"Vậy khi lấy bột ớt, tiện thể lấy luôn hộp gia vị để bên cạnh vại tương, còn túi bột bánh mì để bên cạnh nữa..."
Tạ Tuân ghi nhớ từng thứ, hai ăn đến mỡ chảy đầy miệng, nhanh nhẹn dọn dẹp chứng cứ phạm tội, vui vẻ trèo cửa sổ ngoài.
Khương Thư Yểu cảm thán: "Ăn xiên nướng mà chút rượu thì càng thú vị."
Tạ Tuân : "Nàng vẫn nên uống ít rượu thôi, gì nữ tử nào thích uống rượu chứ." Hắn là Khương Thư Yểu say rượu, lúc lúc gào sợ hãi.
"Không ." Khương Thư Yểu hừ hừ .
Tạ Tuân và Khương Thư Yểu trở về viện, nhân lúc trong sân hạ nhân, hai lén lút đến bên cửa sổ nhà bếp nhỏ rón rén.
Tạ Tuân thử cạy ổ khóa một lúc, cạy , liền đạp lên cái vại lớn bên cạnh trèo lên mái nhà, vén ngói nhảy trong phòng.
Khương Thư Yểu bên cạnh canh chừng cho , lẩm bẩm: "Đây là chuyện gì chứ, ăn trộm ăn cắp, còn năng khiếu nữa."
*
Nhà bếp lớn mỗi ngày nhiều rau thịt, chuyện thiếu một miếng thịt dê nhỏ chẳng ai để ý.
Khương Thư Yểu và Tạ Tuân hợp thành một đội ăn đêm kỳ quặc, ngày hôm đến nhà bếp lớn nướng một bữa nữa.
Có lẽ vì lén lút nên hương vị riêng, hai họ ăn cả hương vị dã ngoại.
Tạ Tuân ăn đêm thoải mái, bữa trưa bữa tối cũng còn oán trách nữa.
Ngược Lâm Thành mỗi ngày một oán trách hơn, đến bữa trưa là thở dài than vắn, còn mong chờ nhà bếp nhỏ giải phong tỏa hơn cả Tạ Tuân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-195.html.]
200
Khương Thư Yểu sai Tạ Tuân mang các loại gia vị của nàng ngoài, nàng càng ít quan tâm đến chuyện giải phong tỏa nhà bếp nhỏ, dù nàng vẫn thể nấu nướng và nghiên cứu món ngon ở chỗ Chu thị.
Ban ngày nàng từ sáng sớm chạy đến nhị phòng khách, cho đến khi dùng xong bữa tối mới về.
Khương Thư Yểu bàn, mở lá thư Lâm thị gửi đến.
Tuy Lâm thị đang mang thai, nhưng ý định ở trong phủ tĩnh dưỡng, cả ngày ngoài xem tiệm, chọn đất canh tác v.v., Khương Thư Yểu thấy vẻ hào hứng trong thư của bà, dở dở , xem Lâm thị thực sự thích kinh doanh.
Chu thị chống gậy tới, thấy vẻ mặt dịu dàng của Khương Thư Yểu, liền hỏi: "Thư của Tương Dương Bá phu nhân ?"
Khương Thư Yểu gật đầu: "Gần đây đang nghĩ cách mở tiệm ăn, cả ngày chạy khắp thành."
Thỉnh thoảng Khương Thư Yểu sẽ tiết lộ trong thư một ý tưởng kinh doanh mới lạ, ví dụ như chuỗi tiệm, phố ẩm thực v.v., Lâm thị xong hứng thú, chẳng bao lâu đặt cọc tiệm và đường phố, hận thể lập tức phát triển ngành ẩm thực một cách quy mô.
Lâm thị quá hào hứng đến nỗi lời trong thư kìm , liên tiếp từ bức sang bức khác.
DTV
Đọc xong một bức thì đặt lên bàn, Chu thị bên cạnh nàng, ánh mắt nét chữ phóng khoáng nguệch ngoạc của Lâm thị thu hút, thêm vài , bất giác nội dung trong thư thu hút.
Những chuyện kinh doanh mua đất nàng đều hiểu, nhưng nàng thể cảm nhận tâm trạng hào hứng của thư, cảm giác nhiệt huyết sôi sục, đầy nhiệt tình cho một việc khiến nàng cảm thấy lạ lẫm.
Nàng suy nghĩ kỹ, trong cuộc đời nàng lẽ chỉ lúc còn nhỏ tập võ mới tâm trạng như . Sau đó tuổi tác dần lớn, chịu nhiều đắng cay, kiếm cũng buông, sống qua ngày một cách mơ hồ, ngay cả một việc yêu thích cũng tìm .
Nàng thu hồi ánh mắt, chống cằm ngẩn ngơ.
Nghĩ đến trong thư lấy kinh doanh niềm vui, dáng vẻ đầy nhiệt huyết, nàng vô thức so sánh bản với Lâm thị.
Có những việc vốn định sẵn đổi, khi so sánh một thứ liền thể kiềm chế , nội tâm mơ hồ nhiều năm mơ hồ nảy sinh chút ý tưởng, như mầm non phá đất, mang đến cho vùng đất hoang tàn một chút sức sống xanh tươi tưởng chừng nhỏ bé.