Cười vì sự nhanh nhẹn đáng yêu của nàng , cũng vì sự buồn của chính .
*
"Đã mang đồ đến ?" Một trong bóng tối hỏi.
"Mang ." Người đáp.
"Đưa để kiểm tra hàng."
"Nàng tin ? Chắc chắn là hàng ."
"Được ." Giọng nữ : "Vào trong tiếp."
"... Chúng quá lén lút ?" Tạ Tuân hỏi nhỏ.
Khương Thư Yểu cảnh giác quan sát xung quanh, trèo qua bậu cửa sổ đáp: "Chuyện ăn uống, thể gọi là lén lút chứ?"
Tạ Tuân theo nàng trèo nhà bếp lớn, đóng cửa sổ : "Ta cứ thấy việc đúng lắm, ăn uống trong nhà cảm giác như kẻ trộm ."
Khương Thư Yểu : "Mẫu nắm lý. Bà theo dõi , nhận phạt, kết quả vẫn còn nghịch ngợm với đồ ăn, chẳng giống như kẻ trộm ."
Nàng vỗ vỗ Tạ Tuân: "Mau lấy rượu để kiểm tra."
Tạ Tuân bất đắc dĩ, lấy bầu rượu đưa cho nàng: "Đây là rượu mua từ quán rượu ngon nhất kinh thành."
Ma ma lão phu nhân phái đến quả là nghiêm khắc, chỉ niêm phong nhà bếp, mà còn khóa cả rượu của nàng.
Nàng mở nút chai, ngửi một chút: "Ừm, quả nhiên tệ."
"Sao nàng thích rượu đến thế?" Tạ Tuân than phiền.
"Không thích uống rượu, mà là đêm nay ăn khuya nhất định rượu mới ngon."
"Ăn khuya gì ?" Tạ Tuân dẫn dắt chủ đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-198.html.]
Khương Thư Yểu lấy nguyên liệu và gia vị từ hộp đựng thức ăn : "Gà rán."
Tạ Tuân thành thạo đốt nến, nhóm lửa, Khương Thư Yểu cũng nhàn rỗi, đặt nồi đổ dầu, khi dầu nóng thì cho cánh gà đùi gà ướp nồi.
"Xèo" một tiếng, cánh gà đùi gà nồi bao lâu, mùi thơm của dầu tỏa .
Mùi thơm của đồ chiên nồng, rõ ràng là mùi dầu mỡ khiến ngán, nhưng khiến nuốt nước miếng.
203
Đùi gà cánh gà chiên xong vớt để ráo dầu. Đổ bớt dầu thừa , cho gia vị nấu sốt.
Chờ sốt ngọt cay tỏa hương và bắt đầu sủi bọt, cho một nửa đùi gà cánh gà nồi, để sốt bao phủ đều cánh gà, cuối cùng khi nồi thì rắc vừng lên.
Làm xong gà rán, Khương Thư Yểu cái nồi sắt : "Cái nồi đây?"
Tạ Tuân suy nghĩ một chút: "Không , lát nữa bảo Tri Nghiễn đến xử lý."
Thế là hai bưng gà rán, xách hộp đựng thức ăn trèo khỏi nhà bếp lớn.
Để tránh tai mắt khác, hai chạy đến tiểu hoa viên xa nhà bếp lớn, tìm một chỗ xuống giả sơn. Phía là một cái ao nhỏ, tầm rộng mở, mặt ao phản chiếu ánh trăng, gió nhẹ thổi đến, cảm giác tiêu d.a.o tự tại.
Khương Thư Yểu lấy hộp đựng thức ăn , trực tiếp cầm cánh gà lên gặm.
Bề mặt cánh gà giòn rụm, cắn một miếng kêu "rắc" một tiếng, khi lớp da bên ngoài vỡ , một luồng nóng từ bên trong tỏa , nước gà thơm ngon chảy đến đầu lưỡi, lập tức đánh thức vị giác.
Thịt gà bên trong gà rán cực kỳ mềm mại và nhiều nước, nước nóng lớp da giòn bên ngoài giữ chặt, cắn một miếng đầy miệng nước thịt, cân bằng với vị béo của lớp da bên ngoài, càng nhai càng thơm.
Gặm hết lớp da cay thơm bên ngoài, ăn hết thịt gà mềm mại, thịt dính xương cũng thể bỏ qua, nhất định cầm đầu xương gà gặm kỹ càng, cuối cùng gặm cả hai đầu, ngay cả xương giòn cũng ngon.
Gà rán hai vị, một loại là rắc bột ớt và muối tiêu tạo vị cay thơm, một loại là phủ sốt tạo vị ngọt cay.
Tạ Tuân vốn dùng tay, nhưng ăn bằng đũa quá phiền phức, đó cũng từ bỏ.
DTV
Nhặt một miếng cánh gà phủ đầy sốt ngọt cay, ánh trăng, lớp sốt màu nâu đỏ ánh lên vẻ bóng bẩy, vừng trắng đặc biệt nổi bật, nóng tan hết, ngửi mùi cay cay ngọt ngọt, hương vị mới lạ.
Sốt nấu đặc, loãng ướt, bám chặt gà rán, cắn một miếng đầy miệng vị ngọt cay thơm ngon, ngọt mà ngấy, cay mà gắt.