Sắc mặt Đường Các Lão ngưng trọng. Đường Nguyễn Nguyễn  : “Trước tiên phá tan sương mù giữa văn thần và võ tướng.” Nàng  từng từ: “Sau đó, cố gắng để   sự tín nhiệm của Hoàng thượng.”
Đường Các Lão thấp giọng hỏi: “Rốt cuộc là   gì?”
Đường Nguyễn Nguyễn thản nhiên : “Muốn  nhiều lắm, an cư lạc nghiệp mà thôi.”
Đường Các Lão ý vị thâm trường : “Hắn hiện giờ  gia hiển hách,    thể cầu an cư lập nghiệp chứ?”
Đường Nguyễn Nguyễn đón nhận ánh mắt Đường Các Lão, : “Phụ … Chuyện ba năm   cho Hoàng thượng nghi ngờ Tần gia… Người cũng ,  ?”
Khóe miệng Đường Các Lão khẽ giật giật, : “Tần Tu Viễn  với con ?”
Đường Nguyễn Nguyễn : “Chàng  cần   cho con, con cũng . Phụ , mặc dù ba năm  Hoàng thượng  nghiêm trị Tần gia, nhưng vẫn đối với chuyện bọn họ mạo hiểm tham công trong lòng vẫn  khúc mắc, huống hồ… Hoàng thượng cũng lo lắng bọn họ lén lút  Vô Nhân Cốc vì  ý phản quốc b*n n**c,    ?”
Sắc mặt Đường Các Lão căng thẳng, ông   tiếp lời. Ông  cũng  nghĩ tới, tâm tư mờ ẩn như  của Hoàng Đế  từ trong miệng Đường Nguyễn Nguyễn  . Ông  liền : “Nếu như   Hoàng thượng đối với Tần gia     yên tâm,  thì nên an phận thủ thường, nếu như  lưng thì chắc chắn sẽ  định tội danh kết bè kết cánh…”
Đường Nguyễn Nguyễn : “An phận thủ thường? Chẳng lẽ năm đó Trấn Quốc Công  an phận thủ thường  ?”
Đường Các Lão chấn động, quả thật   cách nào phản bác. Hắn cùng Trấn Quốc Công còn từng là cộng sự, tuy rằng   cùng một trận doanh nhưng cũng  rõ tính tình của . Đường Nguyễn Nguyễn tiếp tục khuyên nhủ: “Phụ , hiện giờ con  gả cho Tu Viễn, phủ Học sĩ  và phủ Trấn Quốc tướng quân sẽ trở thành một thể, chỉ   giúp chúng con để bài trừ hoài nghi của bệ hạ thì những ngày  mới  thể yên tâm vô tư, nếu như một ngày nào đó Tần gia  nghi kị,  thì phủ Học sĩ chúng  cũng sẽ  liên lụy.”
Mục đích chuyến   của Đường Nguyễn Nguyễn  đơn giản, nàng  phụ   mặt giúp Tần Tu Viễn liên lạc với văn thần, phá tan sự đối lập giữa văn thần thế gia và võ tướng hàn tộc. Cứ như , Tần Tu Viễn sẽ càng thêm an ,  đó dần dần lấy   tín nhiệm của Hoàng Đế, mượn cơ hội điều tra thái độ của Hoàng Đế đối với sự kiện Vô Nhân Cốc.  mà nửa  tất nhiên là  thể . Đường Các Lão thấy nàng   tiếp thì cũng  nàng   đưa  quan điểm, : “Vậy … Cứ để  suy nghĩ .”
Đường Nguyễn Nguyễn  mục đích chuyến   đạt  liền mỉm : “Được, nữ nhi về .”
Dứt lời, nàng chỉ  hộp thức ăn bên cạnh, : “Đây là đậu phộng nhắm rượu mới , mời cha nếm qua.”
…
Sau khi Đường Nguyễn Nguyễn rời , trong tay Đường Các Lão cầm “Tửu Thần Đậu Phộng”, một bên nhấm nháp, một bên cảm thán, hiện giờ nữ nhi so với lúc    khác . Đang lúc  xuất thần, phía  liền vang lên giọng nữ nhi ngọt ngào mềm mại: “Phụ !”
Đường Các Lão   thấy  thì gật đầu: “Doanh Doanh đến .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-109.html.]
Ngay  đó  hỏi: “Tìm cha  chuyện gì?”
Đường Doanh Doanh tươi  duyên dáng, nàng  : “Phụ ,   tỷ tỷ trở về, con cố ý đến thỉnh an nàng.”
Đường Các Lão cảm thấy vô cùng bất ngờ, ông   : “Vừa    .”
Đường Doanh Doanh lộ  vẻ thất vọng, : “Sao   nhanh như ? Con cũng  xin  tỷ  vì những chuyện  xảy  trong thời gian qua!”
Đường Các Lão hồ nghi  thoáng qua tiểu nữ nhi, liền : “Thật ?”
Vẻ mặt Đường Doanh Doanh chân thành: “Phụ ,   tỷ tỷ trở về là khi nào? Hoặc, con  thể  gặp nàng ?”
Đường Các Lão chần chờ một chút  vẫn  : “Qua vài ngày nữa  sẽ đến phủ Trấn Quốc tướng quân tham gia Xuân Nhật Yến, tâm ý của con,  sẽ truyền lời.”
Đường Doanh Doanh  nũng : “Phụ  dẫn con  cùng ! Con  tự  xin  tỷ tỷ vì những chuyện    !”
Thái độ của nàng   , ngay cả khi trong lòng Đường Các Lão  chút kỳ quái thì cũng  tiện từ chối, ông liền : “Vậy… Được , con hãy thu liễm tính tình một chút, chớ nháo gây chuyện! Còn nữa, con cũng  tạ  với tỷ phu mới .”
Đường Doanh Doanh  đổi sắc mặt, nàng  miễn cưỡng  : “Vâng.”
…..
Ngay khi phủ Học sĩ nhận  lời mời Xuân Nhật Yến thì tin tức về Xuân Nhật Yến, cũng đưa  Thái Học trong cung. Trong Lương đình của dịch quán Thái Học, mặt mày thiếu niên tuấn lãng, vẻ mặt nghiêm túc  thư nhà,  bàn đá hình tròn trong Lương đình còn đặt một hộp thức ăn. Gió xuân thổi  mặt,  mặt thiếu niên hiện lên một ý  mong đợi.
“Thanh Hiên!” Vương Hạo Tường xoay  nhảy qua mép ngoài Lương đình,  đến bên cạnh Thanh Hiên. Thanh Hiên ngước mắt lên: “Ngươi họ nhà khỉ ?”
TBC
Vương Hạo Tường nhếch miệng , : “Sao , tư thế  đình của  tiêu sái   tiêu sái?”
Thanh Hiên trợn trắng mắt: “Tiêu sái cái quỷ.”
Vương Hạo Tường   ý, lập tức  thấy hộp thức ăn  sáng của Thanh Hiên,  trợn tròn mở to, kích động : “Cái ! Đây   là bánh cookie ?”
Thanh Hiên mỉm , : “Không … Ta còn  mở , là Tam thẩm  nhờ  đưa tới.”