Xuyên Về Bên Bờ Biển: Nuôi Con - Đánh Bắt Hải Sản Làm Giàu - Chương 67: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:36:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về các cách ăn thịt dê

Chờ đám phía tản , cả con dê gần như hết. Một vài khúc xương nhỏ cũng tặng kèm cho .

Hứa Dũ cảm thấy chút cảm thán, nàng từng qua một vài cuốn tiểu thuyết. Trong đó luôn thiếu những thích cực phẩm gì cả mà suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện chiếm đoạt chút lợi lộc. Nàng ngờ rằng ở thế giới hiếm khi thấy cảnh đó.

Vừa nghĩ đến đây, bên ngoài cổng liền truyền đến một giọng sắc bén, phần cay nghiệt.

"Ca ca, tẩu t.ử mổ dê, đến chuyện cho chúng chút thịt thà, thì cũng nên cho hai lão nhân gia nếm chút mùi vị thịt chứ!" Người đến là một phụ nữ trung niên, cao gầy. Trên mặc một chiếc áo khoác dài nửa cũ nửa mới. Phía nàng là một đàn ông vẻ rụt rè, cực kỳ sợ vợ.

Nếu thể bỏ qua vẻ tinh ranh và toan tính trong mắt , thì trông giống một đàn ông trung thực, nhu nhược.

"Ôi! Nương tử. Đừng đến gây chuyện với đại ca tẩu tử. Ca ca tẩu t.ử vất vả nuôi cái cả năm dễ dàng. Phụ mẫu bên , chúng chi thêm chút đỉnh là ." Người lưng mặc một bộ quần áo vá víu, trông vẻ nghèo hèn nhất trong những mặt trong sân.

Mặc dù phu thê Lý Vương thị cố ý mặc bộ đồ cũ kỹ bạc màu để mổ dê, nhưng chúng vẫn hơn quần áo của đàn ông lên tiếng nhiều. Mặc dù quần áo rách nát, nhưng sắc mặt tệ, thậm chí còn mập mạp. Chính là dấu hiệu của loại hư mập thể ngay.

Ở đây lâu như , Hứa Dũ cũng gặp khá nhiều . từng thấy ai hư mập. Hình Gia Niên tuy béo nhưng cũng cơ bắp. Chú Lý hàng xóm cũng khỏe khoắn. Bởi vì họ dùng sức thuyền chài, nên ăn nhiều, cơ bắp rắn chắc tự nhiên lộ .

Còn mổ dê... xin nàng thứ . Cả làng đều mang cùng một họ, nàng thật sự nên xưng hô với các chú và các thím cùng lứa tuổi như thế nào cho !

Hứa Dũ chút đỡ trán, Tiểu Bao T.ử nhân cơ hội gỡ tay Hứa Dũ đang che mắt . Con bé mở to mắt hai đến.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

"Phì! Ngươi thuyền chài chỉ là một tiểu công, bao nhiêu tiền chứ. Cứ để đại ca cho thêm thịt, tính cả phần của chúng luôn là ." Người phụ nữ một cách đường hoàng. Những mua thịt cũng đều dừng bước, xách thịt .

"Mẫu ! Đây là ăn uống miễn phí ?" Tiểu Bao T.ử mơ mơ hồ hồ hỏi lớn.

Giọng con bé lớn, nhưng khi phụ nữ xong, trong sân trở nên im lặng, vì ngay cả giọng nhỏ cũng lọt tai .

Lý Vương thị vốn định để ý đến nàng dâu nhà , dù kẻ chồng lôi chim đầu đàn thì bà mắng cũng chẳng ý nghĩa gì.

khi thấy câu hỏi ngây thơ vô tội của đứa trẻ, bà nhịn mà bật thành tiếng.

Nàng dâu nhà bà tai mềm, dễ xúi giục. nếu nàng ý đồ xa thì . Chỉ là đàn ông phía điều khiển nhiều chuyện ghê tởm.

Người đàn ông vốn vợ, bề ngoài còn vài lời ho ngầm hiệu cho đưa thêm thịt, giờ đây thể thốt nên lời. Hắn chỉ thể nén trong miệng, nhất thời mặt đỏ bừng.

Lý Vương thị lười chuyện với hai , nhưng đến nước cũng thể lên tiếng.

Bà hắng giọng, định thì cắt ngang.

"Nếu tự lấy thì cứ thẳng, đừng tùy tiện mượn danh nghĩa phụ mẫu chúng loạn ở đây hết đến khác!" Lưỡi d.a.o róc xương tay đang róc từng miếng thịt xương, đó cúi đầu, tay ngừng cử động mà .

"Không, , ! Đại ca, hiểu lầm . Là nương t.ử ..." Người cúi mắt, khi ngước lên thì ánh mắt trở nên vô tội.

"Ít lời vô nghĩa , lão Nhị. Ngươi đừng trốn lưng nương t.ử nhà ngươi. Ngươi đến cả đàn ông cũng chẳng , khinh!" Lý Vương thị cũng lên tiếng, gương mặt lộ rõ vẻ ghét bỏ.

Trước đây khi họ thành , trong làng một suất lên thuyền việc. Mỗi nhà chỉ một suất, lão Nhị lớn tuổi còn lóc giãy giụa đòi bằng suất đó. Các lão nhân gia còn cách nào khác đành nhường suất đó cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-ben-bo-bien-nuoi-con-danh-bat-hai-san-lam-giau/chuong-67.html.]

đối phương chịu việc nghiêm túc, thuyền thì thể thì . Cuối cùng chỉ quét dọn thuyền. Mỗi ngày chỉ kiếm chút tiền ít ỏi, khi thành cũng chịu , hết tiền thì đến chỗ cha già quấy nhiễu. Hoặc là bắt vợ về ngoại gia lấy đồ. Lần nào cũng xúi giục, tự mà sai khiến vợ , cuối cùng còn mang tiếng ở bên ngoài.

Bà là ghét nhất loại như . Bà hừ lạnh một tiếng, thèm hai nữa. Mắng hai kẻ đó còn lỡ việc kiếm tiền của họ nữa chứ.

"Lão Nhị, cho ngươi . Phần của phụ mẫu sẽ thiếu, nếu ngươi còn đến chỗ phụ mẫu giở trò vạ vật đòi đồ, đừng trách khách khí!" Vừa , tay gã dùng sức, một khúc xương đùi tách rời chỉnh.

Lưỡi cong trắng nhợt và miếng thịt đỏ tươi khiến hai kẻ vốn chột khỏi rùng .

Những xung quanh cũng chút chế nhạo hai . Người phụ nữ vốn còn định tiếp, đàn ông mặt đỏ bừng như m.ô.n.g khỉ phía mạnh mẽ kéo .

"Được , để xem trò ." Lý Vương thị .

"Không , ,"

"Hơ, nhà nào mà chẳng chút chuyện!"

"Đi thôi, thôi! Thịt hôm nay thật ngon."

"Phải đó! Con dê trông thật béo !"

"Cả khúc xương lớn nữa, mang về hầm chút canh dê uống! Người nhà ngày mai thuyền về, thể uống để bồi bổ!"

"Phải đó, đó!"

"Được , cô xem cô gì đây!"

Cả con dê xẻ xong, bây giờ còn hình dạng ban đầu nữa. Hứa Dũ tiếp tục che mắt Tiểu Bao T.ử nữa mà tỉ mỉ chọn lựa.

Sườn dê thể món sườn dê bốc tay, tuy cần thêm gia vị gì ngoài một ít đồ khử tanh, nhưng nếu ăn kèm với muối tiêu hoặc nước sốt thì hẳn sẽ ngon.

Thịt đùi dê chỉ món thịt dê rang thì là mà còn thể món đùi dê nướng.

Nước hầm thịt dê thanh đạm còn thể dùng nước lèo cho món mì xào thịt dê. Thịt dê xào hành cũng là một tuyệt phẩm.

Vừa nghĩ, Hứa Dũ cảm thấy nước bọt của sắp kìm mà chảy .

Cuối cùng, nàng lấy một cái đùi dê lớn và một tảng sườn dê, cộng thêm một miếng thịt dê cả mỡ. Miếng thịt dù nướng xào chắc chắn hương vị cũng sẽ tồi.

Trước khi Hứa Dũ rời , nàng còn nhét thêm nhiều nội tạng dê, tuy những thứ bằng thịt, nhưng cũng nhiều ăn, dù thì cũng là thịt mà.

Gan dê, dày dê và ruột dê sơ chế đơn giản, tổng cộng cũng gần ba cân.

Không nhận cũng , bọn họ chỉ là biếu cho Tiểu Bao Tử. Bất đắc dĩ, Hứa Dũ đành đặt nửa cái đùi dê còn của con dê ngày mai và một tảng thịt lớn. Nàng định bụng mang những thứ về khi ăn Tết.

Ngoài còn đặt cả lòng bò và thịt bò. Mặc dù những thứ kéo đến huyện thành cũng thể bán , nhưng giá cả chênh lệch là bao, việc vận chuyển qua cũng tốn công sức, bán hết trong làng là điều nhất.

 

Loading...