Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 131
Cập nhật lúc: 2024-10-06 21:30:28
Lượt xem: 88
Lâm Ngọc Trúc nhìn thấy Tống Chí Cao vội vàng chạy về phòng rồi lại vội vàng bưng lấy chén tro chạy ngay đến bên thím Trần, rồi ngơ ngác nhìn thím Trần.
Thím Trần hít lấy một hơi rồi lấy tro bếp trét lên vết thương trên đầu của Triệu Hương Lan, thấy m.á.u vẫn không ngừng chảy, liền tiếp tục bôi thêm mấy làn tro bếp nữa thì mới cầm m.á.u lại được.
Lâm Ngọc Trúc nhận được không ít tác động lên thị giác, liền nắm chặt lấy Vương Tiểu Mai, kiên định nói: "Nhìn thấy người ta đánh nhau nhanh gọn chưa, học hỏi cho tốt vào, chúng ta thà đánh c.h.ế.t người còn hơn bị người ta đánh."
Vương Tiểu Mai gật đầu lia lịa.
Hai chị em nhà họ Đồng nhìn thấy m.á.u ngừng chảy rồi, mới lấy lại bình tĩnh, lúc này vẻ mặt bình thản đứng đó.
Đã có người lặng lẽ đi tìm trưởng thôn, Triệu Hương Lan cứ nằm dưới đất không đứng dậy, thím Trần mới hỏi tình hình của cô ta, cô ta yếu ớt lắc đầu, nói không ra hơi.
Người tụ tập ở trong sân càng ngày càng nhiều, về sau còn có mấy người thôn dân hét lên: "Thật sự đánh bể đầu sao? Ở đâu ở đâu?"
"Ai yô, m.á.u cả một vũng trên đất kìa."
Cuối cùng ngay khi trong sân sắp chật kín người thì trưởng thôn đã chạy tới, nhìn thấy mớ hỗn độn trong sân, liền hết cả hồn, các cô gái trong thành phố bây giờ đều có năng lực như vậy sao?
Bà bạn già quả nhiên nói không sai, cái chỗ thanh niên tri thức này sợ là Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai sẽ gây nên chuyện mà!
Nhìn thấy hai người đang yên lành trốn trong một góc, trưởng thôn liền thở phào nhẹ nhõm, cũng may hai người này không tham gia vào, nếu không bốn cái trứng gà làm thế nào cũng phải trả về.
Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai không rõ nên cũng không biết ánh nhìn lúc nãy của trưởng thôn là có ý gì?
Bọn họ trông giống như hay đi gây sự sao?
Lý Hướng Vãn vì nghe thấy trước sân càng ngày càng ồn nên mới tới xem, cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, lúc này đến thì nhìn thấy cảnh tượng này mà cũng hết hồn.
Trương Diễm Thu từ sau nhà chậm rãi bước tới, nhìn thấy Triệu Hương Lan ngã dưới đất liền vội vàng chạy tới, kinh ngạc hỏi: "Tôi vừa đi vệ sinh một lát, sao lại thành ra thế này."
DTV
Trưởng thôn: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-131.html.]
Trưởng thôn thở dài hỏi: "Vương Dương, cháu kể đầu đuôi sự việc xem nào."
Vương Dương không còn cách nào liền kể lại đại khái sự việc, trưởng thôn nhăn nhó gương mặt già của mình lại, cảm thấy đau răng, rầu rĩ giáo huấn: "Mấy đứa con gái các cháu chỉ vì chuyện nhỏ này mà đánh cho sứt đầu mẻ trán sao?"
Đồng Mật Mật không hài lòng nói: "Hôm nay cô ta tự mình mua bàn hỏng, ngày mai lại tự tiện mua cái gì nữa thì sao? Tiền của tụi cháu cũng không phải từ trên trời rơi xuống, tùy ý cho cô ta tiêu xài như vậy."
Trưởng thôn nghĩ cũng cảm thấy đúng, liền nói với Triệu Hương Lan: "Tri thức thanh niên Triệu, chuyện này cũng là cháu không đúng, trước khi mua đồ sao không hỏi ý kiến mọi người chứ."
Triệu Hương Lan cực kỳ yếu ớt uất ức nói: "Cháu nghĩ một hồi rồi mới tới bãi phế liệu mua về, mọi người cùng nhau dùng, bình thường cũng không có cơ hội đi lên thị trấn, cái này cũng là không kịp nói với bọn họ, ai mà ngờ bọn họ một lời nói không hợp liền bắt nạt người rồi." Nói xong liền bắt đầu khóc thút thít.
Trưởng thôn lại quay người lại nhìn hai chị em nhà họ Đồng oán trách nói: "Hai người các cháu sao lại có thể bắt nạt người như vậy chứ."
Đồng Điền Điền lập tức nói: "Cô ta cầm cái xẻng lại đánh người, chẳng lẽ cứ đứng yên cho cô ta đánh sao, nếu như thật thà đứng yên tại chỗ, em của cháu không chừng bị cô ta đánh một cái c.h.ế.t rồi."
"Rõ ràng là do em cô ra tay đánh người trước."
"Vậy không phải cô né được rồi sao."
"Vậy mấy cô cũng có thể né mà."
Trưởng thôn nhìn bên này rồi lại nhìn bên kia, đợi cho bọn họ cãi nhau xong.
Hai người nhìn trưởng thôn không nói gì, cũng không cãi nhau nữa, trưởng thôn mới mở miệng nói: "Được rồi, lần này thanh niên tri thức Triệu mua đồ chúng ta cùng nhau chia ra trả đi, cô ta là thanh niên tri thức cũ cũng là vì các cháu mà suy nghĩ, đừng phụ tấm lòng người ta, thanh niên trí thức Triệu, cháu xem đầu cháu có cần đi kiểm tra không?"
"Phải kiểm tra." Triệu Hương Lan kiên định nói.
"Vậy hai chị em cháu đưa cô ấy lên thị trấn kiểm tra đi, người là do các cháu đánh bị thương, tiền thuốc do các cháu chịu."
"Trưởng thôn, chúng cháu đi lên trấn bằng cách nào chứ?" Triệu Hương Lan rất nhanh liền bắt được trọng điểm.
"Xe bò trong thôn chắc chắn không thể để các cháu dùng rồi, làm sao đi thì tự các cháu nghĩ cách đi, cũng không còn là con nít nữa, cái này còn phải chờ ta làm sao?" Bọn họ cũng không tặng trứng gà, thì dựa vào cái gì để tốn tình cảm đi mượn xe giúp chứ.
Sắc mặt Triệu Hương Lan càng tái nhợt, thở một cái liền ngất đi.