Gần đây Đường Nguyễn Nguyễn ốm nghén càng ngày càng lợi hại. Mỗi ngày Tần Tu Viễn đều  nàng ăn   nôn, mà  nôn  thì  ăn  món gì nữa.
Bụng nàng  nhô  nhưng tứ chi  ngày càng nhỏ , khiến   lo lắng  thôi. Tần Tu Viễn tìm đồ ăn ngon cho nàng, nhưng dường như nàng   đổi tính tình, thấy cái gì cũng buồn bã,   ăn. Cứ như  đến tháng chín, Đường Nguyễn Nguyễn mới khá hơn một chút. Gió mùa thu thổi tới xua tan vài phần oi bức trong phòng, nhưng Đường Nguyễn Nguyễn vẫn  ngủ , nàng ưỡn bụng lăn qua lăn , vô cùng khó chịu.
TBC
Tần Tu Viễn ôm lấy nàng từ phía . Đường Nguyễn Nguyễn khẽ : “Đánh thức  ?”
Tần Tu Viễn đáp: “Ta cũng  ngủ .”
Đường Nguyễn Nguyễn xoay  , đối mặt với : “A Viễn.”
“Hả?”
“Chàng  xem,  trở nên  xí hơn  ?” Giọng  của nàng   vẻ  tự tin. Tần Tu Viễn chạm  mặt nàng  : “Không, so với   thì càng  hơn.”
Đường Nguyễn Nguyễn bĩu môi: “Nói bậy, eo   to thành một vòng lớn,   đến cuối giai đoạn mang thai, ngay cả  đường cũng  thể  , giống như một con vịt…”
Nghĩ đến hình ảnh đó, nàng  chút lo lắng…
Tần Tu Viễn : “Cô nương ngốc,  , nàng xem tẩu tẩu  sinh hai nhi tử,   bây giờ vẫn khỏe mạnh ? Còn  Thấm tần nương nương,   vẫn là sủng phi của lục cung  ?”
Nói đến Thấm tần nương nương, Đường Nguyễn Nguyễn nhớ tới một chuyện, nàng lên tiếng: “A Viễn… Hiện giờ Tứ Hoàng tử  nuôi dưỡng ở chỗ Thấm tần nương nương,  sống   ?”
Tần Tu Viễn : “Tuy Thấm tần nương nương  thích Hoàng Hậu, nhưng cũng  trách sang Tứ Hoàng tử. Hiện giờ  và Lục Hoàng tử còn  Thất công chúa đều chơi đùa với , so với   thì tính tình vui vẻ hơn nhiều.”
Đường Nguyễn Nguyễn khẽ mỉm ,  : “Kỳ thực… Có một điều    với .”
Tần Tu Viễn nhướng mày: “Chuyện gì ?”
Đường Nguyễn Nguyễn thấp giọng: “Thân thế của Tứ Hoàng tử.”
Tần Tu Viễn sửng sốt, đáp : “Ta .”
Đường Nguyễn Nguyễn nghi hoặc: “Chàng   ?”
Tần Tu Viễn : “Sau  khi  điều tra vụ án của Hoàng Hậu thì phát hiện nàng  chuẩn   ít đồ dùng của Đế quân, đều là thứ thiết kế riêng cho Tứ Hoàng tử. Ngay từ đầu  cũng tò mò, vì  nàng    lập Nhị Hoàng tử mà  lập tứ Hoàng tử, nhưng về  thấy Lưu Thực liều lĩnh như thế thì  mới nghĩ  rõ ràng.”
Đường Nguyễn Nguyễn : “Vậy Hoàng thượng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-245.html.]
Tần Tu Viễn thấp giọng: “Hẳn  .”
Đường Nguyễn Nguyễn đáp: “Không  cũng , dù  hài tử cũng vô tội… Bây giờ,  chỉ hy vọng tất cả    bình an.”
Dứt lời, nàng theo bản năng sờ lên bụng …
Đường Nguyễn Nguyễn bỗng dưng cả kinh, nàng nắm lấy Tần Tu Viễn: “Vừa ! Hài tử  đá !”
Tần Tu Viễn sửng sốt,  mặt cũng vô cùng kinh hỉ: “Đá nàng ? Ở ?”
Đường Nguyễn Nguyễn kéo tay Tần Tu Viễn lên bụng   : “Chính là ở đây, đôi chân nhỏ bé của hài tử đặt ở đây.”
Tần Tu Viễn  dậy, dịu dàng chạm lên bụng nàng  : “Ngoan, là phụ  đây.”
Hài tử trong bụng dường như  thấy giọng   của  nên  đáp lễ bằng một cước!
Mắt phượng của Tần Tu Viễn mở to: “Hài tử!  là hài tử  động!”
Khóe mắt đuôi mày Đường Nguyễn Nguyễn đều là ý , nàng : “A Viễn, chúng  đặt tên cho hài tử .”
Sau đó Tần Tu Viễn  xuống bên cạnh,  thương lượng về tên gọi của hài tử với nàng. Hai  nghĩ từ thi từ ca phú đến rau củ quả, ước chừng nghĩ tới hơn trăm cái tên nhưng cũng  thể định . Trong mắt Tần Tu Viễn, cái tên nào cũng  xứng với bảo bối của . Đường Nguyễn Nguyễn mệt mỏi  chịu nổi, nàng liền : “Như  , sáng mai phòng bếp đưa tới bữa sáng  món gì thì gọi tên đó .”
Tần Tu Viễn  chịu: “Lỡ như đưa tới bánh rán thì   bây giờ?”
Đường Nguyễn Nguyễn: “..”
Sáng sớm hôm , Đường Nguyễn Nguyễn dậy sớm hơn bình thường. Sau khi tỉnh , nàng nhịn    đùa nghịch hàng lông mày của ,  đó di chuyển xuống mũi… Tần Tu Viễn cũng yên lặng mở mắt : “Sao  dậy sớm như ?”
Đường Nguyễn Nguyễn đáp: “Thiếp đói.”
Tần Tu Viễn bật ,  đó đỡ nàng dậy.
Một lát , Thải Vi đẩy cửa tiến , chuẩn  hầu hạ nàng  y phục. Đường Nguyễn Nguyễn  thấy nàng thì vội vàng hỏi: “Thải Vi, nhà bếp lớn mang bữa sáng đến ?”
Thải Vi suy nghĩ một chút mới : “Có bánh bao, xíu mại, cháo gà, bánh rán…”
Tần Tu Viễn: “Quả nhiên  bánh rán…”
Đường Nguyễn Nguyễn trừng mắt   một cái,  đó vỗ vỗ bụng , ý  tràn ngập mà : “Bảo bối ngoan,   gọi con là Tiểu Bánh Bao !”