Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 251
Cập nhật lúc: 2024-10-08 21:54:26
Lượt xem: 75
Sáu người sáu món ăn, dứt khoát đặt giữa bàn cùng nhau ăn.
Trên bàn ăn mỗi người lại có một tâm tư riêng, chỉ có mỗi Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai là ăn uống ngon lành.
Người vế trước là đừng quan tâm bất cứ chuyện gì, ăn cơm là quan trọng nhất, không thì cô đến quán cơm quốc doanh làm gì.
Còn người vế sau nghĩ đều là người quen cả, cô ta không khách khí nữa.
Đợi cơm nước xong xuôi, Chương Trình, Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai rời đi trước.
Lâm Ngọc Trúc nhìn Lý Bàn Tử và Thẩm Bác Quận cười nói: “Anh Bàn Tử, anh Thẩm, em về thôn trước đây.”
Cô muốn sau khi chia tay hai người trước mặt rồi lại đi bán hàng tiếp.
Không ngờ Thẩm Bác Quận lại nói: “Muốn về thôn sao?”
Lâm Ngọc Trúc ngẩng đầu nhìn Thẩm Bác Quận một cái, cô đã nói về thôn rồi mà nên gật đầu.
Thẩm Bác Quận cũng gật đầu nói: “Đúng lúc phiếu than ở chỗ tôi phát ra hai ngày nay mới nhận than về, tôi với Bàn Tử có nhiều, cho cô với Vương Tiểu Mai hai giỏ mang về.”
Lâm Ngọc Trúc sao dám nhận, bèn vội vàng nói: “Đừng, bọn tôi nhặt được không ít củi, đủ dùng rồi.”
“Thấy các cô ra ngoài khi trở về còn phải nhóm lại lò, quá tốn công, mang hai giỏ về để giữ lò cũng tốt.”
Lâm Ngọc Trúc còn đang nghĩ lời từ chối, chỉ nghe thấy Thẩm Bác Quận khẽ cười một tiếng, bất lực nói: “Cô chỉ là hưởng ké thôi, chủ yếu là anh Bàn Tử của cô muốn tặng than cho Tiểu Mai.”
Lý Bàn Tử bị gọi đến tên thì hơi sửng sốt, sao anh ta không biết gì hết vậy?
Sau đó lại nhìn anh của mình, lòng thầm nghĩ vẫn là anh mình lợi hại, mới quay trở về có mấy ngày mà đã biết chút tâm ý nhỏ nhoi của anh ta rồi...
Thẩm Bác Quận liếc nhìn anh ta một cái, có thế mà còn muốn theo đuổi con gái? Mượn cái xe đạp cũng phải dùng của anh...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-251.html.]
Lâm Ngọc Trúc nhìn Lý Bàn Tử, quan sát một lượt từ đầu đến cuối rồi nói: “Anh Bàn Tử ơi, anh với chị Tiểu Mai của em?”
Không phải là cô xem nhẹ anh Bàn Tử, nhưng mà trong nguyên tác Tiểu Mai nhà cô lại thích Chương Trình cơ, mặc dù sau này giải quyết xong xuôi, nhưng nói không hay thì nghi ngờ cô nàng này có chút chú trọng nhan sắc.
Con người anh Bàn Tử khá tốt, công việc ổn định, lại còn ở trên thị trấn, so với nông thôn không phải chỉ tốt hơn một tí thôi đâu.
Nghĩ vậy cảm thấy khả năng thành đôi của hai người cũng khá lớn.
Chị Tiểu Mai bình thường vẫn rất thực dụng, nghĩ đến đây, suy nghĩ của Lâm Ngọc Trúc chợt sững lại, Vương Tiểu Mai sẽ thích Chương Trình, vậy anh ta có chút cảm tình nào ở trong đó không?
Lý Bàn Tử bị Lâm Ngọc Trúc quan sát đến tâm can đều run lên, sợ đối phương nói câu gì đó đả kích anh ta, nhưng đợi cả nửa ngày cũng không thấy Lâm Ngọc Trúc nói gì.
Anh ta bèn hỏi ngược lại: “Em Lâm, em nói xem anh có cơ hội không?”
Cái này nên nói như thế nào được, Lâm Ngọc Trúc lắc đầu nói: “Anh Bàn Tử, làm người không thể tự coi nhẹ bản thân, có cơ hội hay không đâu thể do người khác nói được.”
Thực ra cô cũng hy vọng Vương Tiểu Mai và anh Bàn Tử đến với nhau, thời gian cách kì thi đại học còn có ba năm, cô lại không thể nói với Vương Tiểu Mai là cô đợi thêm mấy năm nữa là tới kì thi đại học rồi, đừng vội vàng tìm người yêu.
Tuổi tác của Vương Tiểu Mai đã lớn rồi, trong ba năm này sẽ xảy ra chuyện gì không ai biết được.
DTV
Nếu như thật sự đến với anh Bàn Tử thì vẫn có thể tham gia thi đại học như cũ, kì thi đại học đầu tiên, cũng có nhiều thanh niên trí thức mang thai tham gia kì thi này, có thể thi đậu một trường đại học trong tỉnh cũng rất tốt.
Lúc bố trí công việc thì lựa chọn quay về, cả gia đình và sự nghiệp đều không bỏ lỡ.
Mấu chốt ở chỗ có thể thoát li khỏi cốt truyện, tránh được vận mệnh bi thảm.
Nhưng mà anh Bàn Tử và Vương Tiểu Mai đều là người sống sờ sờ, Lâm Ngọc Trúc cảm thấy chuyện này vẫn nên thuận theo tự nhiên thì tốt hơn, cô lại không thể đảm bảo sau này anh Bàn Tử có phải người tốt không, liệu Vương Tiểu Mai có thật lòng với anh ấy không.
Nghĩ tới chị Tiểu Mai bây giờ không hề thích Chương Trình, cô cũng không cần phải thần hồn nát thần tính, làm hỏng thế trận.
Chỉ có thể nói nên quan sát trước đã.