Xuyên Về Bên Bờ Biển: Nuôi Con - Đánh Bắt Hải Sản Làm Giàu - Chương 36: Tựa Như Một Chú Mèo Con ---

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:43:08
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Dũ quen thuộc bước lên, khoác cánh tay nương . Hứa mẫu vì hôm nay là ngày lành nên mặc một bộ quần áo vẻ khá mới.

Tóc búi lên bằng một chiếc trâm cài bọc bạc, tai đeo đôi bông tai ngọc trai mà Hứa Dũ tặng cho bà. Tuy giản dị nhưng cũng đến nỗi nghèo túng.

Hứa mẫu trông hề tệ, chỉ cần trang điểm nhẹ một chút là sẽ chú ý đến đôi mắt trải qua nhiều thăng trầm nhưng càng thêm ôn hòa của bà.

“Sao nương?” Hứa Dũ ôm lấy cánh tay bà. Hình Gia Niên bế Tiểu Bao Tử theo phía .

Tiểu Bao Tử đang cố sức c.ắ.n viên thịt trong tay, nước dãi dính cả lên mặt.

“Không gì!” Hứa mẫu vỗ vỗ tay Hứa Dũ, mặc dù như nhưng cảm xúc trong mắt vẫn tan .

Hứa Dũ ôm cánh tay bà lắc mạnh, Hứa mẫu thở dài một tiếng. “Chỉ là tiểu con đón dâu thì nhà bên khó.” Hứa mẫu mơ hồ, hình như quá rõ ràng. Dù đây cũng là chuyện gì , hôm nay là ngày thành , bà phá hỏng khí.

Cũng may đối phương là hiểu chuyện.

Hứa mẫu xong thì sang một bên tiếp đãi khách khứa.

Hứa Dũ cha nàng vẫy tay, một bàn. Bên cạnh là những Hứa Dũ quen nhưng chút quen mắt. Hứa Dũ đương nhiên xưng hô thế nào, chỉ gật đầu chào hỏi.

Nếu đối phương mở lời rõ quan hệ, Hứa Dũ sẽ kéo Hình Gia Niên cùng gọi một tiếng. Mọi tuy Hứa Dũ ngây ngô mười mấy năm, thành bỗng dưng khỏi bệnh, giờ thấy hai phu thê nàng bế theo một đứa bé nên đương nhiên khơi gợi nỗi đau của .

Cũng may là cùng một thôn, đều quen , khí vốn dĩ trở nên ngượng nghịu vì sự xuất hiện của Hứa Dũ và Hình Gia Niên nhanh tan biến, trở nên náo nhiệt trở .

Không ít thím còn hỏi Hứa Dũ, thế nào mà nuôi Tiểu Bao Tử trắng trẻo mập mạp đáng yêu đến thế.

“Cũng cho ăn thêm gì nhiều, chỉ là buổi sáng ăn nhiều trứng hấp một chút. Có lẽ là do vốn dĩ nó trắng trẻo .” Hứa Dũ gắp một đũa thịt cá, xác nhận xương mới gắp đến bên miệng Tiểu Bao Tử.

Tiểu Bao Tử vốn đang ăn trứng, giờ thấy Hứa Dũ gắp thịt cá đến liền há miệng ăn .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Ôi chao! Đứa trẻ ăn ngon miệng quá!” Một đại nương đối diện thốt lên đầy hiếu kỳ.

Thực , những đứa trẻ trong thôn ăn uống đều tích cực, nhưng Tiểu Bao Tử sinh trắng trẻo, bộ dạng khi ăn khiến tự chủ thu hút.

Hứa Dũ híp mắt, “ , ăn nhiều một chút nuôi trắng trẻo mập mạp thì đáng yêu hơn!”

Khoảnh khắc tiếp theo, trong chén nàng thêm một đũa thịt cá. Hứa Dũ gắp thức ăn.

Rồi ánh mắt trêu ghẹo của các vị trưởng bối, nàng im lặng ăn hết sạch món ăn trong chén.

Món ăn trong chén tăng lên mỗi khi Hứa Dũ sắp ăn hết.

Hứa Dũ: ...

Những xung quanh bắt đầu thì thầm bàn tán về hai , ngay cả Hứa Dũ, một vốn vô tư, cũng nhịn mà mặt đỏ lên.

Cuối cùng còn cách nào, nàng đành gắp cho đối phương một đũa thức ăn, “Ta ăn no , ăn nhiều một chút .”

Hứa Dũ vốn định nhắc nhở đối phương đừng gắp thêm thức ăn cho nữa, nhưng ngờ thấy vành tai ửng đỏ của y. Sau đó, Hứa Dũ, vốn cảm thấy gì đó, cũng nhịn mà đỏ mặt theo.

Trong tình cảnh Hứa Dũ đỏ mặt, y trịnh trọng ăn sạch đũa thức ăn mà nàng gắp cho, cứ như thể đó là bảo vật.

Hứa Dũ chú ý đến hành động trịnh trọng của đối phương, mặt nàng bỗng chốc đỏ bừng .

“Kia, hầu như ăn gì. Đưa Tiểu Bao Tử cho bế ! Ta ôm nó để ăn uống cho tử tế.”

“Không cần.” Hình Gia Niên lắc đầu từ chối đề nghị của Hứa Dũ. Y vẫn để Tiểu Bao Tử đùi , một tay ôm lấy, một tay gắp thức ăn.

Có vẻ như quen, Hình Gia Niên gắp thức ăn thuận lợi lắm. Hứa Dũ chút đành lòng, nàng dùng đũa gắp món ăn mà đối phương gắp , đặt chén y.

“Đây!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-ben-bo-bien-nuoi-con-danh-bat-hai-san-lam-giau/chuong-36-tua-nhu-mot-chu-meo-con.html.]

Nhìn thấy món ăn trong chén , khóe miệng Hình Gia Niên nở một nụ nhạt. Rất nhanh, nhưng vẫn Hứa Dũ bắt .

Hai bắt đầu ngầm hiểu ý , một gắp thức ăn, một ăn, cứ hệt như lúc nãy.

Yến tiệc kết thúc nhanh, Hứa Dũ dọn dẹp đồ đạc chuẩn về.

Hứa mẫu nhét nhiều thứ giỏ tre, Hứa Dũ ngăn kịp. Nàng chỉ thể Hứa mẫu nhét nửa bao gạo, một gói mộc nhĩ khô và măng khô giỏ tre. Lại còn một miếng thịt ba bốn cân cũng bỏ .

Và một hũ mật ong nhỏ cũng đặt trong giỏ.

“Được , trong nhà cũng chẳng còn gì nữa.” Hứa mẫu bộ quần áo khác.

Bà xoa xoa vạt áo.

“Đâu , chừng nhiều ạ!” Hứa Dũ nũng.

Nhìn thấy trời gần tối. Hứa mẫu đẩy cánh tay Hứa Dũ. “Được ! Gần đến lúc , nếu hai đứa chậm rãi như e rằng đến tối mới về nhà.”

Cả hai đều nhanh, thêm đó còn một đứa bé nên đương nhiên càng chậm hơn.

Cuối cùng còn cách nào, Hứa Dũ rời khỏi Hứa Gia Câu ánh mắt dõi theo của nhà.

Hứa Sơn sai vác giỏ tre đưa họ đến nơi họ đến sáng hôm qua.

Con đường vốn tưởng nhanh tới, giờ trở nên xa xăm, Hứa Dũ im lặng theo phía , trong lòng thầm nghĩ.

Từ từ cũng đến chỗ chia tay. Trong lòng Hứa Dũ chút chua xót, cảm xúc ly biệt quê nhà cứ quẩn quanh khiến tâm trạng nàng trở nên nặng nề.

Hứa Sơn tháo giỏ tre đưa cho Hình Gia Niên, Hứa Dũ đón lấy Tiểu Bao Tử ôm lòng.

Hứa Sơn véo má Tiểu Bao Tử: "Hôm khác Cậu sẽ mua kẹo cho con ăn."

Sau đó xoa đầu Hứa Dũ: "Cũng mua kẹo cho Dữu Dữu của chúng nữa."

Cảm xúc chua xót nhất thời dâng lên đỉnh điểm, hốc mắt nhịn chút ẩm ướt.

Hứa Dũ thực hai nhà cách xa, nhưng cảm xúc kìm nén .

“Được ! Ta đây!” Bàn tay Hứa Sơn vỗ vỗ đầu Hứa Dũ xuống núi.

Bàn tay Hứa Dũ ôm Tiểu Bao Tử nhịn mà siết chặt hơn một chút. Tiểu Bao Tử chuyện gì xảy , mặt vẫn tươi rạng rỡ.

Nàng vùi mặt cổ áo Tiểu Bao Tử. Đối phương dường như ý thức , 'a a a' vỗ vỗ vai Hứa Dũ.

Hình Gia Niên một bên, khẽ thở dài. Sau đó đến bên cạnh Hứa Dũ.

Khoảnh khắc tiếp theo, Hứa Dũ ôm một vòng tay mang theo mùi bồ kết.

Bàn tay lớn xoa dịu đầu nàng, từng cái từng cái một.

“Chúng thể vài ngày, hoặc nàng thể tự đến đây ở một thời gian.” Giọng Hình Gia Niên vang lên từ phía đầu Hứa Dũ.

Đầu Hứa Dũ rời khỏi cổ Tiểu Bao Tử chuyển sang n.g.ự.c Hình Gia Niên. Lớp vải thấm ướt, giọt nước mắt xuyên qua lớp áo bỏng tim y, khiến y nhịn mà run lên.

Bàn tay đặt ở eo nhịn mà siết chặt hơn, hai dựa sát .

Nửa khắc , Hứa Dũ đủ . Giọng nàng chút khàn và nghẹn .

“Được!”

Má nàng nhịn mà dụi dụi đối phương. Tựa như một chú mèo con.

 

Loading...