Vẻ mặt của Vương Hạo Tường hâm mộ,  : “Mấy ngày  mẫu  ngươi đưa đồ ăn cho ngươi, hôm nay  là thẩm thẩm, thật !”
Thanh Hiên liếc mắt   một cái, : “Lần nào thiếu phần của ngươi ? Đừng bày  bộ dáng đáng thương như … Tự  lấy !”
TBC
Vương Hạo Tường  hắc hắc,  mở hộp thức ăn …
“Ồ? Thanh Hiên, đây là cái gì ?”
Thanh Hiên tập trung   : “Thì  đây chính là “kẹo mút” mà trong thư Tam thẩm  !”
Quả cầu bằng đường cắm  một que gỗ nhỏ thẳng tắp, dùng giấy dai bọc ,  đó còn buộc một sợi dây thừng nhỏ màu đỏ,  vô cùng đáng yêu. Một đống kẹo mút chồng chất  lên  thoạt  vô cùng náo nhiệt.
Thanh Hiên tò mò cầm lấy một cây ngửi ngửi, tựa hồ  chút vị ngọt, nhưng   ăn ?
Vương Hạo Tường cũng đang nghiêm túc nghiên cứu,  : “Không bằng… Mở một cái , nếm thử ,  ?”
Thanh Hiên gật đầu. Vì thế hai  bóc kẹo mút, lột  giấy dai mỏng manh, quả cầu bằng đường bóng loáng mượt mà sáng lên. Vương Hạo Tường lấy  quả cầu bằng đường màu xanh lá cây, mà Thanh Hiên  là màu vàng. Thanh Hiên nhét quả cầu bằng đường  miệng, que gỗ tự nhiên ở  bên ngoài, một bên hai má  cao cao phồng lên, thoạt  vô cùng buồn . Quả cầu bằng đường màu vàng  chua,  đó là huơng vị ngọt ngào dần dần thấm , từng chút từng chút thẩm thấu  miệng, kích hoạt tinh thần buổi chiều đang buồn ngủ. “Chua chua ngọt ngọt,  ngon miệng!” Thanh Hiên cảm thán , tay nghề của Tam thẩm thật sự  !
“Chiếc của   vị ngọt ngào và tươi mát, dường như  hương vị của táo!” Vương Hạo Tường cũng lộ  vẻ mặt hưởng thụ mà phân tích. Hắn phát hiện kẹo mút khác với các loại kẹo khác, một khi  miệng, mấy loại kẹo khác   nhai nát  nuốt,  để  cảm xúc gì nhiều, mà kẹo mút  vẫn ngậm trong miệng, vị ngọt từng bước từng bước thấm nhuận  miệng,  cho   cảm thấy  quá ngấy, cũng sẽ  nhàm chán. Hắn ngậm một hồi  lấy  xem còn  bao nhiêu, một hồi  vô cùng hiếm lạ nhét  miệng, yêu thích  buông tay. Thanh Hiên  chịu nổi bộ dáng ngây ngốc  của , liền tiếp tục  thư nhà.
“Tam thẩm của   tham gia Mỹ Thực Lệnh?” Thanh Hiên  chút kinh ngạc . Vương Hạo Tường  xong, hưng phấn : “Thật ?”
Vương Hạo Tường dường như  thấy hy vọng  ăn uống thoả thích,  vội vàng : “Đến lúc đó  cũng sẽ theo cha đến ăn thử, nhất định  đến quầy hàng nhà ngươi! Cổ vũ cho các ngươi.”
Thanh Hiên  : “Hoan nghênh hoan nghênh,  còn   kéo khách nhân!”
Vương Hạo Tường  ha ha: “Sao, ngươi  phụ trách kéo khách?”
Hắn  cố ý : “Cho  thời gian một tách , chắc chắn  thể kéo cho ngươi một đống  đến đây!”
“Bản lĩnh của ngươi lớn như  ? Trước đây  bản cung   ?”
Hai   tiếng  đầu   thấy Thái Tử điện hạ một  nhung trang, tóc dài buộc lên cao, thoạt  đúng là một thiếu niên phong thần tuấn lãng.
“Bái kiến Thái Tử điện hạ!” Thanh Hiên và Vương Hạo Tường ngậm kẹo mút trong miệng, mơ hồ hành lễ với Thái Tử. Thái Tử lộ  vẻ mặt tò mò, : “Các ngươi  sưng răng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuo-ng-110.html.]
Vương Hạo Tường yên lặng rút kẹo mút  khỏi miệng mà đáp: “Thái Tử điện hạ, đây là kẹo mút do Tam thẩm của Thanh Hiên , ngon lắm!”
Thanh Hiên cũng bưng hộp thức ăn đến  : “Thái Tử điện hạ, mời dùng!”
Một hộp đầy kẹo mút khiến  xem hoa cả mắt. Thái Tử hứng thú cầm lấy hai cây, : “Đa tạ!”
Tuy Thái Tử   phận cao quý nhưng cũng   vẻ  mặt hai  bọn họ.
“Ngươi   chuyện gì đó?” Thái Tử thuận miệng hỏi. Thanh Hiên : “Năm nay là  đầu tiên Tần gia chúng  tham gia Mỹ Thực Lệnh, Tam thẩm bảo    kéo khách nhân, hơn nữa mấy ngày tới nhà  tổ chức Xuân Nhật Yến,   trở về giúp đỡ.”
“Tam thẩm?” Trong nháy mắt, Thái Tử nhớ tới cookie    ăn,  bất động thanh sắc : “Lần   ăn bánh cookie của Tướng quân phu nhân, còn   đa tạ.”
Vương Hạo Tường vội vàng tiếp lời,   : “ … Ta  đến nhà để đa tạ!”
Hắn nghĩ thầm, trong nhà Thanh Hiên tất nhiên sẽ  đồ ăn vặt  chất thành đống… Thanh Hiên dở  dở : “Chuyện nhỏ thôi mà,  cần lo lắng như thế…”
  ngại  phận Thái Tử nên  tiện  nhiều. Thái Tử liếc mắt  Vương Hạo Tường một cái,  lập tức hiểu ý  : “Thanh Hiên, đây là chuyện ngươi   đúng! Xuân Nhật Yến  vốn dĩ náo nhiệt, mời Thái Tử điện hạ cùng  còn  thể thêm chút danh vọng cho nhà ngươi!”
Thanh Hiên chính trực : “Ta đương nhiên là hoan nghênh hai vị, nhưng nếu như Hoàng thượng  Thái Tử xuất cung,  thể  …”
Thái Tử yên lặng , : “Việc  ngươi  cần lo lắng.”
Thái Tử còn  tham gia chính trị, quan viên   cũng  nhiều. Vả  Thái Tử lộ  vẻ mặt chờ đợi,  chút che dấu. Thanh Hiên  giật , lập tức đổi giọng : “Thanh Hiên chờ mong hai vị đến hàn xá!”
Thái Tử hài lòng : “Được, bổn cung còn   tập võ,  !”
Dứt lời,  liền nhét kẹo mút  trong túi, lập tức rời .
Vương Hạo Tường lau nước miếng vốn nhẫn nại  lâu,  : “Xuân Nhật Yến, Tam thẩm của ngươi sẽ  món gì?”
Thanh Hiên trừng mắt   một cái, : “Ăn ăn! Ngươi chỉ  ăn! Còn xúi giục Thái Tử điện hạ cùng , lỡ như   phát hiện thì   bây giờ?”
Vương Hạo Tường : “ bản  Thái Tử cũng  quan tâm…”
Thanh Hiên : “Hắn thật sự  quan tâm ?”
Chúa tể giang sơn trong lòng dân chúng, vị trí  đầu vạn ,  buông lỏng là  thể buông ?