Xuyên Vào Văn Tổng Tài Bá Đạo Làm Pháo Hôi - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-12-18 15:19:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Má ơi!"

Bùi Lan hét lên một tiếng, lao tới bóp huyệt nhân trung của Tần Thời Uyên, kéo từ Quỷ Môn Quan trở về.

"Tần Thời Uyên, chỉ là đá thôi mà! Cũng đầu, nghĩ quẩn thế chứ?"

Tần Thời Uyên tỉnh , xong câu đó, suýt nữa lăn nữa, cố gắng gạt tay.

"Đừng nữa. Điều lo là sự an của Bạch Điềm Điềm. Cô mất tích hơn mười hai tiếng , gọi điện, nhắn tin đều trả lời. Như chẳng gọi là mất tích ?"

Bùi Lan và Tần Dũng liếc một cái, : "Bình thường mà. Nếu là chia tay , cũng chẳng liên lạc với yêu cũ ."

Tần Thời Uyên: ...

Từng chữ đ.â.m tim, từng câu đều như d.a.o găm.

Đến mức Trần Đường cũng nỡ nữa, tay ngăn hai vị phụ đang hăng say chọc đúng chỗ đau của con trai.

"Hai ơn tha cho con trai ."

Thật là đến an ủi đến đ.â.m thêm vài nhát chí mạng nữa.

Trần Đường bước tới, nghiêm mặt : "Tần tổng, hôm nay ? Trong công ty còn cả đống việc đang đợi xử lý kìa."

Tần Thời Uyên mặt mũi u ám.

Có thể bạn thích

 

Vô Tình Chọc Giận Nhà Giàu, Tiểu Bảo Bối Của Lý Thiếu Gia

 

 

Vợ Thay Thế Mang Thai Của Thiếu Gia Lạnh Lùng

 

 

Thiên Hậu Trỗi Dậy: Không Ai Ngăn Nổi

 

 

Ngốc Y Nơi Thôn Dã

 

" thất tình , ."

Vua cày việc tuyên bố đình công??

Trần Đường cau mày, kéo thẳng từ ghế dậy. "Thất tình thì ? Thất tình là nghỉ chắc? Anh thử công ty hỏi xem, ai vì chia tay mà dám xin nghỉ ? Mấy cái việc thì ai ? Không thì lấy gì trả lương cho nhân viên? Tiền thưởng của tính ? Dậy! Theo đến công ty!"

Nói xong, cô lôi một xấp tài liệu từ cặp ném lên .

Tần Thời Uyên hình. Từ tới giờ chỉ lệnh khác việc, ép cày. Lần đầu tiên ép ngược .

Anh nghiến răng, hạ quyết tâm.

"Được, đến công ty. Bây giờ công ty thể ."

Nói dậy, vươn vai vận động, chỉnh vest xộc xệch, cài nút áo, cầm lấy tài liệu.

Thấy ánh mắt đầy lo lắng của Tần Dũng và Bùi Lan, : "Hai cần lo, con . Con lắm. Thất tình thôi mà, đ.á.n.h gục con ."

Nói xong, sải bước rời đầy khí thế.

Tần Dũng và Bùi Lan ngẩn theo khỏi cửa.

"Chúng nên nhắc nó là đầu tóc bây giờ trông như ổ gà ?"

"Thôi . Hiếm lắm nó mới chịu vực dậy, đừng mất hứng."

"Ừ... cũng đúng."

-

Bốn mươi phút .

Tần Thời Uyên với đầu tóc rối như ổ gà, dáng vẻ lạnh lùng quen thuộc, sải bước MQ.

Cô lễ tân đang uống nước suýt nữa phun , ho sặc sụa: "Tổng... tổng giám đốc Tần?!"

Tần Thời Uyên khẽ gật đầu, bước thẳng thang máy, dừng .

Cô lễ tân trợn mắt há mồm, mái tóc "tạo hình mới" của , liếc sang Trần Đường theo phía mà gương mặt vẫn bình tĩnh như gì bất thường, cả như lọt sương mù.

Cho đến khi cửa thang máy khép , hình ảnh phản chiếu từ cửa thép khiến Tần Thời Uyên sững sờ khi thấy quả đầu gà của chính .

Anh trừng mắt, mặt biến sắc.

"Trần Đường! Sao cô nhắc tóc rối?!"

Trần Đường thản nhiên: " tưởng đấy là tạo hình mới thất tình của , nghĩ là đầu rối thật. Xin nhé, thất tình sẽ nhắc."

Tần Thời Uyên tức nghẹn, thấp giọng mắng: " thất tình bao nhiêu mới đủ?!"

Anh giận dữ chỉnh tóc mặt cửa thang máy như tấm gương, vuốt một hồi cũng chỉ gọi là miễn cưỡng tạm , còn trai thì đừng mơ.

Tần Thời Uyên chán nản, sải bước văn phòng, đập bàn: "Tất cả công việc đưa lên đây hết! Hôm nay xong về!"

Trần Đường gật đầu, mở nhóm chat nội bộ nhân viên, gửi tin nhắn:【Tần tổng nổi điên , mang hết công việc của cả năm lên. Là bảo đấy.】

Sau đó đầu với : " thất tình , đến giờ vẫn tan như bình thường nhé."

Dứt lời, nhấc chân rời khỏi văn phòng, để Tần Thời Uyên bơ vơ giữa cuồng phong.

Không chơi.

Chiều điểm giờ tan , Trần Đường dọn đồ, đẩy cửa văn phòng.

Mới đầu thấy bóng , cô trong, vòng qua đống tài liệu cao như núi, mới thấy Tổng giám đốc Tần đang hăng say phía .

"Tần tổng, tan đây. Hôm nay tăng ca, trả thêm cũng vô ích."

Nói xong vẫy tay chào, xách cặp rời khỏi công ty.

-

Điểm đến đầu tiên là nhà họ Thẩm.

Nhà họ Thẩm là gia tộc trăm năm, ban đầu ăn buôn bán, chuyển hướng sang bất động sản, nhờ làn sóng kinh tế mà phát tài cực mạnh, tiền bạc đếm xuể. Giờ đầu tư khắp nơi, lĩnh vực nào cũng dính tay, là một trong những tập đoàn top đầu trong nước.

So với nhà họ Thẩm, MQ đúng là xách dép kịp.

Khó trách trong nguyên tác, khi Bạch Điềm Điềm về nhà họ Thẩm, bố ruột liền xem thường Tần Thời Uyên.

Theo đúng cốt truyện, là nhà họ Thẩm chủ động điều tra, phát hiện phận thật của Bạch Điềm Điềm, đến tìm cô . giờ vì Trần Đường can thiệp, chuyện lệch ít nhiều.

Vì phần thưởng một tỷ ghi tờ truyền triệu, Trần Đường quyết định chủ động dẫn theo mẫu DNA của Bạch Điềm Điềm tìm đến cửa.

Biệt thự Tứ Hợp Viện ở trung tâm thành phố, cổ kính mà xa hoa, từng góc từng nét đều thấp thoáng sự giàu .

Trần Đường trình bày ý định, dẫn phòng khách chờ. Chưa đến mười phút, một cặp vợ chồng trung niên bước nhanh .

"Cô tìm con gái chúng ?!"

Trần Đường gật đầu, tiên lấy tờ truyền đơn ghi tiền thưởng .

"Tiền thưởng ghi đây vẫn còn hiệu lực chứ? Có thể xác nhận DNA xong trả cho cũng ."

Thẩm Hằng và Chu Mộng Điệp ngạc nhiên tròn mắt, ngờ đối phương đến thẳng chủ đề, chẳng thèm vòng vo.

Hai mươi mấy năm qua cũng ít tới tìm, ai cũng là vì tiền, kết quả đều là lừa đảo.

mắt ...

Mặc vest công sở gọn gàng, xách cặp theo như tan sở ghé qua, kiểu gì cũng thấy đáng tin.

Quan trọng nhất là cô thể xác nhận DNA mới trả tiền, chứng tỏ cô cực kỳ tự tin.

Thẩm Hằng lập tức gật đầu chắc nịch: "Có hiệu lực! Cô cứ yên tâm, chỉ cần thật sự là con gái chúng , một xu cũng thiếu cho cô!"

"Vậy thì yên tâm ."

Trần Đường đưa mấy sợi tóc của Bạch Điềm Điềm: "Đây là tóc cô , hai thể lấy xét nghiệm."

Hai vội vàng nhận lấy, nâng như bảo vật. Có lẽ là vì thần thái tự tin của Trần Đường khiến họ cũng kiềm tò mò.

"Cô Trần đúng ? Con gái chúng ... bây giờ sống thế nào ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-tong-tai-ba-dao-lam-phao-hoi/chuong-45.html.]

"Cô đang chuẩn thi cao học."

Hai ngẩn : "Bây giờ mới thi? Tính từ lúc thất lạc thì cũng 25 tuổi mà..."

"Vâng, đây gặp vài chuyện nên lỡ dở, năm nay mới bắt đầu ôn thi ."

Nghe xong, hai gật gù, hỏi: "Con bé hiện giờ tên là gì?"

"Bạch Điềm Điềm."

Trần Đường lấy điện thoại , mở một tấm ảnh của Bạch Điềm Điềm đưa cho họ xem: "Cô hiện tại trông như thế ."

Thẩm Hằng và Chu Mộng Điệp lập tức ghé .

"Á! Trông giống y như hồi còn trẻ! Nhất là đôi mắt ! Có đúng , ông xã?"

Thẩm Hằng cũng gật đầu liên tục.

" , giống thật đấy!"

Chu Mộng Điệp càng thêm kích động: "Có lẽ thật sự là con gái của chúng ! Con gái của !"

Thẩm Hằng kéo bà , cố gắng giữ bình tĩnh: "Chúng cứ xét nghiệm DNA , kết quả tính."

Không trách họ cẩn thận, suốt hơn hai mươi năm qua, nhiều vì tiền mà giả vờ là con gái họ, khiến họ đến giờ vẫn còn ám ảnh.

Trần Đường tán thưởng sự cẩn trọng đó, nếu họ mà sơ sẩy một chút, tiền thưởng của cô khác cuỗm mất .

"Vật chứng mang đến, đây là thông tin liên hệ của . Kết quả thì cứ liên lạc."

Cách cư xử chừng mực, lui tới thước tấc khiến hai càng thêm thiện cảm, thậm chí còn đích tiễn cô ngoài.

Nhìn theo bóng lưng Trần Đường rời , hai vợ chồng nắm c.h.ặ.t t.a.y , vì quá xúc động mà khẽ run lên.

"Ông xã, linh cảm là thật, đúng là con gái chúng ."

"Đừng vội, đừng vội. Chúng chờ hơn hai mươi năm mà."

Dù miệng , nhưng trong đầu ông ngừng hiện lên tấm ảnh thấy, kìm mà thốt lên: "Con gái lớn lên xinh thật."

"Ừ."

-

Khi Trần Đường về đến nhà thì trời tối, tiện đường ghé lầu mua bốn phần cơm hộp đem lên.

Bạch Điềm Điềm vẫn đang học hành chăm chỉ, cả vùi trong đống tài liệu, trông chẳng khác gì Tần Thời Uyên lúc tăng ca ở văn phòng.

Thấy Trần Đường về, cô bụm bụng, loạng choạng bước , đói đến mức mắt nổ đom đóm.

"Cuối cùng cô cũng về ..."

Trần Đường kéo cô , đặt xuống bàn ăn: "Cô ăn trưa ?"

Hệ thống vang lên trong đầu:【Cô bắt đầu học từ sáng sớm đến giờ nghỉ, chỉ ăn một cái bánh mì cầm .】

"Xem thật sự trường."

【Tất nhiên, đó luôn là ước mơ lớn nhất của cô .】

May mà Trần Đường mua hẳn bốn phần, bày đầy bàn.

"Ăn , đủ thì xuống mua tiếp."

Bạch Điềm Điềm nhào tới bắt đầu ăn như gió cuốn. Ăn xong một phần mới thở , ngập ngừng hỏi:

"Cô , Tần Thời Uyên... ?"

Từ lúc rời khỏi nhà họ Tần, cô chặn hết cách liên lạc với , nhưng hôm nay vẫn nhịn mà nhớ tới . Chỉ thể dùng việc học để phân tán sự chú ý, mấy bộ đề, điểm cũng tạm .

Trần Đường nhớ tình hình ban sáng: "Lúc đầu đến công ty, đến tận nhà tìm. Thấy uống rượu nhiều, trông t.h.ả.m vô cùng."

"Anh ?"

"Có."

Khi cúi đầu, cô rõ ánh nước lấp lánh nơi đáy mắt .

Bạch Điềm Điềm dừng đũa, cụp mắt, đang nghĩ gì.

Trần Đường sợ cô mềm lòng, đang định thêm vài câu an ủi, Bạch Điềm Điềm hỏi: "Khóc... ? Cô chụp ?"

"...Chụp?"

"Phải đó." Bạch Điềm Điềm hào hứng : "Tần Thời Uyên mà. Trước đây với cô mà? Lúc cô nên chụp ngay, xem!"

Trần Đường: ...

Ngay cả như cô cũng phản ứng với câu .

Sau khi ăn xong, Bạch Điềm Điềm dọn dẹp chiến trường, về phòng chiến đấu tiếp.

Trần Đường giường, bắt đầu tổng kết tình tiết và lên kế hoạch tiếp theo. Nếu nhà họ Thẩm thuận lợi, thì kết quả xét nghiệm DNA sớm nhất ba ngày là .

Đến lúc đó, nhà họ Thẩm sẽ đón Bạch Điềm Điềm về, cô cũng nhận một triệu tệ tiền thưởng, khỏi ở MQ cày mặt nữa.

Tổng tài thất tình thì khó hầu gấp mười bình thường. Tiền nhận , ?

Hệ thống:【Nếu cô rời , bên phía Tần Thời Uyên tính ?】

"Không . Anh với Bạch Điềm Điềm cũng sẽ tái hợp. Tao chỉ cần ở bên Bạch Điềm Điềm là ."

Hệ thống im lặng một lúc, hỏi:【Cô chọn theo Bạch Điềm Điềm, vì nhà họ Thẩm giàu hơn ?】

Trần Đường do dự.

" ."

Việc ít, tiền nhiều, còn dễ tính, chần chừ một giây cũng là tôn trọng chính .

【...Cô cũng thật thà thật.】

"Đó là một trong ít ưu điểm của tao mà."

Trần Đường dài giường, lướt điện thoại, thì thấy Tần Thời Uyên - gần như bao giờ đăng gì - mới đăng một bài.

【Tắt một ngọn đèn, cả thế giới của cũng tối theo. Ánh trăng ngoài cửa sáng lắm, nhưng chẳng soi nổi lòng . Người đông như biển, chỉ là phông nền. Từ nay, độc hành.】

Dưới bài là ảnh chụp từ văn phòng tổng giám đốc MQ, qua lớp kính thể lờ mờ thấy bóng dáng .

Hừ!

Giả trân ghê gớm!

Trần Đường lập tức để bình luận:【Cúp điện thì đóng tiền , bày đặt u sầu chi cho mệt ?】

Ấn gửi xong, mới trang, liền thấy cả đống bình luận phía .

Quản lý Vương:【Thơ thơ , Tần tổng văn phong bay bướm, nên xuất bản luôn! chắc chắn là đầu tiên mua!】

Chương Thanh Đồng:【Cái gì cơ? Đây là Tần tổng tự ? tưởng là trích từ lời ý đoạt giải Nobel Văn học cơ!】

Trần Đường trợn tròn mắt.

Tên Vương nịnh quen , ngờ Chương Thanh Đồng cũng sa ngã theo!

Thật đúng là đạo đức xã hội suy đồi.

Cô lắc đầu, mở bình luận , bấm xóa. Sau đó sửa :【Thơ thật cảm động, xong lòng cũng nhói. Thi tiên, là ?】

Gửi . Vài phút , tiếng thông báo vang lên.

Nhóm chat bật sáng.

Chương Thanh Đồng:【@Trần Đường, nịnh quá đấy.】

Quản lý Vương:【@Chương Thanh Đồng, cô cũng còn gì!】

Trần Đường:【@Quản lý Vương, cũng ~】

...

Im lặng một phút.

Trần Đường:【Vì tiền, hổ.】

Chương Thanh Đồng:【+1】

Quản lý Vương:【+1】

Tắt điện thoại, Trần Đường chui chăn ngủ một mạch.

Sáng sớm hôm , trời còn sáng hẳn, tiếng gõ cửa dồn dập đ.á.n.h thức cô dậy.

Bên ngoài truyền đến giọng của Thẩm Hằng và Chu Mộng Điệp: "Cô Trần? Cô ở đó ? Chúng đến đón con gái! Cô Trần? Kết quả DNA , cô thể dẫn chúng gặp Điềm Điềm ?"

Gọi hai thấy trả lời, tiếp tục: "Cô Trần, mở cửa ! Chúng mang theo một triệu tệ tiền thưởng đến !!"

 

 

 

 

Loading...