Tài tử chung tình giai nhân, là vì nàng như hoa, còn Khương Thư Yểu thì ?
Hắn cúi xuống, cẩn thận quan sát bóng trong nước.
Hắn vốn mấy để ý đến dung mạo của . Năm xưa đỗ Thám hoa cưỡi ngựa qua phố dài, túi thơm khăn tay ném về phía nhiều đến mức gần như nhấn chìm , trong khi Trạng nguyên Bảng nhãn dường như chẳng mấy ai ném hoa, lúc đó chỉ thấy phiền phức, ném hết lên , giờ nghĩ kỹ , là vì sinh hơn một chút?
Tạ Tuân nhận thức rõ ràng về vẻ của bản , rơi trạng thái hoang mang, quên cả bữa tối, Khương Thư Yểu hạ nhân báo cáo cửa thư phòng đóng chặt, tưởng giận, cũng mặc kệ .
Đến khi Tạ Tuân phát hiện qua giờ ăn, bên Khương Thư Yểu dùng xong bữa tối.
Hắn mới nhận bụng đói, vội vàng gọi nhà bếp lớn xem còn thức ăn thừa , cuối cùng tiểu tư chỉ mang về một bát canh thịt và một đĩa nhỏ đồ ăn.
Rõ ràng là đủ ăn, Tri Mặc hỏi: "Gia, cần gọi nhà bếp lớn thêm ạ?"
Tạ Tuân phẩy tay: "Thôi ." Định bụng chờ chút nữa ăn ít điểm tâm lót .
đêm hôm ăn chút điểm tâm vẫn đủ no bụng, chẳng mấy chốc Tạ Tuân đói bụng.
Hắn khỏi thư phòng, đang định gọi đến nhà bếp lớn bảo trù nương chút đồ ăn, bỗng ngửi thấy mùi thơm nồng nàn của thịt kho tàu.
Tạ Tuân theo mùi thơm mò đến nhà bếp nhỏ, phát hiện nhà bếp nhỏ ai, chỉ một cái nồi đang hầm đặt bếp, lúc thất vọng. Ngửi thấy mùi thơm nồng nàn của thịt kho tàu, bụng kêu lên hai tiếng, đói đến mức đợi để hạ nhân qua nhà bếp lớn lấy cơm, tự nhanh chân về phía nhà bếp lớn.
*
Đêm nay Khương Thư Yểu nấu thịt kho tàu, cảm thấy từ sợi tóc đều là mùi đó, một bộ y phục, chậm rãi dạo quanh phủ để tản mùi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-72.html.]
Nàng gả Tạ Quốc Công phủ, ngoài đến đại phòng, nhà bếp lớn và Thọ Ninh đường, cơ bản từng đến nơi nào khác, chỉ qua một góc Quốc Công phủ rộng lớn, ngay cả địa hình cũng nắm rõ.
Đêm nay gió đêm mát mẻ, trăng sáng trong trẻo, tâm trạng nàng tệ, để dẫn đường, tự dạo bước ánh trăng trong phủ.
Quốc Công phủ quả hổ danh là công hầu chi gia truyền thừa trăm năm, trong phủ bố trí viện đường tỉ mỉ, lối rộng rãi, phong cảnh cổ kính tao nhã, trong phủ hành lang đá núi hoa lệ khí phách, ao hồ liễu xanh thướt tha phong nhã.
Nàng tùy ý, bất ngờ tìm thấy một rừng trúc nhỏ.
Nàng dám , định đường cũ, nhưng nhầm hướng, vòng đến chỗ Khúc Thủy đình bên cạnh rừng trúc nhỏ.
Trong đình hai đối diện đánh cờ, mặc áo rộng, một phái phong lưu. Nhìn kỹ hóa là đại ca Tạ Lý và nhị ca Tạ Lang của Tạ Tuân.
Khương Thư Yểu dẫn theo nha , đêm khuya một dạo quanh trong phủ, lúc thấy ánh mắt họ qua chút ngượng ngùng, thi lễ từ xa định lẻn .
Tạ Lý gọi nàng : "Tam , nha của ?"
DTV
Khương Thư Yểu dừng , giải thích: "Muội vốn chỉ định dạo quanh sân, nhịn nên xa..."
Tạ Lý đặt quân cờ trong tay xuống, nghiêm khắc : "Đây là Tương Dương Bá phủ, thể tùy ý hành sự như khuê phòng nữa, dạo ở hậu viện là , đừng ngoại viện dạo."
Khương Thư Yểu mắng một trận, lặng lẽ gì mà .
Đi nửa đường, cảm thấy ấm ức. Không gì khác, dù trách phạt, cũng là việc của lão phu nhân chứ, đến cả đại ca của Tạ Tuân cũng nhúng tay .
Tuy Tạ Lý lớn hơn họ một vòng, trưởng như cha, nhưng cũng cần nghiêm khắc với nàng như chứ, một chút .