Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 120
Cập nhật lúc: 2024-10-06 21:28:15
Lượt xem: 91
Tình tiết tiếp theo rất là cũ rích, chàng trai kia cuối cùng đã cưới cô gái trên thị trấn, kế thừa công việc làm ăn của cha vợ, đến khu khai thác mỏ làm thợ mỏ, đào bới trong lòng đất, chốc lát đã được hưởng công ăn lương.
Một người làm quan cả họ được nhờ, cha vợ vừa chết, cha mẹ anh ta lập tức được sống trên thị trấn, khu phố điều tra người từ quê lên phố thì họ lại quay về thôn sống, khi không điều tra nữa thì họ lại tiếp tục lên thị trấn, lên xuống vài lần như vậy, khu phố cũng lười không buồn quản nữa.
Lâm Ngọc Trúc đoán rằng cuộc sống của cô gái kia cũng chưa chắc đã tốt đẹp, có một bà mẹ chồng cực phẩm như vậy, nghĩ thôi cũng đủ biết rồi.
Chút mập mờ giữa Vương Tiểu Mai và chàng trai kia không hề bị truyền ra, ắt hẳn là nhà họ cố ý che giấu, sợ người trên thị trấn biết được.
DTV
Nếu không phải Vương Tiểu Mai bảo vệ được phòng tuyến cuối cùng, sợ rằng cuối cùng phải nhận kết quả mất cả người lẫn tiền.
Nửa đêm về sáng Vương Tiểu Mai lại hơi sốt, sau khi Lâm Ngọc Trúc đổi nước ấm đút cho cô ta uống thuốc hạ sốt thì không còn sốt nữa, suốt đêm ngủ ngon.
Sáng sớm hôm sau thức dậy, Vương Tiểu Mai đã có thể nhảy nhót được rồi.
Không thể không nói tuổi trẻ thật tốt.
Sau khi Lâm Ngọc Trúc mặc quần áo xong, gấp gọn chăn đệm, lấy ghế ngồi xuống, vô cùng khí thế mà nói: "Nào nào, Vương Tiểu Mai, hai chúng ta tính nợ nào."
Vương Tiểu Mai:...
Khó khăn lắm mới có lúc nghỉ ngơi, các thanh niên trí thức nhao nhao muốn lên thị trấn.
Vương Tiểu Mai bị ốm nên không muốn đi, Lâm Ngọc Trúc thấy cô cũng không sao rồi bèn đi cùng với mọi người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-120.html.]
Trên đường có không ít người, dường như đều đang cùng lên thị trấn.
Lâm Ngọc Trúc nhìn mà trong lòng nóng hừng hực, có chút muốn tới chợ đen mua hàng, tầm mắt không khỏi chuyển lên người Lý Hướng Vãn, suy nghĩ một chút, vẫn là thôi vậy, hiện giờ chợ đen hình như vẫn chưa được yên ổn cho lắm.
Đợi đến khi họ ngồi xe bò đến thị trấn, Lý Hướng Vãn đến cả lí do cũng lười kiếm, cứ vậy bỏ đi, cực kỳ tự nhiên.
Lâm Ngọc Trúc nói rằng muốn đi gửi thư, cũng chuồn mất.
Triệu Hương Lan nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của hai người, trong ánh mắt lóe lên vẻ ghen tị, nói bằng giọng kì quái: "Lúc cô sốt, cô ta ngay cả tới thăm cũng chưa từng tới, cô xem hôm qua kìa, người như Vương Tiểu Mai, cô ta còn đặc biệt đưa lên thị trấn khám bệnh, trong ngoài chuyện này không biết đã tốn bao nhiêu tiền đây, người như Vương Tiểu Mai có thể trả tiền cho cô ta sao? Cũng không biết cô ta có ý đồ gì, lại nói, chuyện này mà để người trong thôn thấy, giống như là con người cô không tốt bằng Vương Tiểu Mai vậy."
Nhớ đến lúc thu hoạch vụ thu đi vay tiền, đối phương nói không có tiền, Trương Diễm Thu không khỏi nắm chặt tay, trên mặt tràn đầy oán hận.
Chị em nhà họ Đổng cùng cười lạnh trong lòng, hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó tìm một lý do rồi tách khỏi bọn họ, rời khỏi không được bao xa liền bắt đầu nhổ nước bọt.
"Phi." Trương Diễm Thu nhổ một bãi nước bọt về phía chị em nhà họ Đổng, cô ta đã không còn để ý đến chuyện bản thân trở nên ngày càng thô tục, trong đầu cô ta toàn là ý nghĩ nhà ăn trí thức này chẳng có người nào tốt cả.
Triệu Hương Lan lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Diễm Thu, nghĩ rằng cô ta càng hận thì càng tốt, tốt nhất hận những người kia đến phát điên thì càng khoái.
Lâm Ngọc Trúc ngược lại cũng không vội đi bán đồ, trước tiên cô đến bưu điện gửi bức thư nhà đã viết sẵn cho Lâm gia, vốn dự định qua một thời gian nữa sẽ kiếm ít hạt óc chó, hạt phỉ, táo đỏ hoặc hạt thông gửi về một ít, sau đó suy nghĩ lại vẫn là gửi một bức thư trước, với tính cách của mẹ Lâm nhất định là đang rất ngóng trông cô hồi âm, không gửi thư trả lời sớm, sợ rằng ngày nào bà cũng lo lắng có phải đã thất lạc bưu kiện rồi không.
Lúc đến bưu điện mua tem, Lâm Ngọc Trúc suy nghĩ một lát, hận bản thân đã không tìm hiểu tem trước, bằng không số tiền lớn đã không vẫy tay chào tạm biệt cô rồi.
Vì thế cô quyết định mở rộng lưới bắt thêm cá, mỗi lần lên thị trấn đều sẽ mua ít tem, theo dõi xem không gian tăng giá của nó như thế nào.