Xuyên Vào Mạt Thế, Tiểu Zombie Cứu Phản Diện - Chương 155: Căn cứ Noãn Tình
Cập nhật lúc: 2025-12-21 01:56:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Chỉ đưa Lục Ngôn, lái xe trở về khu an
Suốt đường hề yên
Mất hai đại sát thần trong giới zombie
Lũ zombie đặc biệt thích Hứa Chỉ, cứ bám riết tha
Vừa đuổi gào thét lưng, giống như thế giới đều đang gọi tên Hứa Chỉ, hận thể giữ
Lục Ngôn đầu tiên thấy nhiều zombie đuổi theo như , đến ngây
“Tại zombie cứ đuổi theo chúng tha, cứ thế mang về khu an ”
Hứa Chỉ liếc một cái, thấy vẫn còn lo đến sự an nguy của khu an , trong lòng cũng sinh mấy phần hảo cảm
“Cậu sợ zombie ”
“Không sợ”
TBC
“Vậy thì gì ”
Hứa Chỉ với cũng chẳng quen, đương nhiên giải thích, bình thường zombie dám chọc tới , đều là nể mặt vợ thôi
Chưa tới cổng khu an , Hứa Chỉ dừng xe
Trước khi xuống xe, đàn ông căn dặn một câu, “Ngồi yên trong xe, đừng động”
Căn bản cũng cần dặn
Trong mắt Lục Ngôn bắt đầu lóe ánh sáng bạc, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của bản xuống mức thấp nhất
Phải công nhận, ý thức cầu sinh của đúng là nhất tuyệt
Hứa Chỉ hiện tại là cấp ba, đặt ở bất cứ nơi nào cũng là bá chủ một phương
Mấy chục con zombie bình thường bám riết tha , chẳng qua chỉ là tự dâng thức ăn tới cửa
Một tay cầm d.a.o găm, một tay nắm cổ tay zombie kéo mạnh
Lục Ngôn từ đầu , đến thò đầu , dứt khoát xuống xe trừng mắt thẳng
Đợi Hứa Chỉ lấy tinh hạch , mắt sáng rực, “Thì lợi hại thế ”
Thấy và Phó Noãn Ý ở chung, còn tưởng là kẻ ăn bám dựa
Dù Phó Noãn Ý thể khiến zombie sợ hãi, đủ thấy mạnh đến mức nào
“Nếu , cũng thể mạnh thế , trốn tránh mãi, định trốn đến khi nào”
Hứa Chỉ thuận tay ném cho một túi tinh hạch
Lục Ngôn đưa tay nhận, “Đây là tự tay kiếm mà”
Hứa Chỉ nhét thẳng lòng , “ để ý mấy thứ ”
Lục Ngôn ngẩn nhận lấy, cúi đầu , “Anh…”
Thật lòng mà , ban đầu ấn tượng gì với Hứa Chỉ
Dù cũng từng thích Phó Noãn Ý
bây giờ, cảm thấy Hứa Chỉ thật sự thú vị
“Không lên xe ”
Hứa Chỉ mở cửa, nhướng cằm hiệu
Lục Ngôn ôm túi tinh hạch lên xe, cố gắng giữ tôn nghiêm, “ trốn tránh, dị năng của vốn như thế”
“Dị năng của nhiều tác dụng lắm, zombie cảm nhận , dị năng giả cũng thể bỏ qua , dùng để ám sát đúng là tuyệt nhất”
Đôi mắt Lục Ngôn sáng rực, đầu , “ ha, nghĩ ”
“Cậu chỉ trốn tránh, thì nghĩ cái gì” Hứa Chỉ hờ hững , lái xe đến cổng
Người gác cổng rõ ràng nhiệt tình hơn với Hứa Chỉ, “Về , an là , mau ”
Lục Ngôn ngay bên cạnh cũng chẳng một lời hỏi han
Hứa Chỉ lái thẳng xe trong, căn nhà bọn họ từng ở vây kín
Mọi đang thì thầm lo lắng yên
Trước khi xuống xe, Lục Ngôn mím môi, nhỏ giọng , “Từ nay sẽ trốn tránh nữa, sẽ đàn ông chứ một đứa con nít”
“Hy vọng ”
Trịnh Hiểu Tình và Vương Khôi một đám vây quanh
Thấy xe chạy đến, vội vàng bước đón
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-mat-the-tieu-zombie-cuu-phan-dien/chuong-155-can-cu-noan-tinh.html.]
Vừa thấy Hứa Chỉ xuống xe, liền thở phào, “Tiểu Hứa về ”
Thấy ghế phụ Lục Ngôn bước xuống, cả hai đều ngẩn
Hứa Chỉ nhã nhặn, “ đưa Lục Ngôn về, lát nữa sẽ rời ”
Trịnh Hiểu Tình kinh ngạc liếc Lục Ngôn, bước lên hai bước, hạ giọng vội hỏi, “Sao gấp thế”
“Ban đầu cũng chỉ xác nhận Lục Ngôn còn an , giờ đưa về , chúng cũng nên tiếp”
Vương Khôi bước tới, thò đầu trong xe, “Tiểu Noãn , con bé chứ, mấy đứa , Tiểu Noãn ”
“Cho nên, còn phiền mỗi hiến thêm một ống máu, chúng cũng cần tìm ”
Nghe , Trịnh Hiểu Tình và Vương Khôi lập tức gật đầu, thở dài tiếc nuối
Trịnh Hiểu Tình , “Cũng , thời thế loạn lạc, tìm mới là quan trọng nhất”
Vương Khôi cũng than, “ thế, mấy đứa đều là đứa trẻ ngoan, gia đình là quan trọng nhất, gọi xếp hàng lấy máu”
Hứa Chỉ mỉm cảm kích, khẽ đẩy Lục Ngôn về phía Trịnh Hiểu Tình, “Chị Trịnh, mong chị chiếu cố Lục Ngôn”
Trịnh Hiểu Tình liếc Lục Ngôn vẫn im lặng, Hứa Chỉ, khó xử, “Mấy đứa tìm Lục Ngôn, chẳng để đưa , để chăm sóc, … sợ lo nổi”
“Nó vẻ cô độc, sẽ thế nữa, việc gì cứ bảo nó , dị năng của nó mạnh”
Hứa Chỉ , chọt một cái Lục Ngôn
Lục Ngôn bước lên một bước, khẽ ho, Trịnh Hiểu Tình, “Chị Trịnh, em sẽ hòa nhập với ”
Trịnh Hiểu Tình mỉm dịu dàng, nhưng trong mắt vẫn vẻ khó xử
Hứa Chỉ , “Chị Trịnh, nó vẫn còn nhỏ, thích hợp theo chúng chạy loạn, để nó đây, sẽ để chi phí nuôi dưỡng”
Nghe Trịnh Hiểu Tình vội xua tay, “Không cần, chăm sóc nó là chuyện nên , nó vẫn là một đứa trẻ”
Lục Ngôn kinh ngạc Hứa Chỉ, trong mắt đầy vẻ thể tin nổi
“ sẽ để cho ít đồ ăn và xe cộ, cần tìm vật tư, Lục Ngôn thể giúp, dị năng của nó thật sự hữu ích”
Trong gian của Hứa Chỉ còn nhiều thứ cần dọn dẹp
Bao gồm cả mấy “bà vợ dự phòng” của Tiểu Lưu
Tương lai tìm thêm căn cứ khác, bọn họ chắc chắn nhiều thành phố
Bây giờ bất kể thành phố nào, Lê Khí và Phó Noãn Ý thì vật tư đều dễ như lấy đồ trong túi
Chi bằng đem quà biếu thuận tiện
Hơn nữa, một nơi an như thế , lòng hiểm độc, thật sự hiếm
Nơi yên bình như cũng khiến Hứa Chỉ thoải mái hơn, đối nhân xử thế càng rộng rãi
Trịnh Hiểu Tình liên tục lắc đầu, “Các em giúp chúng quá nhiều , thật sự tiện”
“ cần…”
Lời Lục Ngôn còn dứt, Hứa Chỉ giống như một trai, vỗ đầu , ngăn cho tiếp
Hứa Chỉ lấy từ gian mấy chiếc xe dư thừa, thêm nhiều đồ ăn, chất đầy cả sân
Đám mới xếp hàng lấy m.á.u đều sững sờ
Vương Khôi chen đến, cả một đống lớn, “Tiểu Hứa, đây là…”
“Sau Lục Ngôn nhờ chăm sóc, Tiểu Noãn thích nơi , các chị cũng giúp chúng nhiều, đây là chút tấm lòng, xin hãy nhận lấy”
Trịnh Hiểu Tình cảm động đến lấy tay che miệng, đầu lau nước mắt
Vương Khôi run run môi, Hứa Chỉ, mặt đầy cảm động, “Đứa trẻ ngoan, là đứa trẻ ngoan”
Lục Ngôn mím môi, cúi đầu thật thấp, ôm chặt túi tinh hạch trong lòng
Hứa Chỉ sang Trịnh Hiểu Tình, khẽ vẫy tay, hiệu riêng
Trịnh Hiểu Tình theo vài bước
Hứa Chỉ lấy từ gian vài bộ mỹ phẩm đưa cho chị, “Đây là cho chồng chị, đừng nhốt mãi, để trang điểm ngoài, cũng là một trợ lực, mạnh”
Trịnh Hiểu Tình bộ mỹ phẩm trong tay , cuối cùng rơi nước mắt, “Nhờ tinh hạch đưa, thật sự thể , …”
“Chị Trịnh, mãi thế an , hãy quản lý nơi thật , biến nó thành một căn cứ vững chắc, chồng chị ở đây, chị là dị năng thanh lọc quang hệ, chị nên gánh vác trách nhiệm ”
Đôi mắt Trịnh Hiểu Tình mở to Hứa Chỉ, lộ vẻ trầm ngâm, đó dùng mu bàn tay lau mạnh nước mắt, thẳng , “Xin đặt tên cho căn cứ tương lai ”
“Tiểu Noãn thích nơi , gọi là Noãn Tình ”
Trịnh Hiểu Tình rưng rưng gật đầu liên tục, “Được, căn cứ Noãn Tình, sẽ, nhất định sẽ vì chồng , vì những sống sót nơi mà cố gắng”
“Có cơ hội, chúng sẽ thăm, hữu duyên gặp ”
“Nhất định bảo trọng, hữu duyên gặp ”