Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 959
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:44:05
Lượt xem: 11
Cô gái lễ tân gật gật đầu, gật đầu với Lâm Ngọc Trúc một cái.
Tiểu Ngọc Trúc cũng vội vàng lễ độ cười lại một tiếng.
Tạ Du nói ký hợp đồng với một người quả nhiên là thật sự ký với một nghệ sĩ có tướng mạo còn kém hơn cả anh ta một bậc, nghe nói biết hát, biết nhảy, cũng có một lượng lưu lượng nhất định.
Tên là Trần Nghệ.
Tiểu Ngọc Trúc chính thức là cô trợ lý nhỏ cho Trần Nghệ,Trần Nghệ là một vị nghệ sĩ rất thân thiện, khá là săn sóc cô, khi nào muốn cô làm việc gì thì cũng đều lễ độ nói một tiếng.
Tiểu Ngọc Trúc thích ứng với cuộc sống mới từng chút từng chút một.
Dường như thời gian qua quá nhanh, nửa tháng sau, Tạ Du đã tìm một vai nam ba trong một bộ phim truyền hình dài tập để thử vai.
Tiểu Ngọc Trúc có thể nhìn ra tâm tình kích động từ trong mắt Trần Nghệ, khi ngồi trên xe, Trần Nghệ có hơi chút căng thẳng.
Tiểu Ngọc Trúc suy nghĩ một lúc, nói: “Cố gắng lên.”
Trần Nghệ cười một tiếng, cũng cười nói: “Ừm, cố gắng lên.”
DTV
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, đột nhiên lại không còn căng thẳng như vậy nữa.
Đợi khi Trần Nghệ đi vào thử vai, ta cà lơ phất phơ đặt khuỷu tay lên người Lâm Ngọc Trúc, nói: “Cô ngốc, thấy anh trai thế nào, lợi hại không? Tài nguyên trong tay anh vơ cái là có một đống, sau này đi theo anh Tạ của em, bảo đảm sẽ được ăn ngon mặc đẹp. Em cứ đi theo anh lăn lộn, anh cũng sẽ tranh thủ bồi dưỡng cho em thành một quản lý xuất sắc.”
Tiểu Ngọc Trúc vô cùng chân chó gật đầu: “Được, sau này sẽ dựa vào anh Tạ hết.”
Tạ Du lưu manh huýt sáo một tiếng.
Tiểu Ngọc Trúc: ...
Không đứng đắn.
Tạ Du: ...
Ánh mắt gì đây, có muốn lăn lộn trong giới nữa không hả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-959.html.]
Mặc dù Tiểu Ngọc Trúc không thích nói nhiều, nhưng lại mắt nhìn sáu đường, tai nghe tám hương, phàm là thứ gì đã nhìn thấy thì đều ghi nhớ ở trong đầu.
Đột nhiên cô phát hiện dường như người trong giới đều rất khách sáo với Tạ Du.
Hình như Tạ Du cũng không phải là chỉ nói đùa với cô.
Trần Nghệ thử vai xong thì ngày hôm sau đã được nhận, nghe ý tứ trong lời nói của chị gái lễ tân thì là không có quan hệ thì không thể nào nhận được tin tức nhanh tới vậy.
Tiểu Ngọc Trúc gật gật đầu với vẻ mặt vô cùng đồng tình.
Tới sau khi thật sự vào tổ làm phim, Tiểu Ngọc Trúc mở ra kiếp sống mới trong đời người.
Cô cảm thấy công việc trong đoàn làm phim rất thú vị, có thể nhìn thấy rất nhiều, học được rất nhiều thứ.
Vốn dĩ kịch bản này cũng đã có niên đại, tranh thủ thời gian rảnh trong lúc bận rộn là Tiểu Ngọc Trúc lại đi theo tổ đạo cụ lăn lộn.
Nhìn những đồ vật quen thuộc Tiểu Ngọc Trúc liền vô cùng vui vẻ, bởi vì có một lần chữ phồn thể trên biểu ngữ bị viết sai, Tiểu Ngọc Trúc còn đi giải thích lại với một vị lão sư mập mạp trong tổ đạo cụ.
Lão sư mập nhìn cô, lại nhìn biểu ngữ trước mắt, cho người lấy xuống viết lại.
Dần dần cũng trở nên quen thân với những tổ khác.
Mấy ngày sau khi Tạ Du rời đoàn thì lại quay lại đoàn để theo dõi, giám sát trạng thái quay phim của nghệ sĩ trong toàn bộ quá trình.
Cầm tay chỉ việc dạy Tiểu Ngọc Trúc không ít thứ.
Ngay cả phương diện đối nhân xử thế mà cũng dạy từng chút từng chút một.
Tiểu Ngọc Trúc ghi nhớ từng thứ từng thứ trong lòng, trực tiếp coi Tạ Du như anh trai ruột luôn.
“Cô ngốc, em là rất tốt việc xây dựng mối quan hệ tốt với mọi người trong đoàn, kiên trì nỗ lực, chờ khi em làm việc với nhiều đoàn, biết nhiều rồi thì cũng có thể thử nghiệm làm quản lý.”
Tiểu Ngọc Trúc nhìn Tạ Du đang trò chuyện vui vẻ với nhà sản xuất phim và đạo diễn, gật gật đầu: “Em sẽ cố gắng.”
Tạ Du vô cùng hài lòng vỗ vỗ bả vai cô: “Anh coi trọng em.”
Trong nháy mắt Tiểu Ngọc Trúc cứ như là được tiêm m.á.u gà vậy, ý chí chiến đấu sôi sục.