỏi: “Đại phu, lỡ như thuốc   đúng, tỷ tỷ sẽ như thế nào?”
Bạch đại phu khó xử  nàng một cái  : “Có thể trúng thêm một loại độc khác, ví dụ như phát ban  , ớn lạnh hoặc sốt, hơn nữa… Có thể  mù.”
Đường Nguyễn Nguyễn cả kinh: “Sao? Bị mù?”
Đại phu Bạch : “Thế nhưng với liều lượng  hẳn là  đến mức nghiêm trọng như …   lỡ như …”
Đại phu  những lời , luôn  chút bảo thủ. Đường Nguyễn Nguyễn vội vàng : “Ta  cần lỡ như! Còn cách nào khác nữa ?”
Đại phu Bạch : “Đây là cách nhanh nhất… Nếu  cứu, chỉ sợ công tử…”
Lời còn  dứt, trong lúc đó Ngôn Chi Tâm  bưng chén thuốc lên, uống một  cạn sạch!
“Tỷ tỷ, tỷ  gì ?” Đường Nguyễn Nguyễn thấy nàng quả quyết như thế thì  khỏi lo lắng đến cực điểm.
“Không  , Nguyễn Nguyễn.” Ngôn Chi Tâm lau miệng, thản nhiên : “Không , đừng sợ.”
Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, Ngôn Chi Tâm   nàng, vẻ mặt thoải mái.
“Nguyễn Nguyễn!” Giọng của Tần Tu Viễn từ ngoài cửa truyền đến. Đường Nguyễn Nguyễn bỗng dưng  đầu , như thể  bắt  cọng rơm cứu mạng: “A Viễn!”
Nàng vội vàng chạy tới, : “Nhị ca cùng Chi Tâm tỷ tỷ…”
“Ta , đừng sợ,   trở .” Tần Tu Viễn   thấy sắc mặt đại biến của nàng, liền  nàng đang vô cùng lo lắng.
“Bây giờ  chuyện thế nào ? Tần Tu Viễn  Bạch đại phu.
Bạch đại phu cũng    qua uy danh của Tần Tu Viễn,  thấy  thật  khỏi  chút sợ hãi, liền cung kính  hết tình huống một , còn   xong, ông    Ngôn Chi Tâm : “Ta… Ta  ngứa…”
Đường Nguyễn Nguyễn vội vàng tới, : “Ngứa ở ?”
Ngôn Chi Tâm vén ống tay áo lên,  cánh tay bắt đầu mọc lên từng nốt phát ban đỏ,  chút dọa . Đường Nguyễn Nguyễn vội vàng : “Chi Tâm tỷ tỷ, tỷ khỏe ? Tỷ… Nếu tỷ uống như , liệu  xảy  chuyện gì ?”
Ngôn Chi Tâm thầm nghĩ: “Ta  … Ta chỉ là … Hơi nóng… ”
Bạch đại phu  , : “Loại dược   đúng,  đúng… Người uống cái !”