Gió nhẹ thổi  mặt, nhẹ hất áo bào của Tần Tu Dật lên.
Mặt   đổi sắc, vẻ mặt bình tĩnh  xa cách  Đường Nguyễn Nguyễn.
Đường Nguyễn Nguyễn nhất thời giật , lập tức . “Nhị ca, những lời    truyền  .”
Thần sắc của Đường Nguyễn Nguyễn nhu hòa, ngữ khí  kiên định: “Huynh  lời  ,  thì tự   .”
Tần Tu Dật khẽ nhíu mày , dường như  nghĩ tới nàng sẽ cự tuyệt. Hắn , “   cho nàng công thức nấu ăn, nàng học tập nghiêm túc, còn mất  nhiều thời gian để  thành  mang tới… ”
Đường Nguyễn Nguyễn hiểu , là Tần Tu Dật  đành lòng cự tuyệt?
Đường Nguyễn Nguyễn mỉm , : “Ta và Chi Tâm tỷ tỷ là bằng hữu,  tặng tỷ  công thức nấu ăn cũng ,  tặng nàng son phấn cũng , đều là chuyện của các cô nương chúng … Nàng sẵn sàng  cho ai ăn, mặc cho ai xem, đấy là chuyện   thể quản.”
Tần Tu Dật giống như  nghẹn , vẻ mặt  hổ.
Đường Nguyễn Nguyễn thầm nghĩ, quả nhiên chỉ cần    hổ… Người khác sẽ tự  hổ.
Nàng mỉm , lập tức xoay  rời , để  Tần Tu Dật  một  tại chỗ yên lặng thở dài.
Thân tín Tần Túc của  ở một bên , trong lòng  chút hụt hẫng, liền tiến lên hỏi: “Công tử, nếu  cự tuyệt tâm ý của Chi Tâm tiểu thư… Sao ngài  dứt khoát tiếp nhận? Chi Tâm tiểu thư si tâm với ngài như thế,  sáng suốt đều   .”
Tần Tu Dật  khổ : “Sao     chứ? Chỉ là nàng   như thế… Hiện tại   xứng đáng với nàng, những việc    vẫn còn   xong.”
Hắn hờ hững  ,  đổi chủ đề, hỏi, “Người  đến ?”
Tần Túc thấp giọng đáp: “Đã đến tửu trang, công tử  gặp  lúc nào?”
Ánh mắt Tần Tu Dật dần trở nên lạnh lẽo: “Đến tửu trang, hiện tại gặp luôn.”
…
TBC
Trên đường phụ ngoại ô Đế Đô,  một biệt viện  cảnh thanh u, ít   đến.
Trên tấm bảng hiệu  cửa sân,  rõ ràng “Tửu trang Tri Ý”.
Tần Tu Dật xuống xe ngựa,  đó cùng Tần Túc   tửu trang. Bọn họ xuyên qua hành lang gấp khúc,  tới  một gian phòng cực kỳ bí mật. Hắn đẩy cửa  bên trong, Tần Túc   bốn phía, xác nhận    mới yên tâm đóng cửa phòng.
Tần Tu Dật  ở  thư án, Tần Túc  bên cạnh , còn  quỳ  mặt là thám tử Vương Điền.
“Bái kiến công tử!” Vương Điền chắp tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-84.html.]
Tần Tu Dật khoát tay áo: “Không cần đa lễ. Lúc  ngươi  thư   tra  chuyện Vương Nhiên cấu kết với Bắc Tề, hiện giờ thế nào ? Sao đột nhiên  trở về?”
Vương Điền : “Công tử, gần đây Ích Châu  biến, trong một đêm phủ  của Vương Nhiên   nhà trống, tất cả manh mối thoáng cái đều  chặt đứt.”
Tần Tu Dật nhíu mày: “Sao  như ?”
Vương Điền : “Từ năm ngoái công tử bảo thuộc hạ  Ích Châu tìm hiểu tin tức, thuộc hạ liền để mắt tới Vương Nhiên, bình thường   vẻ đạo mạo, trong lòng dân chúng   danh tiếng nhưng  thực tế,  lưng vẫn luôn cấu kết với Lục Vương tử của Bắc Tề. Vả , đúng như công tử dự đoán, tuy rằng  mắt   chứng cớ chứng minh  tham dự mưu hại Trấn Quốc Công cùng Hổ Khiếu tướng quân, nhưng việc ,  ít nhiều cũng  .”
Tần Tu Dật hỏi: “Làm  ngươi ?”
Vương Điền đáp: “Từ khi thuộc hạ  phủ  của Vương Nhiên, bên ngoài là một hạ nhân nhưng  thực tế   để thuộc hạ và những  khác đều trở thành sát thủ. Mấy ngày ,   vì cái gì,   đột nhiên bảo chúng thuộc hạ  đuổi g.i.ế.c Tần tướng quân cùng phu nhân, ở bên vách núi, chính    chuyện Trấn Quốc Công cùng Hổ Khiếu tướng quân… Chứng thực phỏng đoán của chúng .”
Tần Tu Dật cả kinh  lên: “Cái gì? Ý ngươi là, Tam  của   truy sát? Vả  phụ  và  trưởng c.h.ế.t vì âm mưu của Bắc Tề và nội thần Đại Minh… Hắn cũng ?”
Vương Điền thấy cảm xúc Tần Tu Dật kích động thì  chút thấp thỏm gật gật đầu.
Sắc mặt Tần Tu Dật suy sụp.
Thế nhưng Tam  bình an trở về là  , còn chuyện của phụ  cùng  trưởng, chung quy là  thể giấu giếm.
Thân thể của   sững , suy nghĩ  trở về ba năm .
..…
Ba năm  ở Vô Nhân Cốc,  xưng là mùa đông lạnh nhất trong gần hai thập kỷ.
Gió lạnh sắc bén thổi đến quân doanh rầm vang rung động.
Bên trong quân doanh, đèn đêm tăm tối, lão Trấn Quốc Công cầm thư Tả tướng đưa tới, cân nhắc nhiều .
“Phụ ,  cái gì   ?” Tần Tu Dật thấy cha nhíu mày,  khỏi  chút lo lắng.
Tần Tu Thệ ở một bên lau trường kiếm của , : “A Dật, đừng nóng vội, để cho phụ  xem kỹ  hẵng .”
Trấn Quốc Công trầm giọng: “Bắc Tề Vương phái  đưa thư của Tả tướng tới,  là điều kiện nghị hòa đều  thỏa thuận xong, ngày mai sẽ xác nhận quốc thư hai nước nghị hòa, do Bắc Tề Vương đóng ấn giám… Việc  sẽ kết thúc.”
Tần Tu Dật nhướng mày, : “Phụ , hai nước nghị hòa đây   là chuyện  ? Vì    mặt ủ mày chau chứ?”
Trấn Quốc Công : “Nếu thật sự đình chiến,  tất nhiên là chuyện , nhưng vì  Bắc Tề  dễ dàng đáp ứng điều kiện của chúng  như ? Dựa theo binh lực của bọn họ,    thể cùng chúng  đánh một trận,  cần  đáp ứng chúng  ngay bây giờ.”
Trấn Quốc Công  kinh bách chiến*, trực giác  cho  , sự  khác thường tức là  điểm quái dị.