Xuyên vào truyện làm nữ chính - Chương 143
Cập nhật lúc: 2024-07-24 21:02:54
Lượt xem: 48
Nói rồi, Trương Thành đặt hộp cơm quân đội trong túi xuống, Lâm Vãn Thanh nhìn thấy màu sắc hấp dẫn, nếm thử một miếng lại thấy có vị béo nhưng không ngấy, rất thơm và ngon.
Vì vậy cô quyết định là làm một con sâu gạo nhỏ an phận thủ thường, trở lại trong nhà đánh thức ba đứa nhỏ, cả nhà ăn điểm tâm thơm phức.
Đại ca nhỏ Cố Trạch phụ trách rửa bát, Cố Tiểu Nhị phụ trách lau bàn, Tiểu béo ú phụ trách dễ thương, buổi chiều chị dâu Trương đến phụ nấu canh gà.
Nhìn mọi người bận rộn trong ngoài lại không cho nhúng tay vào, Lâm Vãn Thanh cảm thấy bản thân như con cá muối ăn uống tùy tiện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vào buổi trưa, mẹ Cố đang ở xa ở Kinh Thị xa xôi nhận được cuộc gọi từ cậu con trai út của bà.
“Thằng nhóc thối, cả năm cũng không gọi điện về nhà, quên mất mình còn có cha mẹ ở nhà rồi đúng không?”
Ngay khi mẹ Cố vừa mở lời đã dạy dỗ Phó đoàn trưởng Cố.
“Con không gọi cũng không sao, còn không cho con dâu mẹ gọi về. Còn nữa, ba đứa cháu ngoan của mẹ, lúc ăn tết có thể cùng đi về không? Con không trở về cũng được, để con dâu ngoan mang theo ba đứa cháu ngoan trở về”
Phó đoàn trưởng Cố cười nhẹ một tiếng: “E rằng Tết năm nay không được rồi ạ?
Thằng nhóc thối, không về ăn tết mà tâm trạng còn tốt như vậy sao?
Ngay khi mẹ Cố định răn dạy, bà ấy nghe thấy Phó đoàn trưởng Cố nói: “Mẹ, xin chúc mừng, mẹ sắp được làm bà nội rồi”
“Thằng nhóc thối, con đang nói cái gì… Cái gì? Mẹ lại lên chức bà rồi sao? Con dâu ngoan của mẹ có thai rồi à?” Mẹ Cố ở đầu dây bên kia sau khi ngạc nhiên thì mặt mày vui vẻ, điện thoại còn chưa cúp, bà đã gọi lớn với cha Cố ở trên lầu.
“Lão Cố, Lão Cố, ông già, ông còn ở trong phòng đọc sách nữa à? Thanh Thanh mang thai đứa nhỏ, thằng nhóc thối sắp làm cha rồi kìa.
“Thật sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-truyen-lam-nu-chinh/chuong-143.html.]
Cha Cố đang đọc sách trong phòng, nghe thấy như vậy, ông ấy còn chưa kịp để kính viễn thị xuống đã chạy ra ngoài, vui vẻ nói: “Tốt, tốt, sau này ba anh em Cố Trạch cũng sẽ làm anh
“Chúng ta cũng sẽ lên chức ông bà” Mẹ Cố dỗi nói.
“Cũng không phải lần đầu tiên chúng ta lên chức ông bà, sao mà mừng rỡ như vậy chứ?”
“Cái này có thể giống nhau sao? Nhà mình một người già một người trẻ, lớn tuổi như vậy mới kết hôn, tôi có thể không vui sao?”
“Cũng đúng”
Phó đoàn trưởng Cố lớn tuổi: “… Thế còn tâm trạng đang tốt bỗng nhiên tang thương thì sao?”
Sau khi mẹ Cố vui mừng xong, bà ấy bắt đầu chuẩn bị một món quà để bồi bổ cơ thể cho cô con dâu nhỏ của mình.
Trong nhà có tổ yến nên gửi đến cho Thanh Thanh. Trong nhà có keo da lừa cũng gửi cho Thanh Thanh. Trong nhà có mật ong, nấm tuyết, thịt khô, kẹo sô cô la, bánh mì lúa mạch đen của Liên Xô và lạp xưởng chân giò hun khói. Còn vải bông làm quần áo trẻ em cũng gửi hết cho Thanh Thanh.
Sau khi chuẩn bị những thứ này, mẹ Cố vẫn cảm thấy chưa đủ nên đã bổ sung thêm rất nhiều.
Ngay lập tức, bà ấy đã gọi điện cho Lâm Vãn Thanh trong quân đội, nói rằng mình đã chuẩn bị một số món quà nhỏ và gửi đến quân khu.
Lâm Vãn Thanh cảm thấy mẹ chồng có ý tốt nên vui vẻ nhận lời, hơn nữa còn tự tay đan hai chiếc áo len cho bố chồng và mẹ chồng như một món quà đáp lễ.
Vốn dĩ cô nghĩ đó chỉ là vài thứ dùng để bồi bổ cơ thể thôi, chẳng hạn như táo đỏ hay mấy thứ linh tinh. Nhưng cô lại choáng váng khi quà từ Kinh Thị mênh m.ô.n.g cuồn cuộn mà vận chuyển tới.
Năm mươi lạng mì, mười lạng dầu mè, mười lạng dầu đậu phộng, năm lạng đường đỏ, năm lạng táo đỏ, mười lạng thịt khô, hai hộp tổ yến, hai hộp keo da lừa, còn có mật ong nấm tuyết, sô cô la, vải bông, lạp xưởng chân giò hun khói, quả khô ăn nhẹ đủ các loại màu, chín mươi mét vải bố,…
Cô bắt đầu trợn mắt há hốc mồm.