Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 388
Cập nhật lúc: 2024-10-11 08:18:28
Lượt xem: 47
Cứ như vậy, Vương Tiểu Mai dưới sự lừa dối mạnh mẽ của Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn, đã quên chuyện quay về thành phố ra sau đầu, chính thức bắt tay vào học tập theo hai người.
Lý Hướng Vãn âm thầm thở phào một hơi, suốt cả mùa đông cô ta đều không đọc sách gì cả, toàn bộ đều do hai kẻ này ban tặng, đã sắp mọc rễ ở nhà cô ta rồi.
Vừa mới thở phào, Lý Hướng Vãn lại cực kỳ tức giận nói với hai người: "Hai người không thể mang sách của mình sang đây đọc sao?"
Lâm Ngọc Trúc sờ mũi, nói: "Chẳng phải là... tôi chỉ có sách cấp hai sao?"
Lý Hướng Vãn suýt chút tức đến mức hộc máu.
Ngày hôm sau cô ta đã mua hai phần sách giáo khoa cấp ba về.
Lâm Ngọc Trúc cười ngại ngùng, nói: "Cứ để ở chỗ cô đi, cứ để ở chỗ cô đi."
Lý Hướng Vãn...
Vương Tiểu Mai yên lặng không nói gì, toàn để Lâm Ngọc Trúc ở phía trước gánh vác.
Còn chị em nhà họ Đổng ôm theo tâm trạng thấp thỏm mà lên thị trấn, làm thủ tục không ngờ lại thuận lợi lạ thường.
Cùng lúc đó, chú đưa thư mang theo thư nhà họ Lý đạp xe tới.
Đợi Lý Hướng Bắc nhận lấy thư, chú đưa thư mới trêu ghẹo: "Nhà ăn trí thức này của các cô cậu náo nhiệt thật đấy, thư từ cứ hết lá này nối tiếp lá khác."
Lý Hướng Bắc cười nói: "Đồng chí, làm phiền chú rồi!"
"Hì, phục vụ cho nhân dân không thể nói phiền được."
Đợi chú đưa thư đạp xe đi khỏi, Lý Hướng Bắc mới mở thư ra xem, nội dung trong thư khiến cho anh ta dở khóc dở cười.
Lúc này anh ta mới biết suất quay về thành phố của hai chị em nhà họ Đổng là do nhà họ Vương và Lý cùng động chân tay.
Lúc nhà họ Vương hủy hôn với nhà họ Đổng, xem như đã nhìn rõ tính nết của nhà họ Đổng, người nhà này giống như cao da chó vậy, một khi dính lên thì rất khó bỏ ra được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-388.html.]
Vừa nghĩ đến hai cô con gái nhà họ Đổng vẫn còn ở bên cạnh con trai mình thì hai nhà liền đứng ngồi không yên.
Một nhà thì sợ con trai mình lại bị ức hiếp, đừng vì hủy hôn với một người mà không vui, lại đánh người.
Nhà còn lại sợ chị em nhà họ Đổng giống với cha của họ, làm việc gì cũng không từ thủ đoạn.
Nghĩ trước nghĩ sau nên họ phải khiến hai chị em nhà đó đi.
Suy nghĩ của mẹ Lý và nhà họ Vương giống nhau đến lạ thường nên hai nhà đã bắt tay hợp tác.
Họ không thể đưa con trai trở về thành phố quá mức lộ liễu, còn không tác động được đến con nhà khác sao.
Bởi vậy, chị em nhà họ Đổng không cậy nhờ được người nhà mình nhưng lại cậy nhờ được nhà họ Vương và nhà họ Lý.
Nếu như Đổng Mật Mật biết được chuyện này thì nhất định sẽ ngẩng đầu lên trời mà cười một tràng dài, nói không chừng cô ta còn nghĩ rằng sớm biết như vậy đã ra tay từ sớm rồi.
Sở dĩ mẹ Lý gửi thư cho Lý Hướng Bắc là để cảnh cáo anh ta, đừng hòng nghĩ đến chuyện có ý tứ gì với hai chị em nhà họ Đổng.
Hiện tại cứ yên ổn ở lại nông thôn đi.
Hai chị em nhà họ Đổng làm xong thủ tục thì lập tức đi mua ít thịt lợn, tranh thủ vận may đang tốt, còn gặp được gà sống, hai chị em còn vô cùng giàu có mà mua luôn hai con.
Nhân viên bán hàng nâng mí mắt lên, nói một câu giới hạn mua, một nhà chỉ có thể mua một con.
Hai chị em tâm trạng tốt, không tranh cãi với hắn, mua thịt lợn tươi và gà sống quay về thôn.
Vừa vào đến nhà ăn trí thức đã vô cùng hào phóng mà nói tối nay mời cơm.
Vương Dương biết được nguyên nhân hai chị em nhà họ Đổng quay về thành phố từ chỗ Lý Hướng Bắc, nói thế nào nhỉ, anh ta có một loại cảm giác tức giận kìm nén bấy lâu cuối cùng cũng bộc phát.
Không ngờ hai chị em này đã đánh anh ta một trận mà vẫn có thể quay trở về thành phố.
DTV
Bạn nói xem cho dù là ai thì tâm trạng cũng không thể tốt được.