Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 355
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:56:05
Lượt xem: 40
Đợi hai bà cháu vào phòng rồi, vợ trưởng thôn điểm vào đầu mũi của cháu trai, nhỏ giọng nói: “Đồ ngốc, bà có thể đuổi cháu đi thật sao.”
“Bà, vậy bà có ý gì vậy.” Đều sắp cuốn gói đi rồi mà.
Vợ trưởng thôn ngóng nhìn bên ngoài, nhìn xem Lý Tú Tú có vào theo hay không.
Bèn thấp giọng nói: “Cháu theo mẹ cháu về nhà ngoại trước, ở bên đó đợi đến khi thấy không thoải mái, cháu liền khóc lóc chạy về còn không được sao, đến lúc đó nhớ mang theo hành lý của cháu về nữa nhé.”
Đứa nhỏ chớp chớp mắt, lập tức không có ý định khóc nữa, còn dặn dò nói: “Bà ơi, mang ít quần áo thôi, lỡ như bọn họ giành quần áo của cháu thì sao.”
Tâm trạng vợ trưởng thôn bỗng chốc tốt lên không ít, bị lời nói của cháu trai chọc cười, đứa cháu trai cả bảo bối của bà ta đúng là thông minh.
“Yên tâm, bà sắp xếp cho cháu đều là đồ cũ cháu đã mặc không nổi nữa.”
“Dạ… bà, bà thật sự muốn đuổi mẹ cháu đi sao.” Trong lòng Tiểu Hồng Bân có chút thấp thỏm, mặc dù mẹ cậu bé đối xử với cậu không mấy tốt, nhưng vẫn không muốn đổi mẹ.
Từ sau khi Tiểu Sơn Nha có mẹ kế, cứ hai ba ngày lại bị đánh, còn không được ăn no cơm.
Mặc chiếc áo bông quần bông của năm ngoái, lộ cả cổ chân, mỗi lần ra ngoài chơi đều bị lạnh đến đỏ ửng.
Rất đáng thương.
DTV
Cậu bé sợ cha mình cưới mẹ kế, cậu cũng sẽ trở thành như vậy.
Vợ trưởng thôn thở dài một hơi, nói với cháu trai mình: “Cháu có tin bà không?”
Đứa nhỏ tích cực gật đầu, bà nội cậu bé trước giờ chưa từng lừa dối cậu.
“Vậy cháu đừng có hỏi nhiều như thế, nghe lời bà nói, yên tâm, dù có thế nào bà cũng không hại cháu đâu, đến nhà ngoại cháu, nếu như bọn họ động tay với cháu, phải trốn đi biết chưa.” Vợ trưởng thôn nhất thời bắt đầu có chút lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-355.html.]
Nhưng không nhẫn tâm một lần, đứa con dâu này vĩnh viễn không hiểu rõ được, đâu mới chính là ngôi nhà thật sự của nó.
Tiểu Hồng Bân lơ mơ gật đầu, tin tưởng bà nội mình, nói: “Bà ơi, cháu biết rồi ạ, bà cất kẹo sữa cho cháu, cháu trở về rồi còn phải ăn, không mang qua đó nữa.”
Vợ trưởng thôn nhất thời dở khóc dở cười, ôm chặt lấy cháu trai mình, vỗ vỗ hai cái mới nỡ buông đứa nhỏ trong lòng mình ra.
Ra khỏi phòng liền biến thành người bà ghê gớm trong truyền thuyết, hung ác đuổi hai mẹ con ra khỏi nhà.
Lý Tú Tú khóc sướt mướt xách theo hành lý, dẫn theo đứa con của chồng trước mang về nhà lão Lý.
Bà Lý trông thấy một lớn một nhỏ thì mí mắt giật giật, chỉ thấy trước mắt tối sầm, có chút chột dạ hỏi: “Mẹ chồng con đuổi con ra khỏi nhà rồi?”
Nước mắt của Lý Tú Tú chảy ra càng nhiều hơn, thậm chí còn có chút oán trách nói: “Mẹ, hôm nay mẹ chọc mẹ chồng con như thế nào vậy, bà ta nói trong nhà không chứa chấp nổi con, bảo con tự đi tìm chỗ mà ở.”
Tay bà Lý run lên, suýt nữa là ngất xỉu nhưng thân thể khỏe mạnh càng không ngất nổi.
Ở thời đại này, phụ nữ ly hôn sẽ bị phỉ báng, cả nam giới cũng thế.
Không chỉ như vậy, sau này con trai cưới vợ, người ta chọn người còn phải xem ba đời.
Nếu như biết được cha mẹ ly hôn, đối tượng sẽ cân nhắc thật kĩ.
Tâm tư bà Lý nghĩ tới nghĩ lui một phen, đưa ra một kết luận, bà ta không tin bà thông gia này của bà ta dám để cho con trai ly hôn.
Đoán chừng là muốn dọa nạt bọn họ thôi.
Lòng chợt hung ác nói: “Đi, vào nhà, con thành thật ở lại đây, nhà lão Triệu bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ lấy kiệu tám người khiêng đến đón con về.”
Lý Tú Tú nhìn mẹ mình, trong lòng nghi hoặc tiến vào trong nhà.
Bà Lý khẽ sờ Tiểu Hông Bân, cũng bắt đầu gọi tâm can bảo bối, còn giả vờ oán giận nói: “Bình thường sao không đến nhà bà ngoại chơi vậy.”