Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 891
Cập nhật lúc: 2024-10-17 06:11:59
Lượt xem: 53
Suy nghĩ của Lâm Ngọc Trúc chính là nếu đã có ngọc, vậy có phải còn có mỏ vàng, mỏ bạc nữa hay không.
Đây có phải tiết tấu mà cô phát hay không.
Tuy nhiên tiểu hệ thống tạt cho cô một chậu nước lạnh, khoáng sản kim loại đối với tinh cầu của bọn họ mà nói thuộc về vật tư quan trọng, không cho bán ra ngoài.
Lâm Ngọc Trúc chậc một tiếng, cô thích vàng đến thế cơ mà.
Thấy Lâm Ngọc Trúc nổi tâm tư, tiểu hệ thống kiến nghị cô mua tử ngọc, dù gì hệ thống cũng là sản phẩm khoa học công nghệ cao cấp, có thể kiểm tra tình hình xuất ngọc của tử ngọc, chỉ là chất lượng bên trong bọn họ không bảo đảm được.
Mà hạt ngọc đã được tách lớp đá đi có giá rất đắt.
Lâm Ngọc Trúc ngẫm nghĩ, trước tiên đầu tư mua mấy viên tử ngọc, sau đó nhắm mắt lại, ngủ mất.
Tiểu hệ thống thầm suy ngẫm một chút, mấy viên là bao nhiêu viên?
Khi Lâm Ngọc Trúc tỉnh lại, phát hiện điểm cống hiến mà mình vất vả gom góp lại một lần nữa mất đi hơn phân nửa.
Nhà kho nhỏ trong không gian chất một đống nhỏ tử ngọc.
Lâm Ngọc Trúc: ???
“Hệ thống của đối phương nói, mua nhiều được ưu đãi nhiều~” Tiểu hệ thống ôn hòa giải thích.
Lâm Ngọc Trúc: ....
Ừm, khá tốt.
Có ưu đãi chính là phải tích trữ hàng hóa....
Bởi vì là ngày thứ hai khai trương, Lâm Ngọc Trúc tạm thời không có tâm trí quan tâm tới chuyện này, vội vàng rửa mặt xong rồi đi đến cửa hàng.
Các nhân viên cũng đã đến rồi, mẹ Lâm tới từ sớm để mở cửa, đã có một vài khách hàng vào trong cửa hàng để xem hàng.
Sau đó khách tới liên tục không dứt, lại là một ngày tràn đầy náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-891.html.]
Bởi vì đông khách, sẽ luôn có lúc quán xuyến không nổi, chờ đến tối tính tiền, kiểm kê, phát hiện thiếu không ít đồ, điều khiến người dở khóc dở cười nhất chính là đều không phải đồ đáng tiền gì, ví dụ như đồ gỗ nhỏ dùng để trang trí của đồ gia dụng, hoa giả trong bình hoa, khiến cho mẹ Lâm lắc đầu, chẳng biết nên nói gì.
So sánh với đồ lợi nhuận cao, mấy đồ này rất nhỏ bé không đáng kể.
Trứng gà tặng ngày khai trương đã hết, nhưng vẫn có không ít khách nghe danh mà tới, có thể nói màn tuyên truyền này của Lâm Ngọc Trúc làm rất thành công.
Cửa hàng từ từ đi vào quỹ đạo, hàng hóa cũng dần dần tiêu thụ hết, trước khi Mã Đức Tài và Lâm Lập Dương lại xuống phía nam, liền chuẩn bị làm cho xong hôn sự.
Bên phía nhà họ Dương cơ bản đã chuẩn bị xong của hồi môn, nhà của Lập Dương cũng được bố trí vô cùng hân hoan.
Khi đón dâu, Lâm Lập Dương dẫn theo Mã Đức Tài, Lý Hướng Bắc, Lý Bàn Tử và Thẩm Bác Quận, à, còn có Vương Dương nữa, cùng nhau tới tông cửa, còn chưa làm gì, bên phía nhà họ Dương liền tan tác.
Khi đội ngũ đón dâu vào cửa, bác Dương ngồi ở trong phòng trông chờ mòn mỏi mà nhìn về phía cổng lớn của nhà ông ấy, sự lo lắng trong mắt hiện rõ mồn một.
Lần này là hai nhà cùng nhau tổ chức tiệc rượu, ở trong quán lẩu, theo hình thức tân nương được đón tới phòng tân hôn.
Còn Lâm Ngọc Trúc đi cùng cả nhà họ Dương tới quán lẩu, chủ trì đại cục.
Trên bàn trong sảnh bày biện hạt dưa, kẹo hỉ, t.h.u.ố.c lá và rượu Mao Đài, quy cách này ở thời bấy giờ tuyệt đối là rất tốt rồi.
Cùng là mời đầu bếp qua nấu ăn cho, bên phía nhà gái phần lớn là thân thích, bên phía Lâm Ngọc Trúc mời tới không ít bạn học có quan hệ tốt, Vinh Hiểu và Chung Ubác Dương của khoa vật lý cũng cùng qua giúp đỡ.
Nếu đã tới cùng nhau, liền chứng tỏ hai người đã ở bên nhau.
DTV
Vinh đại mỹ nữ cuối cùng cũng tán đổ biển cả mênh m.ô.n.g rồi.
Các bạn chung kí túc xá của hai bên Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn đều qua góp vui.
Đến cả mẹ Lý và mẹ Thẩm cũng qua góp vui, còn ông cụ Thẩm và chú út Thẩm đến muộn hơn một chút.
Có thể nói, bên phía nhà trai không hề quạnh quẽ, ngược lại còn rất náo nhiệt.
Mẹ Lâm nắm tay con gái út, trong lòng kích động không thôi, ở đây hơn phân nửa đều là đến vì tình nghĩa của con gái.
Cứ thế vui vẻ tổ chức một buổi hôn lễ, hiện giờ nhà họ Lâm chỉ còn lại mỗi một “độc” mầm là Lâm Ngọc Trúc thôi.
Vào lúc mẹ Lâm vui mừng quá độ mà khóc, Lâm Ngọc Trúc cười hì hì nói: “Cụ bà mau lấy lòng con đi, không thì con cũng gả ra ngoài đấy, vì mẹ và cha con, con còn có thể suy xét ở lại thêm mấy năm nữa.”