Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 310
Cập nhật lúc: 2024-10-09 19:25:26
Lượt xem: 89
Có đề thi thì dễ làm rồi, Lâm Ngọc Trúc chép hai bản, cho hai người Vương Tiểu Mai và Lý Hướng Vãn mỗi người một bản.
Sau đó ba người Lâm Ngọc Trúc, Vương Tiểu Mai và Lý Hướng Vãn bắt đầu nghiên cứu câu trả lời.
Các môn thi chính là ngữ văn và toán học.
Ngữ văn thì mang theo những nét đặc trưng của thời đại này.
Có mười câu hỏi điền vào chỗ trống, tám câu trích dẫn lời nói của các vĩ nhân.
Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn còn cần phải lật lại lời nói của các vĩ nhân, nhưng bạn học Vương Tiểu Mai thì chỉ cần “xuất khẩu thành thơ”, ngay lập tức là đã có thể đọc ngay ra được luôn.
Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn...: Cảm giác vượt trội của những người xuyên không không còn sót lại chút nào.
Toán học cũng chính là toán học, nhưng môn học này không được gọi là toán học, mà được gọi là số học.
Cái này cũng rất thú vị, các câu hỏi cơ bản đều là làm thế nào để tính ra sản lượng lương thực trong ruộng được đưa ra trong đề thi một cách nhanh nhất...
Hay ví dụ như đề bài được thể hiện qua một hình vẽ, sau đó người thi sẽ phải tính toán xem trong hình vẽ này có bao nhiêu mẫu đất.
Dù sao cũng chính là rất có đặc sắc của thời đại này...
Con người thường sẽ không thể chiến đấu trong một trận chiến mà bản thân mình không có nắm chắc.
Sau khi Lâm Ngọc Trúc biết phương hướng đại khái của đề thi thì cô quyết định sẽ ôn tập thêm một chút kiến thức liên quan.
Ai biết được đến lúc đó đề thi có thay đổi hay không.
Đến lúc đó mà trưởng thôn nói rằng tôi chỉ là đưa cho cô một tờ giấy đề thi tham khảo mà thôi thì lúc đấy cô biết tìm ai mà khóc chứ.
Đường đi nước bước đã được trải nhựa một nửa rồi, phần còn lại thì phải tự mình chống đỡ thôi.
Một số người dân trong thôn vốn tưởng rằng chỉ có người trong thôn mình tranh cử, về sau bọn họ mới biết được là nhóm thanh niên trí thức cũng tham gia thi cử.
Trong nhóm thanh niên trí thức ở sân trước thì trừ Lý Hướng Bắc cùng Vương Dương ra, tất cả đều tham gia.
Tuy rằng nhà họ Đổng đã cam đoan là bọn họ sẽ đưa hai chị em Đổng Điềm Điềm và Đổng Mật Mật về thành phố, nhưng hai chị em bọn họ đều tỏ ra hoài nghi sâu sắc đối với năng lực của các bậc trưởng bối trong nhà.
Để phòng thân trước tốt nhất vẫn là trở thành giáo viên đã, lo trước khỏi họa.
DTV
Lỡ như không thể quay lại thành phố được thì làm giáo viên cũng tốt hơn nhiều so với làm nông.
Lý Hướng Bắc và Vương Dương chính là không thích trẻ nhỏ, nghĩ đến phải dạy một đám nhóc con thì cả hai người bọn họ đều cảm thấy vẫn là quên đi...
Nhiều thanh niên trí thức tham gia thi cử như vậy, đối với người dân trong thôn mà nói, quả thực chính là một mối đe dọa nguy hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-310.html.]
Bọn họ chống đỡ sao được.
Vì thế người trong thôn nhao nhao chạy đến nhà trưởng thôn nói lý lẽ.
Theo ý của mọi người trong thôn thì chính là thôn bọn họ xây trường tiểu học, dựa vào cái gì mà cho người ngoài đến làm giáo viên.
Trưởng thôn trực tiếp hỏi, để cho người trong thôn dạy con các người thì các người có yên tâm không?
Các người có thể dạy cái gì? Dạy bọn chúng cách trồng trọt hả?
Nghe trưởng thôn nói như vậy xong thì tất cả người trong thôn đều im lặng.
Nhưng bọn họ vẫn có chút không phục, thanh niên trí thức Lâm thì thôi, cô đúng là người có văn hóa, chữ viết bằng bút lông kia của cô đều được viết rất đẹp, cái này bọn họ phục.
Nhưng còn lại những người khác, ai biết được là bọn họ thực sự có học thức hay không.
Trưởng thôn: “Có học thức hay không, sau khi thi xem kết quả không phải là sẽ biết hay sao.”
Mọi người trong thôn: “Như vậy thì không được, nếu như những thanh niên trí thức này thực sự có học thức mà đám thanh thiếu niên kia trong thôn của bọn họ đều không vượt qua vòng thi này thì phải làm sao?”
Như vậy thì chẳng phải là đám thanh niên trí thức này sẽ chiếm được lợi từ trường tiểu học trong thôn bọn họ hay sao.
Nếu đúng là như thế thì bọn họ sẽ cùng nhau đập phá trường học.
Trưởng thôn... Một đám điêu dân.
Trưởng thôn phải nói đến mức miệng đắng lưỡi khô, sau đó còn gọi mấy lãnh đạo khác trong thôn tới, thương lượng nên làm gì bây giờ.
Dù sao bọn họ cũng đề cử không ít người, lễ cũng đã nhận, cũng không thể để cho một mình ông chống chọi được.
Đại đội trưởng và kế toán Lý...
Trong thôn bọn họ cũng chỉ có mấy đứa nhóc tốt nghiệp trung học cơ sở mà thôi, còn trung học phổ thông thì ngay cả một người cũng không có.
Như vậy mà thi cùng với nhóm thanh niên trí thức đến từ trong thành phố thì...
Bọn họ đều đã có thể đoán trước được kết quả rồi.
Sau đó, mấy lãnh đạo trong thôn thương lượng, tách nhóm thanh niên trí thức và nhóm thanh thiếu niên trong thôn ra để tiến hành chọn lựa.
Nhóm thanh niên trí thức chỉ có ba suất, còn lại thì đều là của nhóm thanh thiếu niên trong thôn.
Nhưng người trong thôn vẫn cảm thấy ba suất chính là quá nhiều rồi.
Trưởng thôn trực tiếp gân cổ lên nói: "Có còn muốn cho đám trẻ học hành tốt hay không?”