Xuyên Về Bên Bờ Biển: Nuôi Con - Đánh Bắt Hải Sản Làm Giàu - Chương 98: Mèo cưng ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:36:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy , nhưng đều chọn một mảnh đất kém hơn để trồng ớt, chủ yếu vẫn là chọn trồng lúa.

Tình huống thực vượt xa mong đợi của Hứa Dũ. Sau khi , nàng còn đặc biệt chạy thêm mấy cửa tiệm nhờ ông chủ tìm giúp xem còn hạt giống tương tự .

Quả nhiên còn thật sự tìm ít. Tuy tỷ lệ nảy mầm , nhưng nàng giữ hạt giống của ớt trồng , tiện thể còn phân loại rõ ràng.

Bây giờ chỉ cần đợi trời ấm hơn một chút nữa là .

Hứa Dũ tới lúc thấy đối phương hình như đang giấu thứ gì đó, đồ vật chỉ thoáng qua, rõ ràng lắm.

Trông vẻ giống một cái lồng?

Hứa Dũ ăn xong miếng thịt heo sấy khô, tò mò chằm chằm đối phương.

"Chàng giấu cái gì thế?" Hứa Dũ hiếu kỳ.

Hình Gia Niên dường như chút tiếc nuối vì để Hứa Dũ thấy, thở dài một . Từ bên cạnh lấy một chiếc lồng chế tác vô cùng tinh xảo, bên trong là một con mèo trắng cực kỳ xinh , đôi mắt xanh biếc như nước biển trong vắt nhất.

"Mèo? Mèo cưng ?" Hứa Dũ ngây ngay khoảnh khắc thấy con mèo trắng. Miệng vô thức lẩm bẩm: "Đẹp quá!"

Toàn nó trắng như tuyết vương chút màu sắc nào khác, bộ lông dài và xù lên trông vô cùng đáng yêu.

thứ khiến nàng thích nhất vẫn là đôi mắt của con mèo trắng.

Sau sự ngây ngẩn là niềm vui sướng tột độ. Hứa Dũ bật dậy khỏi chỗ , ngay giây ôm chầm lấy Hình Gia Niên hôn mạnh một cái. Tay nhanh chóng nhận lấy chiếc lồng bế con mèo trắng bên trong .

"Đẹp quá! Chàng mua ở thế?" Hứa Dũ mặt mày hớn hở, hỏi Hình Gia Niên, giây sang con mèo trắng trong lòng. Một tay nắm lấy vuốt đối phương lắc lắc về phía Hình Gia Niên.

"Lần nàng nuôi một con mèo xinh , để ý . Rồi phát hiện một chiếc thuyền buôn nước ngoài, quả nhiên đối phương mang về một con mèo!" Hình Gia Niên Hứa Dũ nắn vuốt mèo, vuốt ve bộ lông của nó, cả đều lộ vẻ yêu thích mèo thể rời tay.

Thực loại mèo Hình Gia Niên từng thấy ở kinh thành một , đó là vật phẩm trưởng công chúa đương triều ban thưởng. Đó là một con mèo đến từ nước ngoài, vô tình nó đến từ .

Bên bến cảng, quả nhiên để tìm thuyền , bỏ tiền lớn mới vận chuyển con mèo nhất về.

Hứa Dũ ôm mèo đối diện với , lắc lư. Con mèo trắng ngoan, đối mặt với Hứa Dũ cũng chỉ kêu meo meo vài tiếng mặc kệ nàng sờ nắn.

"Ngoan quá! Ngoan quá!" Hứa Dũ vẻ mặt đầy vẻ đáng yêu cho mê mẩn: "Ta từ lâu lắm , mà vẫn nhớ !"

Hình Gia Niên dậy, nửa ôm lấy Hứa Dũ: "Tất cả chuyện của nàng đều nhớ!" Nói xong, dụi đầu vai Hứa Dũ, đó truyền đến tiếng "meo" nhỏ trầm thấp.

Hai đứa trẻ tan học trở về cũng vô cùng kinh ngạc chằm chằm con mèo trắng đang ghế dài, Tiểu Bao T.ử cũng xổm bên cạnh. Nó đến gần vuốt ve mèo cưng chút sợ hãi.

"Tiểu Bao T.ử thấy mèo ? Hai về cùng ?" Hứa Dũ đưa ngón tay chọc chọc Hình Gia Niên.

"Lúc lấy cho nó theo, đó thì cứ để nó ở phía ." Hình Gia Niên qua loa.

Nàng "ồ" lên một tiếng tỏ vẻ hiểu.

“Nương ! Đây là cái gì?” Tiểu Bao T.ử vẫn dám chạm , bèn chạy đến bên Hứa Dũ, kéo ống tay áo nàng ý nàng về phía con mèo.

Hứa Dũ cũng từ chối, cứ để Tiểu Bao T.ử kéo qua bên đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-ben-bo-bien-nuoi-con-danh-bat-hai-san-lam-giau/chuong-98-meo-cung.html.]

Con mèo trắng vốn lười nhác cuộn tròn, thấy Hứa Dũ đến thì khẽ vẫy vẫy đuôi.

“Nương , nương , nó cử động , nó cử động !” Tiểu Bao T.ử mặt đầy vẻ sợ hãi, tay nắm ống tay áo Hứa Dũ càng thêm chặt.

“Là mèo!” Hình T.ử Nguyên ở bên cạnh lẳng lặng bổ sung.

“Mèo?” Tiểu Bao T.ử ngơ ngác, con mèo từng thấy khác con !

Hứa Dũ xuống trường kỷ, tiểu miêu thuần thục nhảy lên đùi nàng. Sau đó tiếp tục cuộn tròn thành một cục. Hứa Dũ vươn tay, vuốt ve lưng con mèo từng chút một.

“Có sờ một chút ? Nhẹ thôi, đừng nó đau!” Hứa Dũ khẽ giọng với ba đứa trẻ đang mặt .

Quả nhiên, cả ba đều cẩn thận vươn tay, sờ nhẹ lên lưng và đầu con mèo.

Dường như vì lạ, nên tiểu miêu theo bản năng chút cảnh giác. đợi đến khi vuốt ve thấy thoải mái thì nó liền thả lỏng. Nó đương nhiên rúc đùi Hứa Dũ.

Sau khi ăn cơm xong, Hứa Dũ bế tiểu miêu trong phòng. Con mèo trắng nhỏ vẻ tinh thần hơn ban ngày nhiều, đang chơi đùa vô cùng vui vẻ với chiếc gậy chọc mèo đơn giản do Hứa Dũ tự chế.

Hứa Dũ vung gậy chọc mèo sang trái sang một cái, con mèo liền theo động tác của nàng mà nhúc nhích.

Nó chống nửa lên, dùng móng vuốt với lấy chiếc lông vũ cây gậy chọc mèo mà Hứa Dũ nhấc lên.

Dễ thương quá! Hứa Dũ đặt gậy chọc mèo sang một bên ôm lấy tiểu miêu, cả vùi đó mà tận hưởng niềm vui hút mèo.

Tiểu miêu tắm rửa qua loa buổi chiều, bây giờ thơm phức. Vì Hứa Dũ mới yên tâm đặt mèo lên giường.

Hình Gia Niên rửa ráy xong, đang lau tóc bước khỏi phòng. Thấy mèo và đang chơi đùa vô cùng vui vẻ giường, chút bất đắc dĩ. Biết nàng thích mèo nhưng ngờ thích đến .

“Đến lúc ngủ !” Hình Gia Niên giường, bất đắc dĩ lên tiếng.

“A? A! Ngủ !” Hứa Dũ qua loa đáp lời . Nghe vẻ chiếu lệ, mà thực tế đúng là vô cùng chiếu lệ. Nàng rõ đối phương gì.

Hình Gia Niên thấy liền nàng căn bản thấy lời , đặt đồ vật trong tay xuống, đến bên giường xuống.

“Đến lúc ngủ !”

“Ồ! Thôi !” Hứa Dũ bên ngoài, tuy trời tối đen nhưng quả thực còn sớm nữa. Ba đứa trẻ đều thích con mèo trắng nhỏ, cho nên mấy cứ tụ tập chơi đùa mãi mới chịu ngủ.

Con mèo trắng nhỏ lười nhác dậy khỏi đùi Hứa Dũ chậm rãi bước đến đùi Hình Gia Niên, lăn lộn nũng một cái. Sau đó hai chân khẽ động đậy.

“Oa! Đây là quyến rũ nũng nịu năm phút, đổi lấy khoái hoạt vô ưu cả đời ?”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hứa Dũ trái , chậc chậc cảm khái một tiếng. Thứ như mèo quả nhiên thích nũng quyến rũ nha!

Hình Gia Niên từ từ vuốt ve bộ lông của con mèo. Khóe miệng nở một nụ , nhưng ánh mắt về phía Hứa Dũ đang bên cạnh.

Mãi mê vuốt ve mèo, Hứa Dũ mới nhớ còn rửa mặt chải đầu. Nói xong câu “Ta rửa mặt chải đầu đây!”, nàng liền vội vàng cầm y phục ngủ xông phòng tắm.

Hình Gia Niên thì học theo động tác của Hứa Dũ, giơ chân của tiểu miêu lên vẫy vẫy về phía nàng.

Ánh trăng ngoài cửa sổ rải mặt đất, ánh nến trong phòng chập chờn. Bóng hình đổ tường, lắc lư theo cử động của chủ nhân. Tiếng nàng khe khẽ ngâm nga bài hát trong sự ấm áp của căn phòng càng trở nên du dương.

 

Loading...