XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 96: EO ÔI, CÔ TA LÀM NGƯỜI TA SỢ QUÁ ĐI HUHUHU~
Cập nhật lúc: 2025-02-22 22:56:17
Lượt xem: 31
Thấy Hứa Đồng không trả lời mình, cô gái kia đi thẳng tới: "Này! Tai anh bị điếc rồi à? Bổn tiểu thư đây muốn mua con mèo này của anh, bao nhiêu điểm cống hiến, anh ra giá đi!"
Hứa Đồng nhìn người không biết từ đâu nhảy ra trước mặt, đầy vẻ nghi hoặc.
Người này có phải bị bệnh nặng không?
Tuy nhiên, lúc này Hứa Đồng cũng vừa hay nhìn thấy Tiểu Lục cũng đầy vẻ nghi hoặc và cả lão đại nhà mình, anh ta vội vàng đưa Tiểu Ngạo Thiên cho Chân Lục Trà.
Chân Lục Trà nhận lấy Tiểu Ngạo Thiên, mấy ngày nay ăn không ít, hơi nặng một chút.
Cô gái kia thấy Hứa Đồng đưa Ngạo Thiên cho Chân Lục Trà, liền hùng hổ đi tới trước mặt cô: "Này! Con mèo này tôi lấy! Cảnh cáo cô tốt nhất đừng có mà tranh với bổn tiểu thư!"
Chân Lục Trà nghe cô ta nói vậy, cảm thấy câu tiếp theo của cô gái này sẽ là: Cô có biết cha tôi là xxx không!
Cô gái bị ánh mắt trêu tức của Chân Lục Trà kích thích, hét lớn: "Này!!..."
Nhưng còn chưa kịp nói xong, Chân Lục Trà đã giơ tay ngăn miệng cô ta lại.
"Thứ nhất, tôi không phải là 'này', tôi tên là Sở Vũ Tầm."
Hứa Đồng: ? Chị Chân đổi tên từ khi nào vậy?
Ngay cả Tạ Lam Án cũng hơi nghi hoặc nhướng mày.
Thực ra Chân Lục Trà đã muốn làm như vậy từ nãy rồi.
Cô gái này vừa lên đã "này này này", làm cho DNA của cô cũng chuyển động theo.
Cô gái kia nghe cô tự giới thiệu, khinh thường nói: "Tôi mặc kệ cô là Sở Vũ Tầm hay gì, cha tôi là nhân vật đứng đầu căn cứ! Hôm nay, con mèo này đã bị tôi - Tôn Đào - nhắm trúng rồi!"
Nói xong liền ra hiệu cho hai vệ sĩ bên cạnh.
Hai gã đàn ông to cao, vạm vỡ nhận được mệnh lệnh của Tôn Đào, tiến lên định cướp Ngạo Thiên trong lòng Chân Lục Trà.
Chân Lục Trà thấy vậy, một bước lùi lại trốn sau lưng Tạ Lam Án, sau đó nhìn Tôn Đào nói: "Eo ôi, cô ta làm người ta sợ quá đi, huhu~"
【Giá trị trà xanh +15】
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
【Giá trị trà xanh +15】
...
Trong đám người hóng chuyện, có người đã từng nghe nói trong đội Ảnh Tức có một thành viên thích "huhu", hơn nữa người đó còn từng đánh bại đội trưởng đội Động Hùng, nhưng đó cũng chỉ là tin đồn từ lâu rồi.
Họ nhìn Chân Lục Trà lúc này đang trốn sau lưng Tạ Lam Án, trông yếu đuối, bất lực và sợ hãi vô cùng.
Đây thực sự là người đã đánh bại đội trưởng đội Động Hùng sao?
Chắc không phải là cô ấy đâu nhỉ.
Tôn Đào thấy cô trốn sau lưng Tạ Lam Án, cười khẩy: "Sợ rồi phải không? Còn không mau đưa con mèo nhỏ kia cho tôi! Không chừng bổn tiểu thư còn thưởng cho cô vài điểm cống hiến."
Hứa Đồng đứng bên cạnh lặng lẽ hóng chuyện: Cô gái này e là xong đời rồi, hy vọng chị Chân ra tay nhẹ chút.
Chân Lục Trà nhìn cái vẻ đắc ý của cô ta cũng không giả vờ được nữa.
Cô từ sau lưng Tạ Lam Án đi ra: "Tôi phát hiện giọng điệu của cô đúng là lớn thật đấy, ra ngoài không đánh răng à?"
Tôn Đào nghe vậy, cả người không bình tĩnh được nữa, chỉ vào Chân Lục Trà: "Cô!!!"
Sau đó quay đầu hét với hai gã đàn ông to lớn: "Còn không mau lên!"
Chân Lục Trà đưa Tiểu Ngạo Thiên cho Tạ Lam Án: "Giữ giúp em một lát nhé."
Dặn dò xong liền lấy cây búa sắt màu hồng từ trong không gian ra.
Tạ Lam Án vui vẻ nhận lấy Tiểu Ngạo Thiên đang giãy giụa không muốn rời khỏi lòng Chân Lục Trà, sau đó ôm hổ con thản nhiên nhìn bọn họ.
Hai gã đàn ông to lớn thấy Chân Lục Trà bỗng dưng biến ra một cây búa, còn cười nhạo ha hả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-96-eo-oi-co-ta-lam-nguoi-ta-so-qua-di-huhuhu.html.]
Hứa Đồng nhìn hai người đang cười ha hả, trong lòng đã lặng lẽ vẽ thánh giá cho họ: Nguyện Chúa luôn ở bên cạnh các bạn, Amen.
Lúc này, Chân Lục Trà đã xách cây búa hồng chạy về phía hai người đang cười vui vẻ kia.
Nhảy lên một cái.
Bốp bốp hai nhát búa.
Nhưng Chân Lục Trà không dùng quá nhiều sức, dù sao sức lực của cô cũng đã được cải tạo. Nếu cô thực sự dùng sức, e rằng đầu của hai người này cũng không giữ được.
Họ không ngờ Chân Lục Trà lại có tốc độ nhanh như vậy, hơn nữa vừa lên đã cho họ một búa.
Hai người ôm trán, tuy không chảy m.á.u nhưng đều cảm thấy trên đầu mình bắt đầu nổi lên một cục u lớn.
Tôn Đào không ngờ Chân Lục Trà lại có thân thủ như vậy, nhìn sang hai người đang ôm trán đứng nguyên tại chỗ, tức giận quát to: "Hai tên phế vật các ngươi, còn ngây ra đó làm gì! Mau lên!!"
Nhưng hai người kia lại do dự không tiến lên.
Chân Lục Trà nhìn hai người không dám tiến lên, trêu tức nhướng mày.
Sau đó nói với Tôn Đào: "Đại tiểu thư à, phải làm sao đây, người của cô hình như không ổn lắm nhỉ ~ Hay là cô về nhà tìm mẹ đi."
Tôn Đào nghe cô nói vậy, mặt lập tức đỏ bừng, sau đó mang theo hai người tức giận bỏ đi.
Trước khi đi còn không quên hét lớn một tiếng: "Sở Vũ Tầm phải không? Tôi nhớ kỹ cô rồi! Cô chờ đó cho tôi!!"
Chân Lục Trà nhìn bóng lưng rời đi của Tôn Đào.
Chỉ thế thôi sao? Chỉ thế thôi sao? Làm ầm lên một hồi rồi kết thúc như vậy, thật không thú vị.
Cô nhìn đám người vẫn đang vây quanh, cười nói: "Giải tán đi! Giải tán đi!"
Tuy Chân Lục Trà nói vậy, nhưng vẫn có rất nhiều người không rời đi.
Quả nhiên bản chất của con người là hóng chuyện.
Chân Lục Trà đi về phía Tạ Lam Án, ôm Tiểu Ngạo Thiên từ trong tay anh về.
"Không hổ là Tiểu Ngạo Thiên của chuỵ, được nhiều người yêu thích quá đi~~"
Vừa nói vừa điên cuồng cọ vào bộ lông màu bạc của Ngạo Thiên.
Tạ Lam Án nhìn dáng vẻ cô và Ngạo Thiên thân mật, ánh mắt rơi vào Ngạo Thiên đang rất hưởng thụ.
Tiểu Ngạo Thiên lập tức cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo từ Tạ Lam Án, lông tơ toàn thân dựng đứng lên.
Chân Lục Trà ôm Tiểu Ngạo Thiên, nhớ lại những manh mối về việc nuôi nhốt zombie mà họ phát hiện ra ngày hôm qua.
Cô nhìn Tạ Lam Án, hỏi: "Khi nào chúng ta hành động, bắt những kẻ nuôi nhốt zombie kia lại?"
Chân Lục Trà cảm thấy chuyện này nên nhanh chóng hoàn thành, kéo dài càng lâu, nhỡ đâu Lý Tiêu bên kia phát hiện ra điều gì bất thường thì không hay.
Tạ Lam Án nhìn vẻ lo lắng của Chân Lục Trà, bàn tay to giơ lên nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu cô: "Đừng lo lắng, tối nay sẽ thu lưới."
Buổi sáng, Tạ Lam Án đã tìm gặp Tạ Tòng một chuyến, mà Tạ Tòng bên kia cũng đã điều tra ra chút manh mối về kẻ phản bội bên cạnh mình.
Chân Lục Trà không ngờ tối nay sẽ hành động.
Nhưng chuyện này vẫn nên sớm kết thúc thì tốt hơn, bây giờ cũng đã vào đông rồi, không lâu nữa mùa xuân sẽ đến...
Không biết có phải cô nghĩ nhiều hay không, nhưng cô luôn cảm thấy có chút dự cảm không lành.
Chân Lục Trà lắc lắc đầu, thầm mắng mình nhất định là nghĩ nhiều rồi.
Đến vận mệnh của cô còn có thể thay đổi, huống chi là của Tạ Lam Án. Anh ấy nhất định sẽ không sao.
Tạ Lam Án ở bên cạnh dường như cảm nhận được sự bất an của Chân Lục Trà, ôm cả người cô vào lòng.